Mạnh Thu Lan nằm trên giường suy nghĩ miên man, cuối cùng nàng thở dài nặng nề, coi như trong lòng xuất hiện một hào rộng khó thể phóng qua.
Theo Mạnh Thu Lan được biết thì Vương Học Bình đã có giấy hôn thú, bây giờ đã là một người có vợ.
Mạnh Thu Lan cũng không phải là người thường, nàng đường đường là bí thư huyện ủy, có thể làm tình nhân của người khác sao?
Nói thế nào đi nữa, dù cho nàng cam tâm tình nguyện, nhưng bác trai là phó bí thư tỉnh ủy có ân với nàng nặng như núi, nếu biết nàng là tình nhân của Vương Học Bình, sợ rằng sẽ nổi giận mà không biết sẽ sinh ra tai họa gì.
Tất nhiên con đường tốt nhất là để Vương Học Bình ly hôn với Lý Tiểu Linh, cưới Mạnh Thu Lan vào Vương gia.
Mạnh Thu Lan nghĩ đến đây mà gương mặt đỏ bừng bừng, đúng là muốn chết, ngay cả ý nghĩ này cũng nghĩ ra cho được sao? Mạnh Thu Lan, mày đúng là chán lắm rồi.
Nói thật, nếu luận về gia thế thì Vương Học Bình so ra kém nàng nhiều lắm, nhưng hôm nay địa vị của Vương Học Bình ở trong huyện đã rất tiếp cận Mạnh Thu Lan.
Quan trọng là Mạnh Thu Lan biết, chị gái Vương Học Cầm của Vương Học Bình ở nước ngoài phát tài lớn, tài sản vài trăm triệu.
Sau khi so sánh thì Mạnh Thu Lan mừng rỡ phát hiện, thật ra nàng và Vương Học Bình cũng coi như môn đăng hộ đối, điều không được hoàn mỹ chính là hắn còn đang ở trong hôn nhân.
Mạnh Thu Lan là một người phụ nữ đã qua một đời chồng, chỉ cần Vương Học Bình cũng ly hôn, như vậy nói thế nào thì hai người cũng từng lỡ bước, coi như huề nhau, thế giới này đúng là có chút việc rất kỳ diệu.
Mạnh Thu Lan nghĩ tới nghĩ lui, càng nghĩ càng loạn, muốn gả cho Vương Học Bình, nhưng lại cảm thấy uất ức, cuối cùng lại không biết nên quyết định thế nào cho phải.
Nhưng có một điều mà Mạnh Thu Lan hiểu rất rõ, đó là nàng không bao giờ chịu làm tình nhân cho Vương Học Bình.
Mạnh Thu Lan đưa mắt nhìn Vương Học Bình đang chìm vào giấc mộng ở bên cạnh, lúc này tâm tư của nàng rất phức tạp, rất bức bối, bàng hoàng, đầy đủ hương vị.
- Ôi, không ngờ lại ngủ, chị thấy thế nào rồi?
Vương Học Bình giật mình tỉnh lại trong mộng, hắn mở lớn hai mắt, cũng tự nhiên đặt tay lên trán Mạnh Thu Lan.
Mạnh Thu Lan dùng ánh mắt dịu dàng nhìn Vương Học Bình, nàng khẽ nói:
- Đã thấy rất tốt, cũng vì tôi không tốt mà làm liên lụy đến anh.
Vương Học Bình cắt ngang lời Mạnh Thu Lan, hắn ôn hòa nói:
- Dù thế nào thì tôi cũng là một người đàn ông, chăm sóc phụ nữ là bổn phận, không đáng nhắc đến.
Đúng, đúng vậy, là bổn phận, Mạnh Thu Lan thật sự vì hai chữ của Vương Học Bình vừa nói ra làm cho tâm tình dần trong sáng. Tên đàn ông trước kia thật sự không biết bổn phận này, không biết gánh vác trách nhiệm, hy vọng Vương Học Bình không phải là loại người như vậy.
