CHƯƠNG 113
Điện thoại bị anh đặt ở trên bàn làm việc, giọng anh có hơi lười nhác, dựa e0 vào cạnh bàn gỗ lạnh lẽo làm anh nổi cả da gà.
"Alo?"
"Quán đường Quang Minh Anh, anh mau đến nhanh " Là Châu Vũ Kiệt.
"Để làm gì." Anh tức giận hỏi "Nếu bảo anh đi chơi gái anh liền giết chết em."
Trước kia Châu Vũ Kiệt đã làm một chuyện ngu ngốc, uống rượu xong khoác lác với đám bạn, gọi đïện cũng không nói là làm gì chỉ bảo anh nhanh đến quán một chuyến, kết quả anh vừa mở cửa ra cái hai mươi mấy cô gái đủ dáng người vội dính lên người anh, Châu Vũ Kiệt gọi toàn bộ những cô gái không được ai gọi ở tɾong quán đến, nói muốn để phó tổng giám đốc mở mang tầm mắt.
Cuối cùng? Sau cùng đương nhiên là bị anh đánh cho một trận no đòn, đánh đến mức nôn ra ôm bồn cầu ngủ.
"Anh không đến chơi gái vậy em đây xả thân vì nghĩa anh cũng đừng ghi hận em đấy."
Khóe miệng Châu Việt giật giật, quả nhiên là việc này "Tắt đây."
"Đừng đừng đừng đừng đừng đừng… anh không đến người đẹp nhà anh sẽ bị người ta chơi đấy " Cuối cùng Châu Vũ Kiệt cũng nói trọng điểm.
Châu Việt lập tức nhận ra cậu đang nói Dung Duyệt, nhưng Dung Duyệt? Làm sao có thể chứ?
"Em đang nói vớ vẩn gì vậy?" Anh nhíu mày, đứng thẳng người.
"Quán đường Quang Minh, nhanh lên Cô ấy bị người ta chuốc thuốc, vừa mới đi vệ sinh, em đang nhìn chằm chằm đây."
"Nhìn chằm chằm cái gì? Gọi cảnh sát đi " Châu Việt nóng nảy, bước nhanh về phòng ngủ tìm quần áo "Em còn nhìn chăm chú được à?"
"Anh bình tĩnh một chút, đây là địa bàn của bọn em." Châu Vũ Kiệt cũng rấtphiền, ngón tay day day huyệt mắt "Tên bỏ thuốc đã bị em bảo người bao vây rồi, anh mau lại đây đi cô ấy không xảy ra chuyện được."
Vội bỏ đïện thoại ra, ném ở trên giường cho bộp một tiếng, anh tiện tay lấy bộ quần áo tiện thấy ở tủ quần áo vội vàng mặc lên, hô lên về phía giường "Cảnh sát có tới hay không thì cái quán này cũng phải ngừng kinh doanh chỉnh đốn lại ngay cho anh Lúc này vừa mới yên tĩnh được vài ngày thôi."
Châu Vũ Kiệt cau mày cầm đïện thoại cách xa ra một chút, tiếng nói quá lớn sẽ đau lỗ tai.
Quán đường Quang Minh không phải quán Châu Việt ngẫu nhiên gặp được Dung Duyệt lần trước sao, nhưng trùng hợp là đó cũng là quán bị anh điều tra ra có vấn đề.
Châu Việt càng nghĩ càng nổi giận, mặc quần áo xong định đi ra ngoài khóa cửa lại vừa định mắng thêm mấy câu, thì phát hiện đïện thoại đã bị bên kia tắt rồi.
Lửa giận này chỉ đành kiềm chế lại.
/529
|