Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 241

/769


Khí hậu ở biển San Hô không khắc nghiệt như ở biển Gia Lặc Tân, ngoài khơi đa phần là gió êm sóng lặng, rất có lợi cho chuyển hàng hóa đường dài của đội hải quân lục chiến. Mặc dù ngoài khơi đang gió êm sóng lặng, nhưng đội thuyền vẫn duy trì tốc độ chậm, nhưng đối với thuyền vận tải, điều cần thiết nhất không phải là tốc độ mà là sự ổn định cùng an toàn. Con đường vận chuyển này sẽ tốn rất nhiều thời gian, có khả năng đi mất 3, 4 năm, khí hậu hải dương là yếu tố mấu chốt nhất.

Hạm đội hải quân nước Mã Toa sau khi tranh chấp tại đảo Sùng Minh bèn bắt đầu lùi về co cụm lại trong vùng biển phía Nam của vương quốc Lạc Na, rất ít khi xuất hiện ở khu vực biển San Hô, nhờ vậy mà mối hiểm họa đối với đội thuyền vận chuyển của quân Lam Vũ cũng hạ thấp đi rất nhiều. Ở biển San Hô mặc dù hay ngẫu nhiên có linh tính hải tặc xuất hiện, nhưng cũng không phải là thường xuyên như khí hậu theo mùa, chỉ cần đội thuyền vận chuyển có trang bị vũ khí hai bên mạn tàu là đã có thể xua đuổi được bọn chúng. Hơn nữa từ khi có một số lượng lớn hạm đội hải quân Lam Vũ tiến vào biển San Hô. Thì việc tiếp tục sinh tồn của hải tặc nơi này đã trở thành một vấn đề vô cùng nan giải.

Khi lựa chọn con đường này, thì khó khăn lớn nhất chính là số lượng thuyền vận chuyển. Cho dù chỉ có binh lực của mỗi một đoàn hải quân lục chiến đổ bộ từ Ngân Xuyên đạo thôi thì mỗi ngày cũng phải tiêu hao không ít lương thực đạn dược, lương thực thì có thể miễn cưỡng giải quyết được một phần, nhưng đạn dược thì phải vận chuyển về từ Mỹ Ni Tư địa khu. Cứ cho là gần nhất là chở từ địa khu đảo Sùng Minh về thì cũng cần thời gian đi tới đi lui mất ít nhất là ba tháng.

Nói cách khác là. Sau khi quân hải quân lục chiến Lam Vũ đổ bộ thì mỗi viên đạn được đem ra sử dụng đều cần phải chuyển từ nơi cách xa nơi đổ bộ đến hai ngàn tám trăm hải lý. Hai ngàn tám trăm hải lý, đây là một thứ khái niệm như thế nào? Nó đủ khả năng đè bẹp đội thuyền vận chuyển hậu cần trước mắt của quân Lam Vũ. Trừ phi phải mở rộng quy mô của đội thuyền vận chuyển lên 3, 4 lần, nếu không sẽ khó lòng đảm đương được nhiệm vụ khó khăn đến thế.

May là, càng ngày càng nhiều tình huống cho thấy, ở địa khu Ngân Xuyên đạo, có lượng khoáng sản phân bố khá là hoàn thiện. Những khoáng sản này đối với Đường Xuyên đế quốc cùng Xích Luyện Giáo mà nói, cũng không có tác dụng hữu hiệu cho lắm. Nhưng đối với quân Lam Vũ mà nói, lại chính là những nguyên liệu không thể thiếu để chế tạo đạn dược. Căn cứ vào những dự đoán của ngành sản xuất quân bị, nếu có được tài nguyên khoáng sản đầy đủ, bọn họ có thể thành lập xưởng chế tạo đạn dược đáp ứng đủ nhu cầu tại Ngân Xuyên đạo, để cung cấp cho quân Lam Vũ lượng pháo đạn của bách kích pháo và súng ống về cơ bản là đầy đủ, nhưng phải cần thời gian ít nhất là sáu tháng. Nói cách khác, dù là trong tình huống lý tưởng nhất, thì đội quân Lam Vũ đổ bộ vẫn phải cần đến việc vận chuyển đạn dược bằng đường biển trong vòng 6 tháng.

