Theo như những gì cô đọc trong tài liệu trường thì mỗi năm đều có những hoạt động giao lưu như thế. Các năm không giống nhau ở chỗ là năm nay thăm trường này thì năm sau thăm trường khác, nhưng những ngôi trường giao lưu đều là những ngôi trường hàng đầu đất nước được đánh giá cao về giáo dục lẫn độ giàu có. Và năm nay là năm cô lên làm hộ trưởng hội học sinh đầu tiên và cũng là năm cô bắt buộc chủ trì công việc này. Điều mà khiến cô cảm thấy tức muốn chết chính là cái tên Trương Khôn sớm không báo giờ mới báo cô phải chuẩn bị thế nào. Hơn nữa vấn đề quan trọng ở đây là cô luôn ẩn mình nên cả trường chỉ biết trường có hộ trưởng nhưng là ai thì không ai biết. Vì thế muốn chủ chì việc này cô phải nghĩ cách để vừa có thể tự mình gặp người khác mà không bị lộ thân phận.Cô xoa cằm nghĩ một lúc vô tình hướng lên một góc tường trong phòng ngủ, trong khoảnh khắc ấy mắt cô lóe lên, đôi môi cô khẽ cười mỉm đầy đắc ý. Vậy cả đêm cô gọi cho Dư Nhã Nhi, Chu Lữ,Vân Nhu, Đường Du thậm chí gọi cả Trịnh Ái Ái đi đến để bàn bạc chính sách đối phó cả đêm.
Sáng hôm sau, do cả đêm làm việc mệt mỏi nên cả nhóm đều ngủ ở nhà Diệp Nhu. Vì thế việc chuẩn bị cũng tiện hơn nhiều, cả nhóm mặc đồng phục của trường Kandi, Trịnh Ái Ái không có đành mượn của Dương Nhu một bộ. Cả nhóm đi bằng xe của Đường Du bởi chỉ có xe của cậu ấy có màu đen sang choảnh nhất, nhiều chỗ nhất. Vừa đến trường Inherit tất cả đều đeo mặt nạ màu đen giống nhau lên, cái này lấy ở trong góc phòng Dương Nhu, lần trước trong lúc thiết kế trang phục liền thừa mấy cái mặt nạ này không nghĩ tới lại dùng nó vào lúc này.
Sáu người vừa bước xuống đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người trong trường. Có lẽ do họ đeo mặt nạ nên rất thần bí, hơn nữa chỉ cần nhìn nửa mặt dưới ai cũng biết dung nhan của bọn họ không hề tầm thường. Bỗng nhiên Lục Dương Hàn từ đâu chui ra chạy tới phía Dương Nhu làm nũng như mèo con nhìn thấy chủ. Hả??? được rồi được rồi đối với thân hình của Lục hiệu trưởng quả thực không nên lấy hai từ ‘mèo con’ để so sánh nhưng có thể nói chung là mèo đi!. Điều này thực khiến học sinh trong trường ngạc nhiên đến lòi con mắt. Nhưng hai người này có lẽ da mặt quá dày hay là che dấu cảm xúc quá giỏi nên mặt hai người không đỏ, không xấu hổ đứng trước bàn dân thiên hạ mà tình tình tứ tứ. Lục Dương Hàn vui vẻ kéo cô đến chỗ ngồi định sẵn.
Ban đầu để mở màn cuộc giao lưu Inherit liền múa một bài, điều đáng nói là trong nhóm múa, người múa chính là Diệp An. Dáng cô nàng lả lướt trên sân khấu, gương mặt đặc trưng của bạch liên hoa phô bày khiến tên đàn ông nào cũng phải mềm lòng gào thét. Nhưng ngoại lệ vẫn là ba tên trong nhóm cô, hai vị hiệu trưởng của chúng ta và có cả Vương Hiên …thì phải? Bỏ qua vấn đề này một bên. Hôm qua cô biết được trong cuộc giao lưu phải có một vài tiết mục văn nghệ ra mắt, bí quá cô liền gọi chủ tịch và phó chủ tịch đội văn nghệ trường tới hát và nhảy múa tạm hai bài mở màn và kết thúc, họ rất biết điều gọi thêm đồng đội để múa. Nhìn chung coi như tạm được, Trương Khôn ngạc nhiên đưa cho Dương Nhu một ngón tay cái. Dương Nhu bĩu môi không thèm quan tâm. Quan trọng là tiết mục giữa cơ.
