Lang Vương Tổng Giám Đốc Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng

Chương 351 - Chương 336

/530


Lúc này, Bạch Tuyết đi tới.

“Đoan Mộc, có phải anh đã biết cái gì hay không? Hãy nói thật cho tôi.” Bạch Tuyết nhìn ra từ thần sắc của anh đã có chuyện xãy ra, đoán chừng là không có chứng cứ, chỉ là suy đoán, anh cũng đang do dự có nên nói hay không?

“Chị dâu, đúng là đã có chuyện, chị đi với tôi ra đây một chút, chúng ta nói chuyện riêng.” Đoan Mộc rầu rĩ đi ra ngoài trước, nơi này còn có trẻ con, cũng có người ngoài, tuy rằng luật sư Khang không phải là người xấu, nhưng mà rốt cuộc cũng không phải là người thân quen, một số việc vẫn nên tránh đi.

Bạch Tuyết đi theo Đoan Mộc đến ra ngoài cửa lớn, đi vào trong vườn hoa.

Anh bật lửa đốt hút thuốc, rầu rĩ hút một ngụm, phun ra đầy sương khói.

“Nói đi, là chuyện gì?” Bạch Tuyết có chút sốt ruột.

“Chị dâu, tôi hoài nghi đứa bé đã chết kia không phải là người, bởi vì cậu ta……” Đoan Mộc dừng lại nhìn Bạch Tuyết, anh không dám xác định, cũng chỉ là suy đoán, cho nên mới có thể nói ấp a ấp úng, không biết nên nói như thế nào mới tốt.

“Như thế nào?” Bạch Tuyết nói nhỏ, kỳ thật, Đoan Mộc vừa nói muốn cùng cô ra ngoài nói chuyện riêng, cô liền nghĩ đến nhất định là chuyện bí mật, bằng không sẽ không thần thần bí bí như vậy, còn do dự.

“Đứa bé kia ở nhà xác, tôi đã đi xem qua, còn mang theo chuyên gia khám nghiệm tử thi. Kết quả, anh ta nói đứa bé kia…… Chỉ đã chết một nửa. Chị dâu, chị nói cái gì gọi là đã chết một nửa? Chẳng lẽ cậu ta là Lâm Chính Anh* trong TV sao, là…… Cương thi?

*Lâm Chính Anh: Đạo diễn – diễn viên chuyên đóng phim cương thi, diệt trừ ma quái.

Hay là nửa người nửa thi thể đã chết? Ha hả!! Chị dâu, tôi nói như vậy có phải có chút buồn cười hay không, nhưng mà, pháp y đã nói như vậy.”

Đoan Mộc rất rối rắm nói, bởi vậy cái trán còn có rất nhiều nếp nhăn, nếu đứa bé kia là nửa người nửa thi thể, có thể là mối nguy hiểm cho con người hay không? Thật là đáng sợ, trước kia chỉ là xem Lâm Chính Anh diễn trên TV liền sợ hãi, hiện tại nếu thực sự có loại sinh vật như vậy, có phải quá nguy hiểm hay không!

“Dựa vào cái gì mà người khám nghiệm tử thi kia lại nói như vậy?” Bạch Tuyết sắc bén hỏi.

“Anh ta nhìn thấy ngón tay đứa bé kia rất đen, hơn nữa lúc pháp y mở miệng cậu ta ra, phát hiện có răng nanh. Chị dâu, người đã chết sẽ có răng nanh sao? Còn có mắt cậu ta cũng rất dị thường, hoàn toàn không phải dáng vẻ mới chết vào buổi tối ngày hôm qua. Kỳ thật, chị dâu không tin tthì tôi có thể lý giải, thậm chí ngay cả tôi cũng rất hoài nghi, đây là loại chuyện gì? Trên thế giới này rốt cuộc có loại sinh vật này hay không? Tại sao Lâm Chính Anh lại chụp phim ảnh như vậy, lẽ ra hẳn đều là hư cấu mới đúng, tôi cũng thực hoang mang!” Đoan Mộc rầu rĩ nói, lại hung hăng hút thuốc một hơi.

