LỜI TÁC GIẢ
Về bộ truyện này, tôi muốn nhấn mạnh một lần nữa, đây không phải ABO.
Những ai không thích hoặc cảm thấy phiền phức cảm phiền xin hãy rời đi, yên lặng mà rời đi, tôi không hy vọng dưới comt thấy mấy lời như “Tôi không thích sinh tử”, “Vì sao không phải ABO”, v.v…, như vậy tôi sẽ không vui, cảm ơn đã phối hợp.
Tác giả là một người ngoại trừ lái xe cùng thích phát đường không suy nghĩ, mấy cái khác chẳng làm được trò trống gì, vì thế đừng hy vọng tôi có thể viết ra một nội dung gì đó đặc sắc tuyệt luân. Ý nghĩa của bộ này chính là không có ý nghĩa, chỉ đơn giản là phát đường thôi, chuyện mỗi ngày, chuyện nuôi dưỡng hài tử, chuyện sinh hoạt thường ngày, nghĩ tới đâu viết tới đó, là chuyện hài kịch tình cảm gia đình bình thường thôi.
Có thể update thường xuyên hay không phụ thuộc vào có ai đọc hay không, đương nhiên chính tôi cũng không biết khi nào sẽ up, dù sao thì mỗi ngày là chuyện khẳng định không có, vì tôi lười.
VĂN ÁN
Người qua đường Giáp: "Nè, nghe tin gì chưa, Hàm Quang Quân và Di Lăng lão tổ đã trở lại rồi."
Người qua đường Ất: "Nhiều năm trước bọn họ đã thoái ẩn rồi mà, không phải sao?"
Người qua đường Giáp: "Thì vốn là vậy, nhưng mới đây lại quay về Lam gia rồi, còn dẫn theo một đứa trẻ nữa đó."
Người qua đường Ất: "Đứa trẻ? Là con của ai? Hai người đó đều là nam tử mà?"
Người qua đường Giáp: "Đúng vậy, nhưng Di Lăng lão tổ khẳng định rằng đứa trẻ đó là chính hắn sinh. Ngươi nói xem, chuyện này có kì quái không?"
Người qua đường Ất: "Nam tử làm sao mà sinh được? Sinh ra từ đâu??? Cái này có chút...quá mức hoang đường đi????
Người qua đường Giáp: "Chuyện này cũng không chừng. Ta nghe đồn hắn tu luyện cấm thuật chí tà chí âm gì đó. Biết đâu...."
Người qua đường Ất: “Cấm thuật? Có cả loại cấm thuật này sao?”
Người qua đường Giáp: “Phải, đó là Di Lăng Lão tổ đó, bản lĩnh gì mà không có, do ngươi chưa từng thấy qua hắn khi ở Loạn Toán Cương đâu, bộ dạng âm trầm đó, người không ra người, quỷ không ra quỷ, chỉ cần một cái liếc mắt có thể hù chết người, luyện mấy tà ma ngoại đạo cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên.”
Người qua đường Ất: “Sao ngươi biết được khi hắn ở Loạn Toán Cương là bộ dạng gì, chẳng lẽ lúc đó ngươi cũng tham gia trận bao vây tiễu trừ Loạn Toán Cương năm đó?”
Người qua đường Giáp: “Đúng vậy, lúc đó ta còn chưa tới hai mươi! Thế nhưng dũng mãnh không gì sánh được, đấu tranh anh dũng! Ta nói cho ngươi nghe, lúc đó ta …”
MAI_KARI
Chuyện là, Mai tình cờ đọc MĐTS, vì gần đây bộ truyện đó quá nổi, nhất là bản hoạt hình vừa được công chiếu, vì thế hù theo số đông, Mai cũng lân la xem thử, và hậu quả là, Mai lại ghiền couple Vong Cơ mất tiêu rồi.
Chính vì vậy, Mai tìm đọc mấy bộ đồng nhân văn về couple này.
Tuy nhiên, nhu cầu vô hạn mà nguồn cung lại chẳng đủ, vì thế Mai phải tự đi tìm bản Trung để đọc cho thỏa mãn cái khát vọng vô hạn của mình. Và thật tình cờ, Mai tìm được bộ đồng nhân này.
Tác giả này gần như là xem rất kỹ bản gốc, và cũng căn cứ vào cá tính, mạch truyện của bản gốc, không hề OCC, vì thế nội dung truyện khá gần gũi, và Mai cảm thấy cũng khá chân thật vì tính cách của các nhân vật gần như là được giữ nguyên.
Về nội dung của bộ truyện này, để viết review, quả thực Mai cũng không biết phải viết thế nào mới truyền tải hết được nội dung mà tác giả muốn gửi gắm nữa. Chỉ tóm gọn lại, sau khi Ngụy Vô Tiện theo Lam Vong Cơ quay về Vân Thâm Bất Tri Xứ, thì hắn bắt đầu cuộc sống quy ẩn của mình. Thế nhưng, hắn luôn mong muốn có thể làm một việc gì đó vì Lam Vong Cơ, và tình cờ, hắn lại tìm được một bí pháp thất truyền từ lâu.
Vì thế hắn đã thử, và cũng thành công.
Không cần hỏi đáng hay không,
Không cần quan tâm đúng hay sai,
Cũng như y năm xưa, làm hết tất cả nguyện ý vì hắn, đã suy nghĩ kỹ.
Giờ đây, tất cả chỉ cần vì y, hắn cũng suy nghĩ kỹ.
Sau đó chính là những chuỗi ngày bình thường của hai người họ.
Mai xin trích đoạn hai câu thơ đã được tác giả sử dụng để kết lại phần review của mình.
Chấp thủ đồng uy khứ, độc dữ nhất nhân mộ
Dữ nhĩ triêu mộ tương đối, trì mộ tương tùy
Dịch nghĩa:
Nắm tay người cùng đi tiếp, duy nhất chỉ một mình người
Cùng người bình minh bên cạnh, hoàng hôn chẳng rời
Dùng hết một kiếp trước phong ba đổi lấy một đời này bình yên bên cạnh ngươi
Đã trải qua bao nhiêu ưu thương đau khổ của đời người vô thường
Đã hiểu hết bao nhiêu đắng cay trầm luân của thế gian lạnh lùng
Giờ còn cần gì tranh đuổi hư vô của quyền thế danh vọng
Chẳng màng thiên hạ
Chẳng nghĩ thế gian
Chỉ nguyện cầu cùng bên ngươi sớm tối, vô sầu vô ưu vô bi vô thương.