Vương Học Bình thật ra cũng không ngủ, hắn cảm thấy Mạnh Thu Lan nằm ngây ngốc trên giường, trong lòng hắn có vài ý nghĩ, đơn giản giả vờ nằm ngủ để thử phản ứng của nàng.
Bây giờ Vương Học Bình có thể cơ bản đoán được bảy tám phần về thái độ của Mạnh Thu Lan với mình.
Cũng giống như nổi lo lắng của Mạnh Thu Lan, Vương Học Bình cũng có những vấn đề của mình, đó chính là Mạnh Thu Lan không phải là một cô gái bình thường dễ quyến rũ như Lâm Lạc Thi, cũng không phải công chúa đỉnh cấp như Tạ Hàn Yên. Nàng là cháu gái của phó bí thư tỉnh ủy, dựa theo lẽ thường, nếu nói nàng là một cô công chúa nhỏ cũng không quá phận.
Một nữ bí thư huyện ủy vừa có quyền vừa có sắc như vậy, không thể vì vấn đề tình cảm mà làm tình nhân cho Vương Học Bình.
Căn cứ vào nhận thức như vậy, Vương Học Bình đã ý thức được vấn đề, mình thân ở trong khốn cảnh, sử dụng một vài thủ đoạn đặc thù để nắm bắt cơ thể của nàng, thật ra cũng không phải việc gì khó.
Nhưng nếu Mạnh Thu Lan cũng giống như đại tiểu thư Lữ gia là Lữ Tử Tâm, cũng có mục đích muốn được gả vào Vương gia, như vậy Vương Học Bình nắm Mạnh Thu Lan, ngược lại sẽ trở thành một nhược điểm trí mạng.
Trong ý nghĩ của Vương Học Bình thì vợ Lý Tiểu Linh thật sự có một địa vị khó thể thay thế, dù thật sự thân thể hắn đã phản bội lại Lý Tiểu Linh, nhưng phóng mắt khắp phụ nữ thiên hạ, hắn vẫn yêu nàng nhất.
Đặc biệt là Vương Học Bình vô tình phát hiện thái độ của Mạnh Thu Lan với mình biến đổi quá kinh người, điều này không thể không làm hắn sinh ra cảnh giác.
Vương Học Bình rất nắm chắc tâm lý, với địa vị trước mắt của hắn, chỉ cần dính vào thân thể Mạnh Thu Lan, nếu Mạnh Thu Lan nói với vị bác trai phó bí thư tỉnh ủy kia về tư tình của hai người, có thể thấy rõ, hắn không có đủ thực lực để chống đỡ đòn tấn công của Mạnh Chiêu Hùng.
Vào thời này phó bí thư tỉnh ủy là lãnh đạo quyền lực cao vút, căn bản không phải là bình hoa.
Hầu như chỉ trong nháy mắt thì Vương Học Bình đã tu chỉnh kế hoạch của mình, chỉ cần một ngày Mạnh Thu Lan không muốn an vị ở vị trí tình nhân, như vậy hắn sẽ không đụng vào người nàng.
Vương Học Bình lúc này cũng thật sự có chút do dự về sách lược trước tiên nắm tâm tư sau đó là thân thể của mình, xét theo điều kiện hiện tại, hắn hạ quyết tâm, tạm thời không động vào Mạnh Thu Lan, để đến khi nàng chủ động mới thôi.
Lúc chạng vạng tối, dì Cố lại lén lút vào phòng, không những mang đến thức ăn, còn có hai bộ chăn chống lạnh.
Vương Học Bình ôm chăn mền đi về phía ghế, hắn đang định trải ra thì chợt nghe Mạnh Thu Lan ở phía sau nói:
- Học Bình, ngủ trên ghế cũng không thoải mái, chiếc giường này tôi ngủ cũng không chiếm nhiều diện tích, không bằng hai chúng ta mỗi người một bên.
Vương Học Bình đưa mắt nhìn Mạnh Thu Lan, hắn thầm cảnh cáo chính mình, thích ứng mọi hoàn cảnh là điều tốt, không nên nhắm mắt đưa chân, nếu không sẽ gây họa vô cùng.