“Mọi việc nhất định đều có nguyên nhân, anh lequydon nhìn thấy có lẽ là thật sự, cũng có lẽ chỉ là biểu hiện giả dối.” Bạch Tuyết nói làm phía sau lưng Đoan Mộc hơi hơi lạnh cả người, trái tim cũng thình thịch thình thịch loạn nhảy lên. Có lẽ anh còn chưa thoát khỏi bóng ma sau khi nhìn thấy đứa bé kia từ sáng hôm nay, cho nên mới bị Bạch Tuyết không thể hiểu được dọa sợ.

“Nhưng mà, tôi tin tưởng người pháp y nói, đích thực là đứa bé kia không phải chết vào buổi tối ngày hôm qua, bởi vì căn bản Lãnh Dạ là không có giết người, đây là vu oan hãm hại, giá họa Lãnh Dạ giết người.”

Hiện tại, Đoan Mộc cảm thấy chị dâu nhỏ mềm mại như là một đóa hoa thật là không bình thường, tuy rằng không có nói quá nhiều lời, chỉ nhìn qua thì bị lừa rất lợi hại, nhưng một khi đã làm việc, cũng sẽ làm người khác dựng tóc gáy từ trong xương cốt.

Trên người cô, thế nhưng lại mơ hồ có bóng dáng của đại ca.

Đoan Mộc trộm nuốt nuốt nước miếng, thầm nghĩ, may mắn bản thân không ngu ngốc; may mắn đã nhớ kỹ lời đại ca đã nói, ngàn vạn lần không thể có điều giấu diếm chị dâu, nhất định phải tích cực nói chuyện rõ ràng với Bạch Tuyết. May mắn đã nói chuyện này ra, bằng không sẽ bỏ qua một cái tình báo quan trọng, chính là đứa bé kia không phải chết vào buổi tối ngày hôm qua, thời gian đại ca giết người liền không được thành lập.

Tuy rằng trên người người chết có dấu vân tay của đại ca, nhưng mà đã tìm được chứng cứ có ích, tin tưởng nhất định đại ca sẽ không có việc gì.

lequydonn

Thật ra, ý tứ của Lang Vương là muốn Đoan Mộc nói chuyện rõ ràng với Bạch Tuyết, anh không thể nói muốn Đoan Mộc nói chuyện rõ ràng với bọn nhỏ, như vậy sẽ làm Đoan Mộc hoài nghi bọn nhỏ là đặc biệt, cho nên anh mới nói muốn Đoan Mộc liên hệ với Bạch Tuyết, như vậy, chỉ cần Bạch Tuyết biết được chuyện thì bọn nhỏ cũng sẽ biết.

Đoan Mộc nhìn chị dâu lạnh lùng, khí thế có chút dọa người.

Chỉ là, anh cảm thấy có chút nghĩ mà sợ a!

Anh không khỏi lẩm bẩm ở trong lòng ——

Này thật đúng là thấy quỷ, làm sao anh lại đột nhiên có chút sợ Bạch Tuyết!

Đây đều là chuyện gì a!

Nhưng đây chỉ là một người mềm yếu, người phụ nữ mềm như bông!

Là người phụ nữ còn quá nhỏ so với anh, đã bao lâu rồi anh không tự tin như vậy!

“Vậy chị dâu có tin đứa bé kia chỉ chết một nửa hay không?” Đoan Mộc lại hỏi.

“Là từ đâu pháp y đã nhìn ra được đứa bé kia còn sống?” Nếu là chết một nửa, tất nhiên là một nửa còn sông, như vậy pháp y làm sao phát hiện được?