Mặc dù chưa ra quyết định cuối cùng, nhưng Dương Túc Phong đã có khuynh hướng đổ bộ từ địa khu Ngân Xuyên đạo, hải quân Lam Vũ cùng đội hải quân lục chiến đã vì việc này mà triển khai một loạt công việc chuẩn bị, tư lệnh quân Lam Vũ là Vũ Phi Phàm đã được chỉ định toàn quyền chỉ huy trận đổ bộ với quy mô chưa từng có này.

Hải quân Lam Vũ theo đó bắt đầu hoạt động thăm dò đại quy mô, Vũ Phi Phàm bí mật phái một lượng lớn thuyền trưởng lái chiến hạm Long Nha, đi trước đến hải vực của biển San Hô cùng Nam Hải, cẩn thận do thám tường tận chi tiết tình hình từng vùng biển, viết thành các tư liệu về vùng biển. Mặt khác, các chiến hạm đi trước thăm dò hải vực quần đảo Nam Dương cũng đã xuất phát, thậm chí có người còn được giao cho nhiệm vụ đi trước khảo sát các vùng hải vực phụ cần với quần đảo Ba Bỉ Lý Á.

Kỳ thực công việc khải sát vùng biển đã được quân Lam Vũ triển khai rất sớm từ tận đầu năm, sau khi xảy ra tranh chấp ở đảo Sùng Minh, hoạt động thăm dò mới lên đến cao trào, xem xét thấy hải quân nước Mã Toa muốn khôi phục nguyên khí cũng mất ít nhất thời gian nửa năm, tạm thời không có chiến sự đại quy mô, cho nên Vũ Phi Phàm phái một lượng lớn chiến hạm Long Nha một mình hành động, tiến vào những khu vực mà quân Lam Vũ còn chưa có tư liệu thủy văn tiến hành đo đạc, trong lúc này, ngoài khơi Đại Nam Dương đều là chiến hạm Long Nha quân Lam Vũ, xuất hiện hàng loạt rất nhiều sự tích anh hùng cùng nhân vật anh hùng.

Trong đó, có một hạm đội trưởng của chiến hạm Long Nha tên là Dương Phàm, tự mình suất lĩnh bốn mươi sáu thủy thủ, không ngại cực khổ, nghìn dặm xa xôi đi đến bờ biển nam bộ của nước Mã Toa thuộc phía Nam đảo Phổ Cát tiến hành đo đạc. Đây là lần đầu tiên chiến hạm hải quân Lam Vũ xuất hiện ở hải vực vốn thuộc quyền khống chế của nước Mã Toa khiến cho hải quân nước Mã Toa thực sự khủng hoảng nghiêm trọng, dưới cơn nổi giận của hải quân tư lệnh Vũ Văn Hãn Hải nước Mã Toa, một loạt chiến liệt hạm túa ra vây bắt gắt gao, nhưng bằng vào kỹ thuật hàng hải xuất sắc của chính mình, Dương Phàm vẫn hoàn thành nhiệm vụ thắng lợi, thuận lợi quay về đảo Sùng Minh, trên đường về lại còn bắt một nhóm hạm đội cấp kim cương của hải quân nước Mã Toa làm tù binh.

Vì thế, Dương Túc Phong đã thân hành ban thưởng huân chương chiến công cho Dương Phàm. Hơn nữa còn thăng chức cho hắn từ chức thượng úy hải quân thành chức thiếu tá hải quân. Việc thưởng công này đã khiến cho các hạm đội trưởng khác vô cùng đố kị, vì vậy mà bọn họ cũng cố gắng lập được nhiều chiến công phi thường trong công tác thăm dò, rất nhiều người còn mạo hiểm tính mạng bất chấp nguy hiểm tiến vào những vùng hải vực chưa từng có ai lui tới, lập nên rất nhiều thành tích vĩ đại nhiều không đếm xuể.

Có thể nói, trong vòng nửa năm tới, vẫn sẽ là thời đại thăm dò của hải quân Lam Vũ. Đại thăm dò cũng không chỉ đơn thuần là tìm hiểu tình hình vùng biển. Quan trọng hơn chính là để luyện binh, muốn trong quá trình viễn chinh xa bờ đồng thời rèn luyện lòng nhẫn nại và tinh thần quả cảm của tướng sĩ hải quân, rèn luyện ý chí cùng nghị lực của bọn họ trở nên bền bỉ. Trang bị hải quân Lam Vũ, nhất là phương diện hỏa lực, nếu so với hải quân nước Mã Toa thì có phần tiên tiến hơn, nhưng về mặt tố chất của nhân lực thì lại không bằng. Cho nên Dương Túc Phong hy vọng, có thể thông qua đại luyện binh, nâng cao tố chất cơ bản của tướng sĩ hải quân Lam Vũ, cho đến ngày hải quân nước Mã Toa đã trang bị đầy đủ hỏa pháo uy lực mạnh, thì tướng sĩ hải quân Lam Vũ cũng có đủ dũng khí và kỹ thuật để giành được thắng lợi.

