Hoa Đào Bay Đầy Trời

Chương 33 - Chương 31

/42


Tô Xán, nếu tôi nói tôi là Vương Thuyết, em sẽ cho tôi cơm của em phải không?

Tôi bật cười, cố gắng làm nụ cười trở nên đáng yêu nhu thuận, Chỉ cần anh nói anh là Vương Thuyết, tôi sẽ cho anh ăn cơm.

Hắn sờ cằm, hơi do dự. Tôi thấy cái tên Tô Cẩm Niên này nghe không hay bằng Vương Thuyết. Một người đàn ông mà gọi là mặt trăng à~ Nói xong, môi cong lên, nhìn tôi lấy lòng, Vợ, nếu em thích thì cứ gọi như vậy. Em gọi tôi là mặt trời cũng được. Nhưng mà họ thì không thể đổi được, nếu đổi ba tôi sẽ đánh chết.

Sao, mặt trời, mặt trăng...

Tôi hít sâu một hơi, vẫn cười tươi, vươn tay lấy hộp cơm của hắn, lật tay lại. Để lên đầu hắn. Đồng chí Tô Nguyệt Lượng, anh có thể ăn.

Hộp cơm úp trên đầu hắn, nháy mắt đồ ăn đổ xuống làm ướt tóc và quần áo hắn. Còn có mấy cọng bún, vắt bên tai hắn, trông rất buồn cười.

Hắn ngẩn người, ánh mắt sửng sờ nhìn tôi, ánh mắt đầy vẻ oan ức trông rất giống Vương Thuyết, vài giọt nước mắt lăn tăn nơi khóe mắt.

Mẹ tôi chạy lại, A~Tô Xán, con làm gì vậy? Nói xong, lấy hộp cơm xuống, lấy đồ ăn còn dư xuống giúp hắn. Con nhóc chết tiệt, thật quá lắm rồi.

Tô Cẩm Niên giống như tìm được cứu binh, gật đầu liên tục, bắt đầu làm nũng Dì ơi~dì ơi~cũng chỉ có dì tốt thôi.

Bà vừa thu dọn vừa nói thầm: Ôi chao nếu con không ăn thì để dì ăn, thế này không phải hư hết rồi sao. Tay Tô Cẩm Niên đang ôm bà bỗng cứng lại.

Sau khi dọn hết đồ ăn xong, thuận tay lấy mấy cọng bún trên tóc hắn xuống bỏ vào hộp cơm, cười hiền lành với hắn: Con xem~dì lấy xuống hết cho con rồi này, có thể ăn được rồi. Ánh mắt tươi cười kia, trông vô cùng hòa ái.

Tôi nhìn hộp cơm, quả nhiên đã được mẹ tôi tìm về hết. Nhưng nếu nhìn kỹ, có thể nhìn thấy được vài cọng tóc.

Tô Cẩm Niên ngây ngốc tại chỗ, miệng giật giật một hồi, Dì à... Không cần đâu. Dì giữ cho mình đi, con còn có việc. Con đi trước đây... Nói xong thì chạy khỏi phòng bệnh.

Tôi nhìn bóng lưng hắn, ngẩn ngơ. Cảm thấy mí mắt cay cay, Mẹ, người đàn ông của con đi rồi.

Bà đi tới, vỗ vỗ tôi, Thằng nhóc kia là bị dọa. Yên tâm, vài ngày nữa sẽ ổn thôi. Dáng vẻ này giống như chuyên gia tình yêu vậy.

Lắc đầu, giọng nói khàn khàn: Không phải anh ta, là Vương Thuyết, cũng chỉ có Vương Thuyết thôi.

Bà nhìn tôi, vẻ mặt nghiêm túc, Xán Xán, con nói mẹ biết. Rốt cuộc trong mơ đã xảy ra chuyện gì.

Cho nên, tối hôm đó, tôi và mẹ cuộn tròn trên ghế sofa nói chuyện, cho đến sáng. Kể hết mọi chuyện. Tôi nói đến mức tình cảm dạt dào, bà khóc đến nước mắt như mưa. Không khí hòa hợp cực kỳ.

Cuối cùng, bà nhìn tôi, vẻ mặt khó tin, Ý con là, trong mộng con và linh hồn của Vương Thuyết yêu nhau, đã xảy ra quan hệ? Đều đã...

Tôi gật đầu.

Bà thở dài, May mà mẹ gọi con tỉnh dậy, mộng xuân mà con có thể làm đến rõ ràng như vậy~ thật không dễ dàng gì.

Khóe miệng giật giật... Mộng xuân... Tình cảm nhiều năm của tôi phải trả giá như vậy, kết quả bị bà nói một câu mộng xuân chấm dứt rồi.

Bà vỗ vỗ tôi, dáng vẻ hiểu rõ: Loại chuyện này, mẹ biết. Con cũng đến tuổi tìm đàn ông, cô gái nào lại không có mùa xuân chứ? Mẹ biết mẹ biết~ Nói xong, còn nháy mắt với tôi, Con


/42

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status