“Là phát hiện từ đồng tử của cậu ta, nếu là người sơ ý llequydon vừa nhìn thấy đồng tử liền cho là đứa bé kia đã chết, nhưng mà, chỉ cần là người cẩn thận quan sát. Liền phát hiện đồng tử đứa bé kia chỉ là biểu hiện giả dối làm cho người ta tưởng cậu ta đã chết. Pháp y còn phát hiện lòng bàn chân đứa bé kia thực mềm, nếu là người chết thì đã bị đóng cứng, cả người nhất định sẽ cứng đờ, mà lòng bàn chân sẽ không mềm mại, nhìn giống như là chân người đang ngủ. “Đoan Mộc nghi ngờ nói, phía sau lưng lại bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.

Bạch Tuyết cắn môi, xem ra pháp y kia rất chuyên nghiệp, thậm chí còn nghiên cứu một số trường hợp hiếm gặp.

“Đoan Mộc, người pháp y ở nơi nào? Tôi muốn gặp anh ta, có lẽ anh ta có thể giúp đỡ rất nhiều cho chúng ta.”

“Chị dâu, người pháp y là bạn tốt của tôi, nhiều năm trước, cậu ta đã bị tước đi tư cách pháp y, nguyên nhân chính là bởi vì cậu ta thường xuyên giải thích một số chuyện kỳ dị, tất cả mọi người đều không tin cậu ta, cho nên cậu ta cũng trở thành người không xứng chức (xứng đáng với chức vụ) pháp y, bị cách chức thôi việc!” Đoan Mộc buồn bực nói.

“Vậy, snh có tin lời anh ta nói hay không?” leequydon

“Tôi muốn tin tưởng, chỉ là có chút hoang mang!”

“Tôi tin tưởng anh ta, tôi tự mình đi mời anh ta, trợ giúp chúng ta phá vụ án này, có anh ta hợp tác với luật sư Khang, tôi tin tưởng nhất định sẽ như cá gặp nước, ngày Lãnh Dạ thoát khỏi tội danh giết người không còn xa nữa.”

Trong lòng Đoan Mộc run nhè nhẹ một chút, vì thời khắc Bạch Tuyết lên tiếng. Cô lẳng lặng mở to mắt, lộ ra một loại ánh sáng hổ phách, màu vàng hơi hơi ấm, rồi lại mang theo có vẻ thông suốt như vậy, hơi có chút ma mị! Cô hơi hơi nhíu lại mày, giống như hai thanh cây nhỏ kéo lại, hiện ra sắc bén nhàn nhạt, làm người khác cảm giác được sự giỏi giang của cô. Miệng lưỡi kiên định, lại làm người khác cảm giác được cô rất tự tin, cùng với cảm giác nhạy bén.

Anh gần như là giật mình một cái mà nhớ tới, kỳ thật, bản lĩnh cô lớn đó chứ. Một người phụ nữ có thể chinh phục được người đàn ông như đại ca như vậy, sao có thể chỉ là một đóa hoa được nâng niu?! Sao có thể chỉ là vô cùng đơn giản như vậy?! Anh cảm thấy cô rất đơn giản, hồn nhiên, yêu kiều, mềm mại, chỉ là bởi vì, lúc anh nhìn thấy cô, phần lớn là cô và đại ca đang ở bên nhau, cho nên, cô không cần mở ra những thứ trên người cô, không cần biểu hiện bản thân sắc bén, chỉ cần rúc vào bên người đại ca, để đại ca bảo vệ cô là tốt rồi. Nhưng bảo vệ như vậy, cũng sẽ không làm leqquydon cho cô thay đổi bản chất bên trong cô. Khi cần đến, cô sẽ là hoa dại thôn quê ngược gió chống bão, kiên cường mà tự tin, bày ra vẻ xinh đẹp không sợ mưa gió!

Anh thật tán thưởng cô!

