Hoa Đào Nở Rộ

Chương 57 - Chương 49.2

/63


Vừa rồi Tào Oánh có giới thiệu qua rồi, hình như là người ở bộ phận internet đúng không? Tên là gì nhỉ?

Khương Mộc Ninh khẽ nhíu mày, ánh mắt chuyển từ mặt anh ta xuống ly của cô, chân mày cũng nhíu chặt hơn, cô vội vàng ngẩng đầu lên, cười nhẹ xua tay: “Tửu lượng của tôi không tốt, thật sự không uống nổi nữa.”

“Thôi, Trịnh Vũ, để cô gái nhà người ta uống từ từ…. cậu nha, nghĩ muốn người ta uống say à?” ngồi cạnh Trịnh Vũ là một người đàn ông đeo kính, nhìn rất thật thà đang vỗ vỗ vai Trịnh Vũ, coi như đang giúp Khương Mộc Ninh giải vây.

“Lỗ Diệu. cậu nói gì thế hả? Sao tớ có thể mong cô ấy uống say chứ?” Trịnh Vũ cười, đập một cái vào ngực Lỗ Diệu, cũng không còn ý muốn Khương Mộc Ninh uống hết.

Khương Mộc Ninh lén thở phào một cái, cô mím môi cười nhẹ nhìn những người khác đang cùng nhau cười nói.

Chỉ một lát sau, cô phát hiện ra rằng cô thả lỏng quá sớm. Ngồi cùng bàn toàn những người trẻ tuổi, những người khác cũng không phải dễ dàng như vậy.

Cô vừa ăn được một miếng thức ăn nóng vào bụng, Khương Mộc Ninh cẩn thận nhấm nháp, cô cảm thấy mùi vị cũng không tệ, cô vươn đũa gắp miếng thứ hai, nhưng làn sóng chúc rượu cũng đã đến rồi. Khương Mộc Ninh chăm chú nhìn, có người quen mắt cũng có những người cô không biết, nhưng cô thấy Tào Oánh cười đứng dậy, cô cũng chỉ có thể lưu luyến không rời buông đũa xuống, bưng ly rượu lên.

Liên tiếp mấy làn sóng đến chúc rượu, có những người có quan hệ tốt với người trong bàn, cũng có những quản lí trong ngành, có người sảng khoái, có người xấu, có người nhẹ nhàng buông tha, có người níu kéo không ngừng, cô cũng bắt đầu có chút váng đầu rồi.

Cô nhíu chặt lông mày,Lqd, chống tay vào bàn ngồi xuống, trong lòng có chút bất đắc dĩ.

Văn hóa trên bàn rượu, người Trung Quốc thật kì lạ. Phẩm rượu mới là quan niệm nghệ thuật, cũng chỉ giống như rót nước lọc vào bụng thôi, tới cùng là có gì vui sướng chứ. Có gì vui sướng chứ?

Đáng tiếc, cô có oán trách mạnh mẽ như thế nào thì vẫn phải rót rượu vào bụng không sót giọt nào, đến khi uống hết bốn ly rượu, thậm chí Khương Mộc Ninh cũng hơi lung lay, lúc này cô mới cẩn thận ngồi xuống.

Tiệc tất niên cuối năm mới được một nửa, phần thưởng cũng chưa bắt đầu phát, lúc này cô mà gục xuống, cũng quá mất mặt rồi.

Khương Mộc Ninh bình tĩnh rên rỉ, trên mặt cũng bắt đầu hồng lên như trái táo, nhìn qua thì cô rất bình thường, nhưng Dư An Dao ngồi bên người cô có chút lo lắng nhìn cô.

“Mộc Ninh, cậu có sao không?”

“Ha ha, bây giờ tớ vẫn ổn.” Khương Mộc Ninh cười ha ha.

Một lát nữa thì khó nói….

Khương Mộc Ninh ngồi xuống, cô mới vừa ăn được một chút thức ăn, hơi thở ra một cái thì lại có một đội ngũ khác đi về phía bàn cô. Đi phía trước là một người đàn ông trung niên, lqd, Khương Mộc Ninh nhớ rõ đó là quản lí bộ phận thiết kế hai, cô nhìn về phía sau anh ta là Trác Nhã Vận mặc bộ lễ phục màu đỏ, thướt tha đi tới, cô lại bắt đầu cảm thấy đau đầu.

“Trời ơi, cả bàn này đều là người trẻ tuổi à, tuổi trẻ tốt, có sự táo bạo, có tinh thần phấn đấu, tôi thích nhất người trẻ tuổi, đến, mọi người cùng nhau nào, cùng uống một ly trước.”

Khương Mộc Ninh khẽ thở dài, than thở một tiếng trong lòng.

Người quản lí bộ phận thiết kế hai hình như là người Đông Bắc, cao lớn, giọng nói bình thường cũng lớn, tính cách cũng giống như con người anh ta rất thẳng thắn sảng khoái, nhìn tình hình trước mắt, hình như tửu lượng của anh ta cũng giống như giọng nói vậy, đây không phải một tin tức tốt với cô….

Khương Mộc Ninh bất đắc dĩ đứng lên theo mọi người, cô cũng không dám ngồi một mình, bưng ly rượu lên, cô cố gắng uống hết hơn nửa phần rượu còn lại.

“Tốt, người trẻ luôn sảng khoái, công việc cũng giống như uống rượu, đều phải có sự nhiệt tình. Đến, tôi lại chúc mọi người một ly.”

Tay đang cầm ly của Khương Mộc Ninh cứng đờ, cô chịu đựng cảm giác hoa mắt chóng mặt, chỉ có thể bắt đầu cười khổ.

“Quản lí Đồng, thật sự em không thể uống được nữa….” Khương Mộc Ninh nở nụ cười, không biết làm sao, chỉ có thể cầu xin tha thứ….

Bây giờ không phải lúc để thể hiện, có thể xin tha thì xin tha, dù sao cũng tốt hơn nhiều so với trực tiếp ngủ trên bàn để thành trò hề.

“Hắc, cô gái trẻ à, không được rồi, vừa rồi mấy bàn kia, mỗi bàn tôi đều mời ba ly, cũng chỉ là ly bia không có mùi vị gì, ngửa đầu một hơi là hết, không sao đâu.” Quản lí Đồng cười cười vung tay cười to. “Cậu kia, mau rót đầy vào cho cô ấy.” Quản lí Đồng chỉ vào La Hoa ngồi


/63

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status