Trước mặt Nhóm 3 là một khu di tích đồ sộ, các mảng tường chất chất lên nhau, những các máy vi tính, ti vi,… ngổn ngang và thậm chí có những người bị đè chết dưới cái đống bừa bộn này. Đây chắc chắn là di chứng của cái toàn nhà kì dị “mọc” lên ngay giữa trung tâm thành phố. Ở cuối đường chân trời, ngồi chễm chệ trên đống đổ nát là một tòa nhà cũ kỹ mang phong cách trung Âu cổ điển. Xung quanh tòa nhà là mùi chết chóc nồng nặc khiến người ta buồn nôn. Annas lấy ra một tấm bản đồ chi tiết ở khu vực này đặt xuống nền gạch đá:
- Được rồi, chúng ta sẽ đi vào tòa nhà đó bằng đường này – Vừa nói Annas chỉ tay vào con đường được in bằng màu đen.
- Này, tại sao chúng ta không dùng máy bay đến đó cho nhanh? – Lam Yên thắt mắt.
- Máy bay không thể tới được vì sóng từ trường ở đây cao hơn mức bình thường làm nhiễu sóng của máy bay. – Annas từ tốn giải thích.
- Như vậy có nghĩa là đánh bom cũng không được hả?
- Đúng vậy.
( Bom của Lam Yên có sức công phá lớn vì vậy phải đặt ở khoảng cách xa và dùng thiết bị điện để kích nổ. Mà ở đây từ trường mạnh nên không dùng được các thiết bị kích nổ)
Sau khi bàn bạc xong, cả ba người xách balo lên đường.
Vài ngày sau…
- A…A….A…A – Lam Yên bực mình hét lên. – Thế quái nào lại quay về chỗ cũ thế này. Rõ ràng cái tòa nhà đó ở ngay trước mặt mà tại sao lần nào chúng ta cũng không thể tới đó thế…bla…bla…
Annas và Toyoko đều nhất quyết là mặc kệ Lam Yên để cho cô nàng la ó thoải mái. Mấy ngày nay, lúc nào cũng ở thế cảnh giác cao độ làm cho 2 người mệt muốn chết nên hơi đâu còn sức mà ngăn chặn Lam Yên. Mà khu di tích này đúng kỳ lạ đi 1 đường thẳng mà cũng quay lại chỗ cũ thì cũng bó tay luôn. Bỗng nhiên Lam Yên ngừng hò hét, chạy về phía Annas gấp gáp nói:
- Annas, mau đưa cho tớ cái bản đồ…Mau lên.
Annas cũng quen cái kiểu không được bình thường của Lam Yên nên cũng chẳng hỏi nhiều, liều lấy tấm bảng đồ từ balo đưa cho Lam Yên. Lam Yên nhìn nó thích thú, đặt ngang bản đồ lại cô hỏi:
- Mấy bữa nay chúng ta toàn đi đường thẳng đúng không nhưng mà rốt cuộc cũng không tới nơi đúng không?
- Đúng – Toyoko trả lời
- Như vậy tại sao chúng ta không đi theo hàng ngang hoặc có thể là đi ngược lại.
- Ngược lại? – Annas hỏi lại, cô thấy ý kiến này thật điên rồ.
- Chứ không phải chúng ta luôn thấy tòa nhà ở trước mặt mình mà chạy quài không tới đó sao. Vậy có nghĩa chúng ta đã rơi vào bẫy của bên địch cụ thể hơn là ma trận. Như vậy chúng ta không thể tiếp tục đi dường này nữa mà phải tìm theo các dường thẳng còn lại dựa trên bảng đồ này. Có nghĩa chúng ta chia làm 3 dường theo hướng Đông, Tây, Nam, Bắc. Và đương nhiên phải loại bỏ hướng Bắc – hướng chúng ta đang đi.
Qúa bất ngờ! Qúa bá đạo! Không ngờ con heo ngốc lúc nào cũng biết chơi không để ý đến cái gì mà cũng có suy nghĩ sâu xa như vậy. Toyoko và Annas đều bất ngờ trước sự phân tích tài tình của Lam Yên. – Không đợi ai hoàn hồn Lam Yên nói tiếp:
- Tớ sẽ đi hướng ngược lại, Toyoko đi bên trái, Annas đi bên phải. Bây giờ chúng ta phải quay về nơi ban đầu để tản ra. Nếu ai mà tìm được đường thì nhớ đập nát máy định vị, 2 người còn lại sẽ theo hướng đó mà đi. Nào đi nhanh thôi chúng ta không còn nhiều lương thực nữa đâu. – Dứt câu Lam Yên kéo Annas, Toyoko phóng về điểm xuất phát.