- Tôi ngủ rất xấu, nếu lỡ may đạp chị rơi xuống giường, cũng không tốt.
Vương Học Bình cũng không có ý muốn cột bò, Mạnh Thu Lan nhiều ít gì cũng có chút thất vọng, nàng không phải loại phụ nữ không biết thẹn, thật ra cũng vì tốt cho hắn mà thôi, không ngờ đối phương lại chẳng lĩnh tình.
Mạnh Thu Lan cẩn thận suy xét, nàng không khỏi cảm thấy ngòn ngọt, Vương Học Bình bày ra phong độ khá tốt, nàng cảm thấy rất yên tâm.
Vương Học Bình quấn chăn khắp người, toàn thân không còn chút ý lạnh. Nếu xét tình thế trước mắt, đêm nay có thể hắn không cần phải ngáy nữa, vì vậy hắn nằm trên mặt ghế, nhanh chóng tiến vào giấc mộng.
Vương Học Bình ở bên này ngủ rất an ổn, nhưng Mạnh Thu Lan nằm trên giường lại cảm thấy mất ngủ, trong đầu là những suy nghĩ rối loạn.
Đến khi trời sáng thì dì Cố đưa Trương Vân Thiên vào phòng, Trương Vân Thiên vừa vào cửa thì đã liên tục xin lỗi:
- Ôi cha, xin lỗi, cậu Vương, bí thư Mạnh, thật sự xin lỗi, đều tại tôi sắp xếp không chu toàn để cho hai người chịu khổ. Nhưng muốn đánh muốn mắng gì cũng phải chờ chúng ta ra khỏi nơi này rồi hãy nói, bây giờ chúng ta tranh thủ thu dọn và rời khỏi đây ngay.
Thật ra cũng không có thứ gì để thu dọn, Vương Học Bình và Mạnh Thu Lan chỉ đơn giản đi rửa mặt, thậm chí cũng không có thời gian đánh răng, cả hai cùng Trương Vân Thiên đi xuống lầu, leo lên một chiếc xe quân đội màu đen, nhanh chóng chạy xuống dưới núi.
Theo Mạnh Thu Lan được biết thì Vương Học Bình đã có giấy hôn thú, bây giờ đã là một người có vợ.
Mạnh Thu Lan cũng không phải là người thường, nàng đường đường là bí thư huyện ủy, có thể làm tình nhân của người khác sao?
Nói thế nào đi nữa, dù cho nàng cam tâm tình nguyện, nhưng bác trai là phó bí thư tỉnh ủy có ân với nàng nặng như núi, nếu biết nàng là tình nhân của Vương Học Bình, sợ rằng sẽ nổi giận mà không biết sẽ sinh ra tai họa gì.
Tất nhiên con đường tốt nhất là để Vương Học Bình ly hôn với Lý Tiểu Linh, cưới Mạnh Thu Lan vào Vương gia.
Mạnh Thu Lan nghĩ đến đây mà gương mặt đỏ bừng bừng, đúng là muốn chết, ngay cả ý nghĩ này cũng nghĩ ra cho được sao? Mạnh Thu Lan, mày đúng là chán lắm rồi.
Nói thật, nếu luận về gia thế thì Vương Học Bình so ra kém nàng nhiều lắm, nhưng hôm nay địa vị của Vương Học Bình ở trong huyện đã rất tiếp cận Mạnh Thu Lan.
Quan trọng là Mạnh Thu Lan biết, chị gái Vương Học Cầm của Vương Học Bình ở nước ngoài phát tài lớn, tài sản vài trăm triệu.
Sau khi so sánh thì Mạnh Thu Lan mừng rỡ phát hiện, thật ra nàng và Vương Học Bình cũng coi như môn đăng hộ đối, điều không được hoàn mỹ chính là hắn còn đang ở trong hôn nhân.
Mạnh Thu Lan là một người phụ nữ đã qua một đời chồng, chỉ cần Vương Học Bình cũng ly hôn, như vậy nói thế nào thì hai người cũng từng lỡ bước, coi như huề nhau, thế giới này đúng là có chút việc rất kỳ diệu.
