Hoa Đào Nở Rộ

Chương 31 - Chương 31

/63


Đến khi Khương Mộc Ninh có chút quen thuộc với việc bị Triệu Tiệm An hôn thì ngoài trời bắt đầu có những hạt mưa tí tách, sau đó bắt đầu mưa to. Triệu Tiệm An nhìn bầu trời đang mưa to, anh khẽ thở dài một tiếng, buông tay Khương Mộc Ninh ra.

“Đi thôi, anh đưa em về, tí nữa mưa to hơn đường sẽ khó đi.”

“Vâng.” Khương Mộc Ninh đỏ mặt khẽ gật đầu, ngẩng đầu chạm vào tầm mắt nóng rực của Triệu Tiệm An, cô nhịn không được lại cúi đầu.

Triệu Tiệm An nhìn Khương Mộc Ninh đang ngại ngùng, trong lòng thở dài liên tục.

Trời mưa xuống, giữ người qua đêm……. Đáng tiếc, còn chưa đến lúc, hôm nay có thể được hưởng thâu hương thiết ngọc đã vượt qua nhiều so với dự tính của anh rồi. Anh cũng không thể quá lanh chanh láu táu được, sẽ bị Khương Mộc Ninh phỉ nhổ.

Quân tử gì chứ, quả nhiên là chỉ toàn đau khổ.

Anh quay người đi đến chỗ máy in, cầm lấy bản luận văn mới in xong đưa cho cô: “Em cất đi, cẩn thận không bị ướt.” sau đó lại lấy ra một chiếc ô trong ngăn tủ rồi mới dắt Khương Mộc Ninh ra ngoài.

Đêm mưa như vậy trên đường cũng không có nhiều người, nhưng cũng có thể nhìn thấy những sinh viên đang bước vội vàng, hoặc là những đôi tình nhân theo sát bên nhau, bóng đêm lại cộng thêm có che ô, hai người trong hoàn cảnh yêu đương, Khương Mộc Ninh bị Triệu Tiệm An ôm chặt trong ngực, cô thả lỏng hơn nhiều so với vừa rồi.

Hiện giờ vẫn chưa hết tháng giêng âm lịch, thời tiết vẫn còn lạnh, nhưng Khương Mộc Ninh vẫn cảm thấy đáy lòng cô đang nóng dần lên, cô cũng không nỡ kết thúc lúc này. Đáng tiếc, hai khu kí túc xá dù có xa thì cũng cùng một khu, lqd, cũng chỉ mất một thời gian nhất định để đi đến, Triệu Tiệm An đưa Khương Mộc Ninh đến dưới phòng ngủ của cô, nhìn cô đi vào trong kí túc xá mới chậm rãi quay người đi về phòng ngủ.

Thứ sáu, sau khi nộp luận văn lên, Khương Mộc Ninh hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm. Nghe nói thành tích của luận văn lần này sẽ đưa vào đánh giá học bổng ở cuối kì, nếu như có thể nhận được học bổng loại ba cũng tốt, có thể cô còn không được học bổng, mỗi lần đều kém một chút nữa là được, thật là khiến cho người ta cảm thấy buồn bực.

Lúc Khương Mộc Ninh và Dư An Dao đang mua đồ trong siêu thị thì nhận được điện thoại của cô giáo Bạch, mặc dù cô có số điện thoại của cô giáo Bạch từ năm nhất, nhưng đến bây giờ cũng chưa từng dùng qua, mấy năm nay thậm chí cô còn quên mất rằng trong điện thoại của cô có số điện thoại này, hơn nữa cô giáo Bạch cũng chỉ lên giảng khi bọn họ học năm nhất, bình thường cũng rất ít khi gặp được cho nên cô nhìn thật kĩ là trên màn hình di động hiện ‘Cô giáo Bạch’, cô ngẩn người mất khoảng hai giây, mới nhớ ra ai là cô giáo Bạch.

“Alo, cô giáo Bạch.” Khương Mộc Ninh có chút nghi ngờ nhận điện thoại, thật sự cô không nghĩ ra rằng tại sao cô giáo Bạch lại gọi điện cho cô.

“Khương Mộc Ninh, bây giờ em có trong trường học không?”

“Vâng, em đang…..” cô mới nói được một nửa đã bị cắt đứt.

“Vậy thì bây giờ em lập tức lên văn phòng khoa. Em có biết văn phòng khoa không? Phòng 409 văn phòng khoa ấy.”

“A, cô giáo Bạch, có chuyện gì thế ạ?” Cô càng thêm nghi ngờ, có thêm chút lo âu thấp thỏm, giọng nói của cô giáo Bạch rất nghiêm túc, hình như cũng không phải chuyện tốt gì.

“…..Em cứ đến đây trước đi. Nhanh lên một chút.” Cô giáo Bạch hơi yên lặng một chút, âm thanh mang theo chút bất đắc dĩ, chỉ thúc giục cô nhanh lên một chút mà thôi.

Cúp điện thoại, Khương Mộc Ninh nhìn chằm chằm điện thoại mấy giây, có cảm giác sợ run người, lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía Dư An Dao: “An Dao, cô giáo Bạch gọi điện cho tớ, bảo tớ bây giờ lập tức đến văn phòng khoa…..” Cô nhíu nhíu mày, trong lòng có chút sợ hãi, cô thực sự không nghĩ ra mình có chuyện gì mà chủ nhiệm lớp trực tiếp gọi điện thoại bảo cô đến văn phòng khoa.

“Tớ đi cùng cậu. Cô giáo Bạch cũng không nói là một mình cậu đi đúng không?” Dư An Dao đẩy mắt kính một cái, lqd, quay đầu nhận lấy đồ mà nhân viên thu ngân đưa đến.

“Chuyện đó, không có…..” Khương Mộc Ninh lộp bộp nói.

“Vậy đi thôi.” Dư An Dao xách theo một chiếc túi chất đầy bánh quy, khăn giấy, khoác tay Khương Mộc Ninh đi ra ngoài.

Khương Mộc Ninh mím mím môi, cuối cùng cũng không mở miệng bảo Dư An Dao về phòng trước, cuộc điện thoại không giải thích được vừa rồi khiến cô không nắm chắc, có Dư An Dao đi cùng cô thật ra cũng là chuyện cô cầu còn không được.

Văn phòng khoa của học viện kiến trúc dù là Dư An Dao hay Khương Mộc Ninh cũng đều là lần đầu tiên đến, giống như những sinh viên bình thường, cả đời


/63

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status