Hoa Đào Nở Rộ

Chương 46 - Chương 44

/63


Sau khi về phòng, Mai Lộ cũng kể lại đơn giản việc không vui trong Hoàng Phủ, cuối cùng cũng chỉ nói là Triệu Tiệm An đã giải quyết, lúc này mới khiến cho Lôi Ngư không xông ra ngoài.

Nhưng sau khi xảy ra chuyện này, ý muốn vui chơi của mọi người cùng bị nhạt đi, mặc dù còn chưa đến thời gian trả phòng, nhưng mọi người cùng đều đồng ý đứng dậy ra về.

Đứng trước cửa Hoàng Phủ, Triệu Tiệm An đi bãi đỗ xe lấy xe, Khương Mộc Ninh và bạn cùng phòng đứng lại chờ anh, trường học của Lôi Ngư ở gần đây nên đi xe đạp tới, hiện tại đang giữ xe đạp, vừa cùng chờ với Mai Lộ vừa nói chuyện với cô. Khương Mộc Ninh và Dư An Dao nhìn nhau cười cười, hai người cùng kéo Vạn Manh Manh bước lùi lại mấy bước, để lại cho hai người đang yêu kia chút không gian riêng. Cô kéo váy, chịu đựng cơn lạnh do gió đêm mang đến, yên tâm chờ Triệu Tiệm An lái xe đến đây.

“Khương Mộc Ninh, rốt cuộc cô có biết vừa rồi Tiệm An bỏ đi một công trình lớn đến thế nào không?”

Sau lưng truyền đến âm thanh có chút kìm nén nhưng vẫn không che dấu được sự tức giận, bởi vì tức giận trong lòng, cho nên cô ta cũng chỉ được coi là miễn cưỡng duy trì được sự ung dung trong giọng nói, nhưng lại mang theo sự kích động. Khương Mộc Ninh hơi ngẩn ra, cô nhíu mày quay người lại, nhìn thấy Chân Mẫn Du đang tức giận trợn mắt nhìn cô, dáng vẻ rất tức giận.

“Cô đang muốn nói cho tôi biết là tôi nên vui mừng sao?” Khương Mộc Ninh giật giật khóe môi, lộ ra nụ cười nhạt, ngay sau đó lập tức quay đầu đi, không có ý định để ý đến cô ta nữa.

Chân Mẫn Du nhìn Khương Mộc Ninh chỉ để lại cho cô ta một bóng lưng, cô ta cảm thấy ngọn lửa dưới đáy lòng đang bốc thẳng lên, cô ta cắn chặt răng, nhắm mắt lại, lúc này cô ta mới nhịn xuống được không tiến lên, đợi đến khi hơi thở cũng bình tĩnh lại, cô ta mới đi đến bên cạnh Khương Mộc Ninh, những ngón tay đang túm chặt lấy túi sách của mình, ánh mắt nhìn thẳng vào gương mặt đang nhìn phía trước không hề nhìn cô ta.

“Cho nên, tôi muốn nói, cô không xứng với Tiệm An.” Chân Mẫn Du ngẩng cao cằm, trong lòng đang nghĩ đến Triệu Tiệm An nên vừa mềm mại lại thấy đau khổ. “Anh ấy khó khăn lắm mới xây dựng được nền tảng như hôm nay, nhưng vừa rồi chỉ vì trọng tình cảm, chỉ vì cô mà anh ấy cố ý bỏ đi một công trình sắp đến tay, cô không hề có chút ý muốn khuyên anh ấy, thậm chí hoàn toàn không biết hối hận, tôi thực sự… đau lòng thay cho anh ấy….” Giọng nói của Chân Mẫn Du thấp dần, mang theo chút run rẩy khó đè nén.

Dư An Dao và Vạn Manh Manh ở bên cạnh cũng không nói chuyện, nhưng cũng nhíu mày, nhìn chằm chằm Chân Mẫn Du. Khương Mộc Ninh mím môi, lqd, cô cảm thấy trái tim đang bốc hỏa, cô quay đầu, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào gò má của Chân Mẫn Du, giọng nói chậm mà nặng, mang theo chút kìm nén và cảnh cảo: “Thì ra là vậy, vậy theo ý cô, đàn ông phải thấy sự nghiệp quan trọng hơn bạn gái, đó là một chuyện sai lầm nha, tôi cảm thấy buồn thay cho cô. Nhưng mà, tôi rất vui mừng, bạn trai tôi cảm thấy tôi quan trọng hơn sự nghiệp của anh ấy, nếu như một người đàn ông ngay cả bạn gái mình cũng không bảo vệ được, thì dù sự nghiệp có thành công đến đâu cũng chỉ là phía sau. Nhưng cũng may là tôi và cô không có cùng suy nghĩ, nếu không thì chắc là Triệu Tiệm An cũng sẽ chẳng thèm ngó đến tôi mất.”

“Cô.” Gương mặt Chân Mẫn Du trở nên xanh lét, cô ta cắn chặt răng, tức giận trợn tròn mắt nhìn Khương Mộc Ninh, ngón tay bóp đến mức trắng bệch.

“Nhưng mà, những suy nghĩ của loại gái ế lớn tuổi như cô thì những thiếu nữ thanh xuân như chúng tôi không thể tiếp nhận được. Lần trước tôi cũng nói rồi, thay vì cô bỏ công sức trên người tôi, không bằng cô tìm đến Triệu Tiệm An đi. Nhưng mà, tôi nghĩ, có lẽ cô đến chỗ anh ấy nhưng không được đáp lại, cho nên mới không có cách nào lùi lại, chỉ có thể đến xuống tay ở chỗ tôi. Đáng tiếc, đầu óc tôi không đơn giản như cô nghĩ đâu.” Khương Mộc Ninh nhe răng cười một tiếng, cô quay đầu lại nhìn thấy Triệu Tiệm An đang lái xe đến, cô lại ngoái lại nhìn Chân Mẫn Du một cái: “Vậy thì, gặp lại sau, không đúng, vẫn là không gặp lại thì tốt hơn, bởi vì chỉ cần nhìn thấy cô là tôi thấy mất hết khẩu vị, để tránh làm ảnh hưởng đến khẩu vị của tôi, làm phiền dì Chân đây về sau nếu nhìn thấy tôi thì nhớ đi đường vòng nha.”

Khương Mộc Ninh cười hì hì, cô quay đầu lại đón nhận ánh mắt hỏi thăm của Triệu Tiệm An, vẫy vẫy tay về phía sau lưng, cô cũng không thèm để ý xem người đằng sau có phải đang bị tức đến mức


/63

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status