Hoa Đào Nở Rộ

Chương 56 - Chương 49

/63


Buổi sáng, trước khi đi làm, Triệu Tiệm An dặn Khương Mộc Ninh nhớ ăn mặc cẩn thận, cô ngẩn người, một lúc mới nhớ ra tối nay là bữa tiệc tất niên cuối năm của công ty, tối nay ăn cơm, bắt đầu từ ngày mai, những nhân viên ở xa nhà và nhân viên thực tập có thể về nhà nghỉ ngơi đến mùa xuân, cô cũng tính ở lại hai ngày rồi mới về.

Rửa mặt xong, Khương Mộc Ninh soi gương nhìn gương mặt ướt nhẹp của mình bĩu môi, cô rất không đồng ý.

Cô cũng chỉ là một nhân viên thực tập, có gì tốt mà phải mặc đẹp cơ chứ?

Đến chiều, Triệu Tiệm An gửi một tin nhắn đến nói muốn về đón cô, cô có chút hiểu được ý của anh. Cô giật mình một cái, nhanh chóng trả lời tin nhắn.

“Không cần đâu, em đi cùng Dư An Dao.”

Nhân viên thực tập năm nay ngoài cô và Dư An Dao còn có hai sinh viên cùng khóa với họ, một là Trác Nhã Vận, một là một bạn nam học kiến trúc chuyên nghiệp, còn có những bạn là sinh viên của trường khác.

Bạn nam học kiến trúc chuyên nghiệp các cô cũng không quen, Trác Nhã Vận thì lại không hợp nhau, cho nên, căn bản là Khương Mộc Ninh và Dư An Dao vẫn luôn hành động chung. Mặc dù thực tập một thời gian, nhưng Khương Mộc Ninh rất cẩn thận, thứ hai là những người biết chuyện đều không phải những người lắm miệng, đến nay trong công ty, số người biết mối quan hệ của cô và Triệu Tiệm An cũng không quá đầu ngón tay.

Tan việc, Khương Mộc Ninh chờ Dư An Dao xong thì hai người cùng đến đón xe bus ở một điểm gần công ty, hai người vừa vào thang máy thì bên trong đã có người.

Khương Mộc Ninh và Dư An Dao nắm tay nhau, bước chân cũng cùng dừng lại, sau đó quay đầu nhìn nhau một cái, trong lòng cùng không biết phải nói gì.

Người trong thang máy là Trác Nhã Vận, hôm nay cô ta không giống bình thường, cô ta mặc một bộ lễ phục màu đỏ thẫm, khoác một chiếc áo khoác lông thú lửng màu trắng, tóc cũng uốn thành những gợn to, tăng thêm không ít sự quyến rũ, nhìn thấy Khương Mộc Ninh và Dư An Dao cô ta cũng chỉ dùng ánh mắt nhàn nhạt liếc qua một cái, hơi bĩu môi nói.

“Hai người các cậu định mặc như vậy đi đến sao?” rõ ràng trong giọng nói của Trác Nhã Vận mang theo sự kinh bỉ, ánh mắt chê bai không chút che dấu.

Khương Mộc Ninh nhìn Dư An Dao cũng nghiêm mặt, cô cũng hiểu là cô ấy đang lười phải phản ứng lại, cô hơi thở dài trong lòng, quay đầu lại nói: “Chúng tôi sẽ mặc như vậy.”

Hôm nay, dù gì Khương Mộc Ninh cũng ăn mặc rất cẩn thận, dưới chân cô đi một đôi giày da nhỏ màu café, cô nhìn Trác Nhã Vận một cái, cả người sợ đến phát run, cô cũng không dám nhìn lại.

Thật phục cô ta có thể mặc như vậy. Hôm nay thời tiết như thế nào chứ? Mấy hôm trước tuyết mới rơi xong.

Trác Nhã Vận nhíu chặt lông mày, lqd, nhìn hai người Khương Mộc Ninh giống như đang rất nhẫn nại nói: “Nếu như không phải chúng ta học cùng một lớp, tôi cùng không thèm nói với các cậu, hôm nay là buổi tiệc quan trọng mỗi năm một lần của công ty, các cậu lại ăn mặc khó coi như vậy, hai người không sợ trường học mất mặt à?”

Ánh mắt Dư An Dao và Khương Mộc Ninh gặp nhau, nửa bất đắc dĩ, nửa chán ghét, hai người cùng nhìn về phía Trác Nhã Vận, cùng nhau phun ra mấy chữ: “Liên quan P đến cô.”

Giọng nói của Trác Nhã Vận cũng bị chắn lại, cô ta cắn cắn bờ môi bôi son hồng nhạt, nhân lúc thang máy đến tầng một, cô ta bỏ lại một tiếng hừ lạnh rồi bước đi.

“Tỉnh táo.” Dư An Dao bình tĩnh nói.

“Thật sự không có cách nào, đó chính là tuyệt chiêu với cô ta.” Khương Mộc Ninh lắc đầu bất đắc dĩ. “Tớ thấy cô ta mặc như vậy chắc là không thể chen chúc trên xe bus với chúng ta đâu.”

Công ty thuê một tầng ở khách sạn năm sao có thể chứa được hết người của cả công ty, Khương Mộc Ninh và Dư An Dao đi xe bus cũng chỉ mất khoảng mười lăm phút là đến nơi, vừa đến nơi nhìn xung quanh, hai người cùng thở phào nhẹ nhõm.

Thật may, phần lớn mọi người đều ăn mặc bình thường, lqd, cũng có một số ít những người giống như Trác Nhã Vận không mặc như bình thường, mà giống như đang tham dự một bữa tiệc cốc-tai.

Dù sao cũng là tiệc cuối năm của công ty, tất cả đều đơn giản dễ chịu.

“Tí nữa cậu ngồi cùng một bàn với đàn anh Triệu sao?” Dư An Dao hơi vỗ vỗ vào tay Khương Mộc Ninh, nhỏ giọng hỏi.

Khương Mộc Ninh bĩu môi trả lời: “Không cần đâu.”

Mặc dù không sắp xếp chỗ ngồi trước, nhưng bình thường đều là người một khoa quen nhau ngồi chung. Khương Mộc Ninh và Dư An Dao vừa đi vào lập tức nhìn thấy có người đang ngồi ở một chiếc bàn gần cửa đứng lên vẫy tay với hai người.

“Khương Mộc Ninh, Dư An Dao ở đây này.”

“Đó cũng là một trong những sinh viên thực tập


/63

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status