Sau khi mở màn mc mời cô và Vương Hiên lên bục chào hỏi. Dương Nhu cầm bó hoa chuẩn bị sẵn mang lên tặng. Sau đó cô đọc một bài diễn văn đại khái là:
“ Tôi là Dương Nhu, hội trưởng hội học sinh trường trung học phổ thông Kandi thay mặt toàn trường Kandi nói lời chào tới toàn thể các bạn học sinh trường trung học phổ thông Inherit. …. Trường Kandi và trường Inherit đã lâu đã trở nên thân thiết….Lịch sử trường Kandi rất….Tôi rất mừng khi được thay mặt trường phát biểu ý kiến…”
Tóm lại là đọc hết bài diễn văn cũng đã hết 5 phút rồi. Cô nhanh chóng chạy xuống kéo theo Trịnh Ái Ái đi wc, tiện cầm theo túi đồ. Trong lúc đi cô liền bắt gặp Vương Hiên . Cậu ta đi đến chỗ cô nói:
- Cô là gì của Lục hiệu trưởng?
Dương Nhu cau mày không hiểu tên này định là gì nhưng vẫn thành thực trả lời:
- Người yêu.
Cậu ta bỗng cười lớn như tên dại rồi nhìn cô dễu cợt:
- Cô biết không anh ta cũng từng nhận bản thân là bạn trai của Diệp đại tiểu thư đấy.
- Hả???
- Cô có biết cô ấy đáng nhẽ là người phụ nữ của tôi không? Vậy mà anh ta trắng trợn cướp cô ấy khỏi tay tôi. Và bây giờ thì sao?- Anh ta nhìn cô chằm chằm.- Bây giờ lại ve vãn với cô. Cô hiểu ý tôi chứ?
Dương Nhu cùng Trịnh Ái Ái :-….- Xin lỗi bạn, từ nãy tới giờ tụi tôi đang mải tìm wc nữ ở đâu không nghe hiểu bạn nói gì thật lòng xin lỗi bạn.
Hai người quả thực không dám nói ra câu này, họ không dám đảm bảo bản thân không bị tên này tẩn một trận đâu. Vì thế hai người đang định xin lỗi một câu cho nó lịch sự nhưng lướt mắt một cái thấy wc nữ liền vui vẻ kêu lên:
- Wc nữ đây rồi!!!!- Rồi chạy tuột vào trong mặc kệ Vương Hiên bị lơ từ nãy ở bên ngoài ngơ ngác.
Ở bên kia, Lục Dương Hàn thấy hai người đi lâu quá liền định đứng lên tìm nhưng lập tức thấy người. Dương Nhồi lạnh lùng ngồi vào chỗ không thèm nhìn Lục Dương Hàn một cái, quay lại đánh mắt cho nhóm Dư Nhã Nhi. Bọn họ liền gật đầu đứng lên đi mất. Lục Dương Hàn liền cảm thấy kì quái soi Dương Nhu từ trên xuống dưới rồi ngạc nhiên…
Sáng hôm sau, do cả đêm làm việc mệt mỏi nên cả nhóm đều ngủ ở nhà Diệp Nhu. Vì thế việc chuẩn bị cũng tiện hơn nhiều, cả nhóm mặc đồng phục của trường Kandi, Trịnh Ái Ái không có đành mượn của Dương Nhu một bộ. Cả nhóm đi bằng xe của Đường Du bởi chỉ có xe của cậu ấy có màu đen sang choảnh nhất, nhiều chỗ nhất. Vừa đến trường Inherit tất cả đều đeo mặt nạ màu đen giống nhau lên, cái này lấy ở trong góc phòng Dương Nhu, lần trước trong lúc thiết kế trang phục liền thừa mấy cái mặt nạ này không nghĩ tới lại dùng nó vào lúc này.
Sáu người vừa bước xuống đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người trong trường. Có lẽ do họ đeo mặt nạ nên rất thần bí, hơn nữa chỉ cần nhìn nửa mặt dưới ai cũng biết dung nhan của bọn họ không hề tầm thường. Bỗng nhiên Lục Dương Hàn từ đâu chui ra chạy tới phía Dương Nhu làm nũng như mèo con nhìn thấy chủ. Hả??? được rồi được rồi đối với thân hình của Lục hiệu trưởng quả thực không nên lấy hai từ ‘mèo con’ để so sánh nhưng có thể nói chung là mèo đi!. Điều này thực khiến học sinh trong trường ngạc nhiên đến lòi con mắt. Nhưng hai người này có lẽ da mặt quá dày hay là che dấu cảm xúc quá giỏi nên mặt hai người không đỏ, không xấu hổ đứng trước bàn dân thiên hạ mà tình tình tứ tứ. Lục Dương Hàn vui vẻ kéo cô đến chỗ ngồi định sẵn.