Chỉ tiếc là. Vấn đề của hải quân cương thiết khu trục hạm vẫn tồn tại rất nhiều, khiến cho kế hoạch thay đổi trang thiết bị hải quân bị trì hoãn hết lần này đến lần khác, hiện tại đã không người nào dám dự đoán cụ thể thời gian thay đổi trang thiết bị. Trong việc nghiên cứu hải quân cương thiết khu trục hạm (thuyền làm bằng thép), Dương Túc Phong cũng không thể không thở dài ngao ngán, việc sản xuất cương thiết khu trục hạm dù sao cũng không phải chỉ giải quyết một vài chi tiết kỹ thuật mấu chốt là xong ngay. Mà nó yêu cầu đến trình độ công nghiệp của cả một địa khu thậm chí quốc gia, yêu cầu sự phối hợp của tất cả các ngành khoa học kỹ thuật mũi nhọn.

Thông qua hàng loạt số liệu thu hoạch từ các cuộc thí nghiệm, cương thiết khu trục hạm đã có cải tiến rất nhiều, kết cấu cơ bản đã giải quyết được rồi, thủy lượng được thu nhỏ lại chỉ còn chừng một ngàn năm trăm tấn mà thôi. Kết cấu thuyền cũng đã trải qua tu sửa quy mô lớn. Song, ở trong quá trình đóng chiếc chiến thuyền thí nghiệm thứ hai thì lại phát hiện là rất nhiều vấn đề. Tỉ như sức bền của sắt thép khó có thể chịu được sức giật của hạm pháo nòng 122 li, bốn bệ pháo nòng 122 li quá nặng, cần phải giảm bớt đi rất nhiều…, mấy vấn đề này đều phải nghiên cứu giải quyết ổn thỏa.

Đồng thời, động cơ hơi nước của cương thiết khu trục hạm cũng cần không ngừng cải tiến. máy chạy hơi nước được trang bị từ trước có thể tích quá lớn, nay cần phải thu nhỏ lại, nhưng công suất vận tải lại không thể giảm được nhiều, nếu không sẽ ảnh hưởng đến tốc độ của chiến hạm. Theo yêu cầu của Dương Túc Phong, tốc độ trung bình của cương thiết khu trục hạm phải vượt qua mười hai tiết. Lớn nhất phải vượt qua hai mươi tiết, đây là nan đề không nhỏ chút nào.

Bởi vì thủy lượng của cương thiết chiến hạm bị giảm bớt đi rất nhiều, khiến cho nhiên liệu đem theo chiến hạm cũng phải giảm bớt đi nhiều, nên khoảng cách tuần tra chiến đấu cũng phải rút ngắn lại với một trình độ nhất định, trong quá trình lưu thông, nó phải được tiếp viện tiếp tế hữu hiệu nhất mới có thể tiếp tục tác chiến. Nói như Phất Lai Triệt thì cương thiết khu trục hạm quả thực chính là được thiết kế riêng cho hạm đội Bắc Hải, bởi vì có rất nhiều đảo nhỏ nằm rải rác trên biển Gia Lặc Tân, có thể hữu hiệu bổ sung nhiên liệu cho cương thiết khu trục hạm. còn ở cùng biển xa xôi mịt mù như biển San Hô và biển Á Đinh thì trung gian căn bản là không hề có nơi nào tiếp tế, cương thiết khu trục hạm căn bản không thể nào đi quá xa nên không thể nào phát huy tác dụng hữu hiệu.

Đối với sự bất mãn của Phất Lai Triệt, Dương Túc Phong không thể không thừa nhận, xét trên một phương diện nào đó, có thể nói, hải quân khu trục hạm thật sự là được chế tạo cho hạm đội Bắc Hải, ngoại trừ vấn đề nhiên liệu ra, thì cương thiết khu trục hạm dùng động cơ hơi nước để đối phó với chiến tranh du kích của hải tặc Ca Âu cũng là sở trường của nó. Dương Túc Phong có tự tin tuyệt đối nếu như không gặp cuồng phong, thì chiến thuyền Bắc Hải hình tam giác của hải tặc Ca Âu cho dù tốc độ mau đến đâu đi nữa, thì cũng không có cách nào chạy thoát sự truy đuổi của cương thiết khu trục hạm của quân Lam Vũ, còn sự linh hoạt trong hải chiến thì càng không phải bàn cãi thêm làm gì nữa.