Mạnh Thu Lan nghĩ tới nghĩ lui, càng nghĩ càng loạn, muốn gả cho Vương Học Bình, nhưng lại cảm thấy uất ức, cuối cùng lại không biết nên quyết định thế nào cho phải.
Nhưng có một điều mà Mạnh Thu Lan hiểu rất rõ, đó là nàng không bao giờ chịu làm tình nhân cho Vương Học Bình.
Mạnh Thu Lan đưa mắt nhìn Vương Học Bình đang chìm vào giấc mộng ở bên cạnh, lúc này tâm tư của nàng rất phức tạp, rất bức bối, bàng hoàng, đầy đủ hương vị.
- Ôi, không ngờ lại ngủ, chị thấy thế nào rồi?
Vương Học Bình giật mình tỉnh lại trong mộng, hắn mở lớn hai mắt, cũng tự nhiên đặt tay lên trán Mạnh Thu Lan.
Mạnh Thu Lan dùng ánh mắt dịu dàng nhìn Vương Học Bình, nàng khẽ nói:
- Đã thấy rất tốt, cũng vì tôi không tốt mà làm liên lụy đến anh.
Vương Học Bình cắt ngang lời Mạnh Thu Lan, hắn ôn hòa nói:
- Dù thế nào thì tôi cũng là một người đàn ông, chăm sóc phụ nữ là bổn phận, không đáng nhắc đến.
Đúng, đúng vậy, là bổn phận, Mạnh Thu Lan thật sự vì hai chữ của Vương Học Bình vừa nói ra làm cho tâm tình dần trong sáng. Tên đàn ông trước kia thật sự không biết bổn phận này, không biết gánh vác trách nhiệm, hy vọng Vương Học Bình không phải là loại người như vậy.
Vương Học Bình thật ra cũng không ngủ, hắn cảm thấy Mạnh Thu Lan nằm ngây ngốc trên giường, trong lòng hắn có vài ý nghĩ, đơn giản giả vờ nằm ngủ để thử phản ứng của nàng.
Bây giờ Vương Học Bình có thể cơ bản đoán được bảy tám phần về thái độ của Mạnh Thu Lan với mình.
Cũng giống như nổi lo lắng của Mạnh Thu Lan, Vương Học Bình cũng có những vấn đề của mình, đó chính là Mạnh Thu Lan không phải là một cô gái bình thường dễ quyến rũ như Lâm Lạc Thi, cũng không phải công chúa đỉnh cấp như Tạ Hàn Yên. Nàng là cháu gái của phó bí thư tỉnh ủy, dựa theo lẽ thường, nếu nói nàng là một cô công chúa nhỏ cũng không quá phận.
Một nữ bí thư huyện ủy vừa có quyền vừa có sắc như vậy, không thể vì vấn đề tình cảm mà làm tình nhân cho Vương Học Bình.
Căn cứ vào nhận thức như vậy, Vương Học Bình đã ý thức được vấn đề, mình thân ở trong khốn cảnh, sử dụng một vài thủ đoạn đặc thù để nắm bắt cơ thể của nàng, thật ra cũng không phải việc gì khó.
Nhưng nếu Mạnh Thu Lan cũng giống như đại tiểu thư Lữ gia là Lữ Tử Tâm, cũng có mục đích muốn được gả vào Vương gia, như vậy Vương Học Bình nắm Mạnh Thu Lan, ngược lại sẽ trở thành một nhược điểm trí mạng.
Trong ý nghĩ của Vương Học Bình thì vợ Lý Tiểu Linh thật sự có một địa vị khó thể thay thế, dù thật sự thân thể hắn đã phản bội lại Lý Tiểu Linh, nhưng phóng mắt khắp phụ nữ thiên hạ, hắn vẫn yêu nàng nhất.
Đặc biệt là Vương Học Bình vô tình phát hiện thái độ của Mạnh Thu Lan với mình biến đổi quá kinh người, điều này không thể không làm hắn sinh ra cảnh giác.