- Được rồi, chúng ta sẽ đi vào tòa nhà đó bằng đường này – Vừa nói Annas chỉ tay vào con đường được in bằng màu đen.
- Này, tại sao chúng ta không dùng máy bay đến đó cho nhanh? – Lam Yên thắt mắt.
- Máy bay không thể tới được vì sóng từ trường ở đây cao hơn mức bình thường làm nhiễu sóng của máy bay. – Annas từ tốn giải thích.
- Như vậy có nghĩa là đánh bom cũng không được hả?
- Đúng vậy.
( Bom của Lam Yên có sức công phá lớn vì vậy phải đặt ở khoảng cách xa và dùng thiết bị điện để kích nổ. Mà ở đây từ trường mạnh nên không dùng được các thiết bị kích nổ)
Sau khi bàn bạc xong, cả ba người xách balo lên đường.
Vài ngày sau…
- A…A….A…A – Lam Yên bực mình hét lên. – Thế quái nào lại quay về chỗ cũ thế này. Rõ ràng cái tòa nhà đó ở ngay trước mặt mà tại sao lần nào chúng ta cũng không thể tới đó thế…bla…bla…
Annas và Toyoko đều nhất quyết là mặc kệ Lam Yên để cho cô nàng la ó thoải mái. Mấy ngày nay, lúc nào cũng ở thế cảnh giác cao độ làm cho 2 người mệt muốn chết nên hơi đâu còn sức mà ngăn chặn Lam Yên. Mà khu di tích này đúng kỳ lạ đi 1 đường thẳng mà cũng quay lại chỗ cũ thì cũng bó tay luôn. Bỗng nhiên Lam Yên ngừng hò hét, chạy về phía Annas gấp gáp nói:
- Annas, mau đưa cho tớ cái bản đồ…Mau lên.
Annas cũng quen cái kiểu không được bình thường của Lam Yên nên cũng chẳng hỏi nhiều, liều lấy tấm bảng đồ từ balo đưa cho Lam Yên. Lam Yên nhìn nó thích thú, đặt ngang bản đồ lại cô hỏi:
- Mấy bữa nay chúng ta toàn đi đường thẳng đúng không nhưng mà rốt cuộc cũng không tới nơi đúng không?
- Đúng – Toyoko trả lời
- Như vậy tại sao chúng ta không đi theo hàng ngang hoặc có thể là đi ngược lại.
- Ngược lại? – Annas hỏi lại, cô thấy ý kiến này thật điên rồ.
- Chứ không phải chúng ta luôn thấy tòa nhà ở trước mặt mình mà chạy quài không tới đó sao. Vậy có nghĩa chúng ta đã rơi vào bẫy của bên địch cụ thể hơn là ma trận. Như vậy chúng ta không thể tiếp tục đi dường này nữa mà phải tìm theo các dường thẳng còn lại dựa trên bảng đồ này. Có nghĩa chúng ta chia làm 3 dường theo hướng Đông, Tây, Nam, Bắc. Và đương nhiên phải loại bỏ hướng Bắc – hướng chúng ta đang đi.
Qúa bất ngờ! Qúa bá đạo! Không ngờ con heo ngốc lúc nào cũng biết chơi không để ý đến cái gì mà cũng có suy nghĩ sâu xa như vậy. Toyoko và Annas đều bất ngờ trước sự phân tích tài tình của Lam Yên. – Không đợi ai hoàn hồn Lam Yên nói tiếp:
- Tớ sẽ đi hướng ngược lại, Toyoko đi bên trái, Annas đi bên phải. Bây giờ chúng ta phải quay về nơi ban đầu để tản ra. Nếu ai mà tìm được đường thì nhớ đập nát máy định vị, 2 người còn lại sẽ theo hướng đó mà đi. Nào đi nhanh thôi chúng ta không còn nhiều lương thực nữa đâu. – Dứt câu Lam Yên kéo Annas, Toyoko phóng về điểm xuất phát.
/22
|