Gió núi thổi lãng đãng, Dương Túc Phong không kìm được khẽ rùng mình vì lạnh, Tiết Tư Khỉ ở bên cạnh hầu hạ thấy thế vội vàng khoác thêm cho hắn một lớp áo ấm.

Dương Túc Phong yên lặng thở một hơi dài.

Nếu như nói hải quân cương thiết khu trục hạm đã có kết quả nhất định, còn có hy vọng tiếp tục cải tiến, như vậy tình hình trước mắt của đội khí cầu không quân chỉ còn nước tan thành mây khói mà thôi, khó lòng chứng kiến được tương lai sáng lạn.

Bất luận cách đây hơn một tháng, Thi Mật Đặc và Mễ Kỳ Nhĩ hai người đã chế tạo thành công chiếc chiến thuyền khí cầu đầu tiên của quân Lam Vũ, hơn nữa ở trong một tình huống người không hay quỷ không biết đã cất cánh thành công, bay thẳng vào con đường Tử Vong thuộc địa phận Lỗ Ni Lợi Á lượn một vòng vô cùng ngoạn mục khiến cho bọn rắn độc bị một phen tháo chạy trối chết đem đến cho tất thảy mọi người niềm hy vọng cũng như giá trị của khí cầu, nhưng việc xảy ra tiếp theo sau đó lại khiến cho người ta phải xìu xuống như bong bóng bị xì hơi.

Đầu tiên là chiếc chiến thuyền này bay vùn vụt hơn một ngàn km tiến vào tầm bắn không quân của Lỗ Ni Lợi Á vương quốc, trong lúc đáp xuống lại xảy ra sự khố rò rỉ khí, bắt lửa phụt cháy, lửa bốc thành ngọn cháy rừng rực, thế lửa cháy rất mãnh liệt, khiến cho những người xung quanh bị một phen sợ hãi, thiêu cháy ba nhân viên kỹ thuật trên khí cầu thành tro bụi, không còn hài cốt, Thi Mật Đặc và Mễ Kỳ Nhĩ hai người cũng bị thiêu như nhau, Mễ Kỳ Nhĩ thậm chí còn bị thiêu rụi hết tóc tai, lông mi, lông mày. Thành ra bị đặt biệt danh là thầy chùa trọc lóc.

Ở trụ sở không quân của quân Lam Vũ ở địa khu Ân Mai Nạp thuộc vương quốc Cách Lai Mỹ, Thi Mật Đặc đã sản xuất ra sáu chiếc chiến thuyền khí cầu giống hệt nhau, nhưng trong vấn đề triển khai huấn luyện như thế nào, thì ai cũng không dám đưa ra chủ định chắc chắn, cũng không có ai có can đảm quyết định phải nên làm như thế nào, bởi vì cho dù là hắn. Cũng không có cách nào nắm chắc canh bạc, bảo đảm lần này khí cầu sẽ không gặp chuyện không may. Loại băn khoăn này khiến cho rất nhiều chiến sĩ không quân trẻ tuổi quân Lam Vũ phải chùn bước, không biết xử lý như thế nào.

Loại hiện tượng này cho mãi đến khi Trầm Tường Văn báo cáo thì sau này mới có cải thiện.

Trầm Tường Văn tạm thời tổ chức một nhóm thanh niên nhiệt huyết, bao gồm Lý Giáp Lục, Hứa Nho Long…, trước mặt mọi người ký vào giấy sinh tử, công bố tự mình chịu trách nhiệm nếu có xảy ra bất kỳ sự cố nào với mình trong quá trình huấn luyện, rốt cuộc trở thành đội phi hành khí cầu đầu tiên của không quân Lam Vũ. Cách làm dũng cảm của bọn họ sau này lại thu hút rất nhiều thanh niên nhiệt huyết noi theo, từ đó về sau, trước khi tham gia không quân bộ đội, phải ký vào giấy sinh tử đã trở thành luật bất thành văn. Chỉ có chuẩn bị sẵn tâm lý hi sinh bất kỳ lúc nào thì mới có tư cách gia nhập không quân Lam Vũ.