Vốn là, anh chính là tán thưởng cô, lấy một loại tán thưởng từ góc độ đàn ông tán thưởng phụ nữ; lần này, cũng là tán thưởng, nhưng lại khác với trước kia, lần này là tán thưởng đơn giản biến thành phức tạp dành cho bậc bề trên!

“Tôi đã biết, tôi sẽ sắp xếp thời gian chúng ta đi tìm anh ta.”

Anh khôi phục lại vẻ nghiêm nghị. Mặc dù, cô nghĩ đến điểm này, đại ca cũng đã nghĩ đến, hơn nữa nhất định cũng đã sắp xếp. Nhưng mà, cô không hề tiếp xúc với một số điểm quan trọng trong chuyện này, lại nhanh như vậy đã nghĩ tới điểm này, hơn nữa trên cơ bản là nghĩ tới cùng một nơi với đại ca, không thể không nói, người phụ nữ này, thật là từ nhỏ đã xứng với đại ca anh. Cũng khó trách, quả thực đại ca xem cô như là trân bảo mà yêu thương, che chở.

Nếu đổi lại là anh, cũng sẽ làm như thế.

Sáng hôm nay lúc Đoan Mộc đi gặp Lang Vương, Lang Vương đã nói với anh, “Đoan Mộc, có phải cậu có một người bạn là pháp y hay không, cậu đi tìm cậu ta, sau đó đưa cậu ta đi đến nhà xác xem thi thể đứa bé kia, nhớ lequuydon kỹ nhất định phải bảo mật, tuyệt đối không thể để người khác biết cậu ta là pháp y. Nếu phát hiện có chuyện gì khả nghi, nhất định cậu phải nói cho Bạch Tuyết, nói rõ rồi thương lượng với cô, nhiều người sẽ hiệu quả hơn.” Lúc ấy Đoan Mộc còn có tức giân đại ca, đây là xem thường năng lực làm việc của anh, lại có thể tìm người phụ nữ nhu nhược như chị dâu nhỏ trợ giúp anh!

Hiện giờ xem ra đại ca là hiểu rõ bạch Tuyết, cô…… Là người phụ nữ có tính toán.

Hiện tại điều mà Bạch Tuyết lo lắng chính là làm sao cứu Lang Vương ra ngoài, cô thật sự không muốn để người đàn ông của cô ở trong tù, đó thật sự không phải là chỗ tốt đẹp gì. Hơn nữa, anh là thiên chi kiêu tử (dứa con cưng của trời) như vậy, vốn không nên bi nhốt ở chỗ này, điều này quả thực là đang làm nhục anh.

Cô cảm thấy uất ức thay cho Lang Vương!

Nhưng mà, quan hệ trong nước của cô có hạn, tóm gọn lại thì chỉ có Đoan Mộc, còn có người nhà họ Khang này là có một tầng quan hệ, tất nhiên cũng bao gồm Khang Nghị ở bên trong.

Nhưng mà, trời không tuyệt đường sống lequyydon của người, tin tức tốt luôn xuất hiện lúc sắp tuyệt vọng.

Lang Vương thế nhưng lại ra ngoài!

Anh ra ngoài, đứng ở nơi cách cô hơn mười mét, cô có chút không thể tưởng tượng mà lập tức mở to hai mắt, sau đó kích động mà đứng lên một phen. Muốn gọi anh, nhưng lại kích động, thế nhưng không hô lên.

Nhưng mà, lúc này từ trong phòng bọn nhỏ lại bay nhanh chạy ra kêu to lên, thi ra là các con cảm giác được ba tới, mới có thể chạy ra từ trong phòng.

Thì ra ba tiểu gia hỏa lại có sức bật hơn cô, hét lên một tiếng ——

“Ba ——”

“Ba ——”

“Ba ——”

Lập tức hoan hô, như là ba nhóm đầu tàu, tốc độ như thủy triều mà chạy qua chỗ anh, đụng vào trên đùi anh một phen, sau đó


/530

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status