Kích Tình, Ông Xã Muốn Thăng Chức

Chương 61 - Chương 54.2

/63


Editor: tu tai

Sau khi Cố Hạo Thần và Lâm Tĩnh Hảo vừa đi được một lát, thì có một người phụ nữ xinh đẹp đi giày cao gót cao 10 phân bước tới, bước đi của cô uyển chuyển, dáng người lả lướt, lúc đang bước đi nhẹ nhàng có từng làn gió thơm tỏa ra, khi bóng của cô ấy che đi ánh sáng của Tiêu Vân Đào thì anh ngẩng đầu lên, cười yếu ớt, thì ra là người quen vừa nhìn thấy.

Cô gái trước mắt xinh đẹp không gì sánh được như lúc ban đầu, mắt phượng chau lên, tròng mắt như nước, môi đỏ mọng đầy đặn thoa son nước lóng lánh, như trái dâu tây đầy mê người, làm cho đàn ông chỉ muốn một ngụm nuốt vào. Tóc quăn mềm mại xõa trước ngực đầy phong tình, mỗi một sợi tóc đều tỏa ra lực hút nóng bỏng. Đuôi tóc khẽ che giấu cảnh xuân nơi rãnh sâu của bộ ngực, một bộ váy quây bó sát màu lửa đỏ bao chặt lấy đường cong bốc lửa của cô.

Tiêu Vân Đào lặng lẽ quan sát báu vật của thế gian này, bên môi mỏng cong lên nụ cười tà mị, cũng không biến sắc.

Vân Đào, không mời người bạn cũ là em uống ly cà phê sao? Người tới chính là người quen cũ của Tiêu Vân Đào, bạn gái cũ trong trường Trịnh Huệ Nhã, hôm nay cô cực kỳ lóng lánh mê người, hương thơm mê người trên cơ thể cô đoạt lấy không khí trong hơi thở của anh, cứ để em đứng như vậy có phải rất mất phong độ đấng mày râu hay không?

a, thật xin lỗi, chủ yếu là vì em quá mê người, khiến anh nhìn mà quên cả hít thở. Miệng của Tiêu Vân Đào này đúng là lừa gạt chết người không đền mạng, đúng là tính phong lưu không thay đổi.

Mà không có người phụ nữ nào không thích được đàn ông ca ngợi, cho nên điều này vẫn rất dùng được với Trịnh Huệ Nhã như cũ. Cô cười nhẹ một cái, như hoa hồng kiều diễm, tầng tầng nở rộ.

Ngồi đi, cà phê thì anh vẫn mời được. Tiêu Vân Đào đưa tay chỉ vào chỗ trống đối diện anh.

Trịnh Huệ Nhã thấy được trên bàn có nước trái cây cùng nước chưa uống hết, lông mi thật dài nâng lên, nhẹ nhàng nói: Vừa rồi anh ngồi với Tĩnh Hảo và Cố Hạo Thần?

Cô chỉ nhàn nhạt quét qua một cái, không có nhìn kỹ.

Phải. Là bọn họ. Cả người Tiêu Vân Đào khẽ dựa vào lưng ghế sofa, hai chân thon daì chắc khỏe gác lên nhau, tư thái ưu nhã tùy ý, lại mang theo vẻ mị hoặc hấp dẫn người.

Tĩnh Hảo và Cố Thiếu ở bên nhau? Trịnh Huệ Nhã nhẹ nhàng ngồi xuống, đặt túi xách màu đỏ đang cầm trong tay lên bàn, Thật ra thì bọn họ rất xứng đôi.

Bọn họ nên ở bên nhau lâu rồi. Ngón tay thon dài của Tieu Vân Đào cong lên một cái, liền móc vào quai ly cà phê, bưng ly cà phê đưa lên khóe miệng, Cao Minh Tông đã chiếm đoạt vị trí bên cạnh Lâm Tĩnh Hảo nhiều năm như vậy, cũng nên kết thúc quan hệ như vậy, để A Thần được an ủi cùng hạnh phúc.

Chuyện tình cảm chính là khó đoán như vậy. Em cũng hi vọng cô ấy hạnh phúc. Chẳng qua Tĩnh Hảo và Cố thiếu ở bên nhau, em cũng không lo lắng cô ấy sẽ không tìm thấy lối ra khỏi bóng ma trong tình cảm với Cao Minh Tông. Trịnh Huệ Nhã nói rất nhẹ nhàng, nhưng khi dư quang đấy mắt quét qua gương mặt tuấn mĩ đầy tà mị của Tiêu Vân Đào, muốn tìm đến một tia khác thường, bởi vì lúc ban đầu tình cảm của bọn họ cũng là đến nhanh, mà đi cũng nhanh, nhanh đến mức cô cảm thấy thời gian yêu đương ở bên cạnh anh đó giống như là một giấc mộng, tỉnh mộng, giữa bọn họ giống như không xảy ra cái gì.