Vấn đề lớn nhất của khí cầu vẫn là động cơ và an toàn.

Về phương diện động cơ, vấn đề chủ yếu vẫn là thể tích của máy chạy bằng hơi nước quá lớn, sức nặng cũng quá lớn, khiến cho khí cầu cũng trở nên rất nặng nề, cứ như vậy. Trong quá trình bay, vật tư mà khí cầu có thể mang theo sẽ không được nhiều. Cho nên, cố gắng cải thiện năng suất máy chạy bằng hơi nước, giảm bớt sức nặng của máy chạy bằng hơi nước, chính là điểm mấu chốt để cải thiện động cơ khí cầu. Thi Mật Đặc thậm chí bắt đầu nghiên cứu nội nhiên cơ. Nhưng Dương Túc Phong đối với kỹ thuật của nội nhiên cơ hoàn toàn mù tịt, thật sự là không thể hỗ trợ, không thể làm gì khác hơn là để hắn một mình xoay sở.

Phương diện an toàn chủ yếu là có liên quan đến việc sử dụng khinh khí. Khinh khí là khí thể mà đội khí cầu không thể thiếu được, nhưng vấn đề an toàn của nó cũng thật khiến người ta phải lo lắng. Trên khí cầu, phải nghiêm khắc hạn chế khói lửa, thậm chí nổ súng cũng không được, bởi vì chỉ cần một chút tia lửa đều khiến cho khí cầu bốc cháy thậm chí nổ mạnh, điều này khiến cho những ai ở trên khí cầu mỗi thời mỗi khắc đều phải lo lắng đề phòng, khả năng chịu áp lực kém một chút đều không thể chịu đựng được. Vì nguyên nhân này, mà khiến cho những thành viên gia nhập đội khí cầu. Đều là anh hùng của những anh hùng, chỉ có ai trải qua khảo nghiệm rồi, mới có thể tiếp nhận được khả năng bị thiêu chết.

Trên thực tế, trong quá trình nghiên cứu khinh khí cầu, đã có không ít nhân viên kỹ thuật phải trả giá bằng mạng sống của mình, trong đó có một lần xảy ra sự cố an toàn khủng khiếp nhất, đó chính là lúc xưởng chế tạo khí cầu xảy ra sự cố rò rỉ khí, dẫn đến phát nổ mạnh, một quả cấu lửa khổng lồ bùng lên cùng với chấn động kịch liệt, làm cho cư dân địa khu Ân Mai Nạp đều tưởng xảy ra động đất, trong vị nổ mạnh lần này, có hơn hai trăm người lâm nạn, khiến cho bộ chỉ huy quân Lam Vũ vô cùng khiếp sợ.

Bởi vì đội khí cầu liên tiếp phát sinh sự cố về an toàn, làm cho các thành viên còn lại trong bộ chỉ huy quân Lam Vũ cũng không tự chủ sinh ra hoài nghi, không tin tưởng vào hiệu quả của khinh khí cầu, chưa thấy chút xíu tác dụng nào của nó mà chỉ toàn thấy những phiền toái do nó đưa lại, thậm chí có người còn gọi khí cầu là "Không trung hỏa táng trường","Quan tài phi hành"…, cứ thế làm cho không ít người hoang mang, các cuộc tranh luận về việc nên hay không nên thành lập đội khí cầu cũng duy trì liên tục không ngớt, thậm chí dẫn đến tình trạng vô cùng căng thẳng, bất luận là lục quân hay hải quân, đều cảm thấy những tiêu hao tiền bạc vào không quân như thế, thật sự là cái được không bù đắp đủ cái mất.

Tiền bạc tiêu hao cho không quân khí cầu nghiên cứu quả thật rất lớn, ngay cả chủ nhiệm tài chính và hội ủy viên dự toán là Tài Băng Tiêu đều cảm thấy không thể chấp nhận được, mấy lần yêu cầu giảm bớt dự toán cho đội khí cầu. Không phải bởi vì quân Lam Vũ không gánh nổi chi trả, mà là cảm thấy một lượng lớn tiền bạc bị đầu tư vào chỗ vô dụng, không có giá trị. Số tiền đầu tư đã lên đến hàng trăm ngàn vạn kim tệ, nhưng không chứng kiến được chút xíu hiệu quả, tự nhiên khiến Tài Băng Tiêu cảm thấy không cần thiết.