Vương Học Bình rất nắm chắc tâm lý, với địa vị trước mắt của hắn, chỉ cần dính vào thân thể Mạnh Thu Lan, nếu Mạnh Thu Lan nói với vị bác trai phó bí thư tỉnh ủy kia về tư tình của hai người, có thể thấy rõ, hắn không có đủ thực lực để chống đỡ đòn tấn công của Mạnh Chiêu Hùng.
Vào thời này phó bí thư tỉnh ủy là lãnh đạo quyền lực cao vút, căn bản không phải là bình hoa.
Hầu như chỉ trong nháy mắt thì Vương Học Bình đã tu chỉnh kế hoạch của mình, chỉ cần một ngày Mạnh Thu Lan không muốn an vị ở vị trí tình nhân, như vậy hắn sẽ không đụng vào người nàng.
Vương Học Bình lúc này cũng thật sự có chút do dự về sách lược trước tiên nắm tâm tư sau đó là thân thể của mình, xét theo điều kiện hiện tại, hắn hạ quyết tâm, tạm thời không động vào Mạnh Thu Lan, để đến khi nàng chủ động mới thôi.
Lúc chạng vạng tối, dì Cố lại lén lút vào phòng, không những mang đến thức ăn, còn có hai bộ chăn chống lạnh.
Vương Học Bình ôm chăn mền đi về phía ghế, hắn đang định trải ra thì chợt nghe Mạnh Thu Lan ở phía sau nói:
- Học Bình, ngủ trên ghế cũng không thoải mái, chiếc giường này tôi ngủ cũng không chiếm nhiều diện tích, không bằng hai chúng ta mỗi người một bên.
Vương Học Bình đưa mắt nhìn Mạnh Thu Lan, hắn thầm cảnh cáo chính mình, thích ứng mọi hoàn cảnh là điều tốt, không nên nhắm mắt đưa chân, nếu không sẽ gây họa vô cùng.
- Tôi ngủ rất xấu, nếu lỡ may đạp chị rơi xuống giường, cũng không tốt.
Vương Học Bình cũng không có ý muốn cột bò, Mạnh Thu Lan nhiều ít gì cũng có chút thất vọng, nàng không phải loại phụ nữ không biết thẹn, thật ra cũng vì tốt cho hắn mà thôi, không ngờ đối phương lại chẳng lĩnh tình.
Mạnh Thu Lan cẩn thận suy xét, nàng không khỏi cảm thấy ngòn ngọt, Vương Học Bình bày ra phong độ khá tốt, nàng cảm thấy rất yên tâm.
Vương Học Bình quấn chăn khắp người, toàn thân không còn chút ý lạnh. Nếu xét tình thế trước mắt, đêm nay có thể hắn không cần phải ngáy nữa, vì vậy hắn nằm trên mặt ghế, nhanh chóng tiến vào giấc mộng.
Vương Học Bình ở bên này ngủ rất an ổn, nhưng Mạnh Thu Lan nằm trên giường lại cảm thấy mất ngủ, trong đầu là những suy nghĩ rối loạn.
Đến khi trời sáng thì dì Cố đưa Trương Vân Thiên vào phòng, Trương Vân Thiên vừa vào cửa thì đã liên tục xin lỗi:
- Ôi cha, xin lỗi, cậu Vương, bí thư Mạnh, thật sự xin lỗi, đều tại tôi sắp xếp không chu toàn để cho hai người chịu khổ. Nhưng muốn đánh muốn mắng gì cũng phải chờ chúng ta ra khỏi nơi này rồi hãy nói, bây giờ chúng ta tranh thủ thu dọn và rời khỏi đây ngay.
Thật ra cũng không có thứ gì để thu dọn, Vương Học Bình và Mạnh Thu Lan chỉ đơn giản đi rửa mặt, thậm chí cũng không có thời gian đánh răng, cả hai cùng Trương Vân Thiên đi xuống lầu, leo lên một chiếc xe quân đội màu đen, nhanh chóng chạy xuống dưới núi.
/435
|