Ngày cô và Tiêu Vân Đào yêu nhau, anh đối với cô rất sủng ái, vứt bỏ thiên kim tiểu thư họ Trịnh, mặt cũng không đổi sắc, cô muốn cái gì anh cho cô cái đó. Thật sự là người bạn trai rất rộng rãi rất ưu tú. Cho tới bây giờ cô vẫn rất hoải niệm sự sủng ái mà anh cho cô.

Có A Thần ở đây, Cao Minh Tông là cái thá gì, chỉ là một tên cặn bạ đê tiện, không có gì đáng giá nhớ nhung. Tiêu Vân Đào hoàn toàn không đem Cao Minh Tông để ở trong mắt, xì mũi coi thường.

Đúng vậy, Cao Minh Tông đâu có ưu tú bằng đại thếu gia nhà họ Tiêu có phải không? Trịnh Huệ Nhã nhẹ nhàng nịnh bợ, Khiến cho những thiếu nữ đều nhớ mãi không quên đối với anh.

Thật sao? Thật là quá khen. Tiêu Vân Đào khẽ nhíu mày, sau đó khéo léo dời đi đề tài, Em đang thảo luận với khách hàng ở đây sao?

Phải. Trịnh Huệ Nhã gật đầu, ưu nhã khẽ nhấp một ngụm cà phê, mùi thơm tinh khiết và nồng nặc lập tức tràn đầy răng môi, Từ lần tiệc sinh nhật của Tĩnh Hảo đến giờ cũng khá lâu rồi chúng ta không gặp. Có thể gặp lại anh ở đây thật bất ngời.

Cái này có thể lý giải, công việc của mọi người đều rất bận rộn. Đương nhiên có rất ít cơ hội để gặp nhau. Đôi mắt sâu và đen của Tiêu Vân Đào lóe lóe.

Nếu chúng ta đã khó có cơ hội gặp nhau, vậy đi quán bar uống ly rượu. Ngồi uống cà phê thật quá không có ý tứ. Trịnh Huệ Nhã đề nghị .

Hôm nay thì không đi được. Hôm nay mẹ tôi nấu canh chờ tôi về uống nhiều mấy chén, cho nên đành hẹn hôm khác thôi. Đương nhiên Tiêu Vân Đào phải về nhà, vào thời điểm đặc biệt này anh phải quan tâm đến mẹ nhiều hơn, thời gian không còn sớm, tôi đi trước đây. Tiêu Vân Đào móc ví trong túi áo vest ra, rút tiền ra đặt trên bàn, Em cứ từ từ thưởng thức. Lần sau gặp.

Lần sau gặp. Trong đôi mắt xinh đẹp của Trịnh Huệ Nhã lóe qua một tia mất mác, nhưng vẫn cười phất tay với anh, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào bóng dáng cao to của anh, trong mắt hiện lên lưu luyến.

Mà bên này Cố Hạo Thần đã đưa Lâm Tĩnh Hảo về đến chung cư, vẫn dừng ở cách chung cư 20m như cũ. Không được đến gần. Cố Hạo Thần cũng đồng ý: Có thể không tới gần, nhưng phải cho anh chút an ủi chứ.

an ủi. . . . . . Lâm Tĩnh Hảo cắn cắn môi, đang tự hỏi lấy cái gì an ủi tâm hồn bị thương của anh.

Còn chưa nghĩ xong, cô đã cảm thấy bên hông bị một vòng tay mạnh mẽ giữ lấy, dùng sức kéo vào, cơ thể của cô liền nghiêng về phía trước rơi vào trong ngực của anh. Gương mặt tuấn tú của anh đang ở gần trong gang tấc, nụ cười trong mắt như một ngôi sao sáng, hơi thở nam tính của đàn ông phun lên da thịt mịn màng của cô. Sau đó anh nâng một tay lên giữ lấy cằm của cô nhấc lên, cánh môi liền chiếm hữu lấy đôi môi mềm mại của cô. Nụ hôn này tới nồng tới liệt, giống như là rượu mạnh, làm hai người đều say. Sau khi anh hôn môi của cô liền mở hàm răng của cô ra, lưỡi dài quấn quanh cái lưỡi của cô, cùng nhau nhảy múa.

Cô bị anh ôm chặt vào trong ngực không cách nào nhúc nhích, đầu óc đã bị nụ hôn cuồng nhiệt này của anh mê hoặc, chỉ có thể đi trầm luân theo nụ hôn của anh, hưởng thụ niềm vui vẻ này. Hô hấp bị chiếm đoạt, đại não thiếu dưỡng khí, nhiệt độ cơ thể tăng cao. Vốn




/63

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status