"Nếu như dùng cho hải quân, thì ít nhất cũng phải đóng được một trăm chiến hạm Long Nha." Vũ Phi Phàm tại hội nghị liên tịch đã thấp giọng nhấn mạnh, Phất Lai Triệt lập tức phụ họa, hai người kẻ tung người hứng, khiến cho không quân quân Lam Vũ vừa mới sinh ra cơ hồ đã muốn chết yểu rồi.

Hải quân nhân cơ hội liên kết với Tài Băng Tiêu, yêu cầu phải giảm bớt chi phí cho đội không quân khí cầu, bổ sung cho việc xây dựng hải quân. Vấn đề do Vũ Phi Phàm đưa ra rất đơn giản, đó chính là bảo vệ nền sản xuất ngư nghiệp của quân Lam Vũ, muốn càng nhiều đội thuyền võ trang đến bảo vệ. Vũ Phi Phàm rất xảo diệu, không có sử dụng đến hai từ chiến hạm, chỉ nói là đội thuyền võ trang, nhưng Dương Túc Phong thừa biết, chẳng qua là một cách nói vòng vèo muốn yêu cầu gia tăng số lượng chiến hạm Long Nha.

Có điều, những vấn đề có liên quan đến việc bảo vệ hoạt động sản xuất ngư nghiệp hiện tại quả thực càng ngày càng trở nên nghiêm trọng, khiến cho Dương Túc Phong không thể không coi trọng, chăm chú đối diện vấn đề.

Trên đà khu vực hải dương do quân Lam Vũ khống chế càng lúc càng mở rộng, theo đà phát triển kinh tế với tốc độ cao ở khu vực do quân Lam Vũ khống chế, nhất là tốc độ phát triển cao của ngành công nghiệp đóng tàu, sản xuất ngư nghiệp của quân Lam Vũ, nhất là ngư nghiệp đánh bắt xa bờ. Phát triển với tốc độ càng lúc càng nhanh. Tại khu vực quần đảo Nam Dương, đã xuất hiện một số lượng lớn ngư thuyền đánh bắt xa bờ, phạm vi hoạt động của bọn họ đã vượt quá tầm khống chế của hạm đội hải quân Lam Vũ, không thể tránh khỏi có đôi lúc vấp phải thế lực thù địch hoặc bị hải tặc tấn công, chẳng những tổn thất thê thảm, hơn nữa còn thường xuyên có thương vong. Loại tình huống này đặc biệt hay xảy ra ở ngư dân của vương quốc Cách Lai Mỹ.

Vì vậy, nữ vương Y Toa Bối Nhĩ là người thống trị mang tính tượng trưng của Cách Lai Mỹ vốn chỉ có trí tuệ mười tuổi một lần nữa lại bị vời đến trước bục diễn thuyết, thực chất là đích thân giao thư thỉnh cầu cho Dương Túc Phong, mãnh liệt cầu xin hải quân quân Lam Vũ phái đội thuyền hải quân che chở cho sự an toàn của đội thuyền đánh cá xa bờ. Đây đương nhiên là yêu cầu rất đỗi khó khăn, nhưng Dương Túc Phong không thể không tiếp nhận, sau đó giao cho Vũ Phi Phàm đi tìm cách giải quyết. Kết quả Vũ Phi Phàm yêu cầu rất đơn giản, đó chính là gia tăng số lượng chiến hạm Long Nha. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenyy.com

Dương Túc Phong có đủ lý do hoài nghi, Vũ Phi Phàm yêu cầu gia tăng cho hải quân số lượng chiến hạm Long Nha với quy mô lớn, là có liên quan đến chiến thuật Hải Lang mà hắn đang dự trù chuẩn bị. Vị hải quân tư lệnh này của quân Lam Vũ, đã không cam lòng ở nguyên vị trí phòng ngự bị động. Mà là chuẩn bị thực hiện việc phòng ngự tích cực, thậm chí còn áp dụng biện pháp tiến công sớm nhằm phá tan thế công của hải quân nước Mã Toa. Hắn hy vọng có nhiều hơn chiến hạm Long Nha, chính là muốn bảo đảm tính trụ cột của chiến sự trên đảo Lữ Tống, mặt khác còn có một lực lượng khổng lồ để có thể nam hạ Nam Hải địa khu, công nhiên khiêu chiến hạm đội nước Mã Toa.