Ban đầu để mở màn cuộc giao lưu Inherit liền múa một bài, điều đáng nói là trong nhóm múa, người múa chính là Diệp An. Dáng cô nàng lả lướt trên sân khấu, gương mặt đặc trưng của bạch liên hoa phô bày khiến tên đàn ông nào cũng phải mềm lòng gào thét. Nhưng ngoại lệ vẫn là ba tên trong nhóm cô, hai vị hiệu trưởng của chúng ta và có cả Vương Hiên …thì phải? Bỏ qua vấn đề này một bên. Hôm qua cô biết được trong cuộc giao lưu phải có một vài tiết mục văn nghệ ra mắt, bí quá cô liền gọi chủ tịch và phó chủ tịch đội văn nghệ trường tới hát và nhảy múa tạm hai bài mở màn và kết thúc, họ rất biết điều gọi thêm đồng đội để múa. Nhìn chung coi như tạm được, Trương Khôn ngạc nhiên đưa cho Dương Nhu một ngón tay cái. Dương Nhu bĩu môi không thèm quan tâm. Quan trọng là tiết mục giữa cơ.
Sau khi mở màn mc mời cô và Vương Hiên lên bục chào hỏi. Dương Nhu cầm bó hoa chuẩn bị sẵn mang lên tặng. Sau đó cô đọc một bài diễn văn đại khái là:
“ Tôi là Dương Nhu, hội trưởng hội học sinh trường trung học phổ thông Kandi thay mặt toàn trường Kandi nói lời chào tới toàn thể các bạn học sinh trường trung học phổ thông Inherit. …. Trường Kandi và trường Inherit đã lâu đã trở nên thân thiết….Lịch sử trường Kandi rất….Tôi rất mừng khi được thay mặt trường phát biểu ý kiến…”
Tóm lại là đọc hết bài diễn văn cũng đã hết 5 phút rồi. Cô nhanh chóng chạy xuống kéo theo Trịnh Ái Ái đi wc, tiện cầm theo túi đồ. Trong lúc đi cô liền bắt gặp Vương Hiên . Cậu ta đi đến chỗ cô nói:
- Cô là gì của Lục hiệu trưởng?
Dương Nhu cau mày không hiểu tên này định là gì nhưng vẫn thành thực trả lời:
- Người yêu.
Cậu ta bỗng cười lớn như tên dại rồi nhìn cô dễu cợt:
- Cô biết không anh ta cũng từng nhận bản thân là bạn trai của Diệp đại tiểu thư đấy.
- Hả???
- Cô có biết cô ấy đáng nhẽ là người phụ nữ của tôi không? Vậy mà anh ta trắng trợn cướp cô ấy khỏi tay tôi. Và bây giờ thì sao?- Anh ta nhìn cô chằm chằm.- Bây giờ lại ve vãn với cô. Cô hiểu ý tôi chứ?
Dương Nhu cùng Trịnh Ái Ái :-….- Xin lỗi bạn, từ nãy tới giờ tụi tôi đang mải tìm wc nữ ở đâu không nghe hiểu bạn nói gì thật lòng xin lỗi bạn.
Hai người quả thực không dám nói ra câu này, họ không dám đảm bảo bản thân không bị tên này tẩn một trận đâu. Vì thế hai người đang định xin lỗi một câu cho nó lịch sự nhưng lướt mắt một cái thấy wc nữ liền vui vẻ kêu lên:
- Wc nữ đây rồi!!!!- Rồi chạy tuột vào trong mặc kệ Vương Hiên bị lơ từ nãy ở bên ngoài ngơ ngác.
Ở bên kia, Lục Dương Hàn thấy hai người đi lâu quá liền định đứng lên tìm nhưng lập tức thấy người. Dương Nhồi lạnh lùng ngồi vào chỗ không thèm nhìn Lục Dương Hàn một cái, quay lại đánh mắt cho nhóm Dư Nhã Nhi. Bọn họ liền gật đầu đứng lên đi mất. Lục Dương Hàn liền cảm thấy kì quái soi Dương Nhu từ trên xuống dưới rồi ngạc nhiên…
/46
|