Thế cục ở đảo Lữ Tống đã bắt đầu có sự rung chuyển và bất an nghiêm trọng, sự tham gia của nước Mã Toa, tạm thời áp chế được mâu thuẫn của ba địa khu trên đảo Lữ Tống xuống, nhưng cũng không dễ dàng xóa bỏ triệt để mâu thuẫn giữa ba nơi mà ngược lại ở một mức độ nào đó lại đổ thêm dầu vào lửa, vào mâu thuẫn bên trong đảo Lữ Tống. Quân Lam Vũ liên tiếp thắng lợi, cũng khiến cho người dân Lữ Tống bị dao động. Một bộ phận trong bọn họ bắt đầu tự hỏi phải chăng bản thân đã lựa chọn sai đối tượng để đầu nhập.

Quốc vương nước Lữ Tống là Cáp Thập Mễ An hiện đang lưu vong ở Mỹ Ni Tư, thấy được quân Lam Vũ liên tục thắng lợi, trong lòng cũng trở nên phấn khởi. Hắn bắt đầu không ngừng thuyết phục quan viên có liên quan đến quân Lam Vũ, đưa ra đủ loại điều kiện hấp dẫn, thậm chí còn sử dụng vàng bạc để mở đường, hy vọng quân Lam Vũ có thể nhanh chóng giúp hắn thu phục đảo Lữ Tống, một lần nữa khôi phục huy hoàng cùng tôn nghiêm trong quá khứ của vương quốc Lữ Tống.

Dương Túc Phong cầm lấy số tài sản vàng bạc trị giá mấy ngàn vạn kim tệ của vương quốc Lữ Tống, mặc dù da mặt đã càng ngày càng dày, có bị xem thường cũng chẳng dễ gì đỏ mặt nhưng dù sao mạnh miệng há mồm ăn thịt người nhưng tay bắt người còn run. Nếu hoàn toàn không đáp ứng thỉnh cầu của Cáp Thập Mễ An thì cũng ngại, không thể làm gì khác hơn là gật gù cho qua chuyện, đáp ứng sang năm cùng lúc khi quân Lam Vũ đổ bộ nội địa Đường Xuyên đế quốc, sẽ căn cứ vào tình hình thực tế mà tăng cường khống chế đảo Lữ Tống.

Đương nhiên, lương thực và cao su trên đảo Lữ Tống cũng chính là mục tiêu cấp thiết của hắn, thỏa mãn yêu cầu của Cáp Thập Mễ An chẳng qua chỉ là tiện tay dắt dê thôi. Theo sự phát triển của khoa học kỹ thuật, nhu cầu đối với cao su càng ngày càng tăng rõ rệt, số lượng cũng càng lúc càng lớn, chỉ có cao su sản xuất ở đảo Lữ Tống mới có đủ để thỏa mãn nhu cầu của quân Lam Vũ, chỉ cần một nguyên nhân này thôi, cũng đủ để Dương Túc Phong hạ lệnh giải quyết vấn đề của đảo Lữ Tống.

Sư đoàn số 1 của hải quân lục chiến Lam Vũ đang đóng quân tại đảo Sùng Minh đã xem đảo Lữ Tống là mục tiêu công kích đương nhiên để tiến hành huấn luyện, mà ngay cả đội phòng thủ dự bị ở đảo Sùng Minh dưới sự chỉ huy của đội trưởng Dương Thế Dân, đã mài dao kiếm soàn soạt, muốn gạt phăng hai chữ "Thủ bị", bọn họ đã không cam lòng làm bộ đội phòng thủ dự bị sống nốt quãng đời còn lại ở đảo Sùng Minh mà quyết tâm muốn xuất hiện trên chiến trường với tư cách dũng sĩ.

Đối với biểu hiện của đội phòng thủ dự bị trên đảo Sùng Minh, Dương Túc Phong hoàn toàn hài lòng, tài hoa của Dương Thế Dân, đủ khả năng suất lĩnh một đội hải quân lục chiến, bởi thế, đội phòng thủ dự bị trên đảo Sùng Minh bắt đầu có biểu hiện dựa vào đội hải quân lục chiến, bắt đầu học hỏi sư đoàn số 1 của đội hải quân lục chiến, chuẩn bị gia nhập vào hàng ngũ hải quân lục chiến.

Có điều nước Mã Toa đương nhiên không phải là quả hồng mặc sức nhào nặn, bọn họ tại đảo Lữ Tống cũng bố trí một số lượng lớn lục quân tinh nhuệ, thậm chí không tiếc từ tiền quyến đế quốc Đường Xuyên điều động bộ đội chủ lực mãn biên chế tới đảo Lữ Tống, làm lực lượng phòng vệ tăng cường cho đảo Lữ Tống, xem ra Vũ Văn Chấn Thiên muốn biến đảo Lữ Tống xây dựng thành lô cốt tuyến đầu chống cự quân Lam Vũ, thành yếu tắc không thể phá vỡ.

Ỡ đảo Lữ Tống, trước kia quân đội tinh nhuệ nước Mã Toa đã vượt qua mười lăm vạn người, đại bộ phận binh lực của quân đoàn Lôi Đình của lục quân nước Mã Toa đều tụ tập ở trên đảo Lữ Tống, Vũ Văn Lôi Đình đã tới đảo Lữ Tống tự mình phụ trách chỉ huy, hơn nữa bộ đội tăng viện cho đảo Lữ Tống còn đang cuồn cuộn không ngừng đổ bộ lên bờ. Căn cứ vào dự báo của bộ tình báo, quân đội nước Mã Toa trên đảo Lữ Tống có thể sẽ lên đến quy mô ba mươi vạn người, cái đảo nhỏ này hiện tại đã thành ra một chiến trường lớn với quy mô chỉ thấp hơn Ni Lạc Thần Kinh mà thôi.

Điều khiến Dương Túc Phong càng thêm muôn phần lo lắng chính là, căn cứ vào các tin tình báo thể hiện, thì hiện tại nước Mã Toa đã bí mật phát minh ra một loại súng mới và đại pháo, sử dụng loại thuốc pháo không lửa khói do chính bọn chúng phát minh. Loại súng và đại pháo này mặc dù còn đang nằm ở giai đoạn hết sức thô sơ. Nhưng dù sao cũng được tính là súng hậu trang, uy lực nếu so với loại súng Lai Phục hiện có thì rõ ràng hơn hẳn, loại súng có nòng đã đạt đến kích thước 11 li, trước mắt tầm bắn đã đạt tới ba trăm thước, theo tiên đoán của dân trong ngành kỹ thuật, trong tương lai trong vòng từ nửa năm đến một năm, tính năng này có thể sẽ được cải thiện, tầm bắn lớn nhất có thể đạt tới cỡ năm trăm thước.

Loại súng này, Vũ Văn Chấn Thiên tự mình đặt cho nó một cái tên rất kêu đó là súng Chấn Thiên.

Bất luận là xét từ góc độ nào, loại súng có nòng lớn tới 11 li sẽ nhất định có một uy lực không thể khinh thường.

Nếu như quân đội nước Mã Toa thực sự được trang bị loại súng này với quy mô lớn, thì quân đội Đường Xuyên đế quốc cùng quân Lam Vũ đều sẽ phải đối đầu với một đối thủ hùng mạnh. Quân Lam Vũ còn không đến nỗi nào, bọn họ đã quen với uy lực của hỏa khí hiện đại, nhưng Đường Xuyên đế quốc mới là bi thảm, bọn họ hiện tại đã khó có thể ngăn cản được đòn công kích của quân đội nước Mã Toa, một khi nước Mã Toa lại được trang bị loại súng Chấn Thiên quy mô lớn cho quân đội, thì Đường Xuyên quân đội chỉ có nước rơi vào kết cục bị tiêu diệt tận ngọn mà thôi.

"Phải nhanh lên chấm dứt chiến sự ở Mỹ Ni Tư." Dương Túc Phong yên lặng thầm nhủ với bản thân.

Nhưng, muốn nhanh chóng chấm dứt chiến sự ở Lỗ Ni Lợi Á cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai mà thành, rất nhiều công việc đang triển khai, nhưng cần phải có thêm thời gian. Hơn nữa, cho dù chiến sự ở Lỗ Ni Lợi Á chấm dứt, thì ở Mỹ Ni Tư địa khu vẫn còn có rất nhiều vấn đề cần phải giải quyết. Bộ tộc du mục sống trên cao nguyên Huyết Sắc, Bộ Thủ của Quang Minh đế quốc, Ma Ni giáo, phía đông còn có Cáp Lạp Lôi vương quốc cùng vương quốc Ương Già, có thể cũng phải dốc sức một hai trận chiến khá vất vả, mới có thể đạt tới mục đích. Vương quốc Ương Già xem như đồ bỏ, còn Cáp Lạp Lôi vương quốc quả thực vẫn là có chút thực lực.


/769

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status