Mảnh Ghép Oan Gia

Chương 13 - Chương 7

/22


Cả ngày hôm nay vẻ mặt Cố Lâm lúc nào cũng đầy tươi tắn.

Lúc sáng khi đi kiểm tra các phòng bệnh thì được y tá trưởng trêu ghẹo Yêu thật rồi , lúc tan làm nhận được điện thoại của Vương Miêu liền thay quần áo rời đi thì gặp lão Trương hâm mộ: Phó viện trưởng đã có người yêu rồi.

Đến anh cũng không biết tại sao mình lại không giống được tâm trạng của mình.

Haizzz, anh hơi lo lắng về mối tình này, đây là lần đầu tiên Vương Miêu hẹn hò, chắc chắn sẽ có nhiều vướng víu, anh phải bàn bạc với cô về hình thức hai người ở chung như thế nào, dù sao công việc của anh cũng quá bận rộn, không thể thỏa mãn được các cuộc hẹn hò như cô mong muốn.

Anh tìm thấy cô ở quán nước mà cô nói với anh, phía trước cửa hàng rất nhỏ, máy lạnh cũng không đủ mát, Vương Miêu ngồi ủ rũ bên cạnh cửa sổ, nhìn thấy anh khuôn mặt liền tươi cười.

Cố Lâm mỉm cười, đi lại gần cô thay cô cầm túi, Em lại có thể chạy đến chỗ này, chắc là chân đã bình phục trở lại rồi.

Không phải chạy, mà là bắt xe tới đây! Vương Miêu đứng dậy cùng anh đi ra ngoài, Em có bác sĩ riêng mà, sợ gì không khỏi!

Đi đường có bị kẹt xe hay không?

Không biết nữa, em đi có chút xíu là tới, lúc đó thì không kẹt xe.

Cố Lâm mở cửa cho cô lên xe, Tới lâu chưa?

Vương Miêu suy nghĩ, Hơn hai tiếng rồi.

Cố Lâm trầm mặc, đóng cửa xe rồi đi lại chỗ ghế lái, ban đầu anh định bàn với cô về một số việc, nhưng nếu cô đã sẵn sàng chờ anh hai tiếng đồng hồ để hẹn hò, anh cũng không nên nói những lời không hay khiến cô không vui.

Anh đang nghĩ gì vậy?

À. Cố Lâm khôi phục trạng thái ban đầu, thắt dây an toàn bắt đầu lái xe, Anh đang nghĩ buổi tối nên ăn cơm ở đâu, em định đi đâu sao?

Em không có. Hai tay Vương Miêu nâng má nhìn anh, Em định sẽ ăn cơm cùng anh.

Cố Lâm mỉm cười nhìn cô, Đừng làm nũng nữa, sẽ ảnh hưởng đến an toàn giao thông.

Em có làm gì ảnh hưởng đến việc lái xe của anh đâu? Vương Miêu đặt hai tay trên đùi, Luật giao thông nào quy định điều này?

Em quấy nhiễu cảm xúc của người lái xe. Cố Lâm chỉ tay vào mình, Người lái xe không có cách nào tập trung nhìn đường được.

Anh thấy Vương Miêu ngượng ngùng nghịch dây an toàn, A... một tiếng liền không quay qua nhìn anh nữa.

Thật là dễ mắc cỡ, có phải anh không nên trêu chọc cô nữa không, để tránh cho cô nghĩ chính mình không đứng đắn...

Đúng là, nhịn cười không được mà!

Cố Lâm lái xe ra ngoài, trò chuyện khác để phân tán sự chú ý, Anh hai em đi rồi sao? Tối nay em không cần phải trở về nhà ăn cơm à?

Em nói với mẹ là muốn anh cơm cùng anh, mẹ em còn háo hức nữa kìa.

Cố Lâm nghe Vương Miêu không chút để ý nói xấu mẹ của mình, cảm thấy thú vị, Còn em phấn khích bao nhiêu?

Đồ đáng ghét!

Cố Lâm tỏ vẻ oan ức, Sao anh lại trở thành đồ đáng ghét rồi?

Em không nói với anh nữa. Vương Miêu hừ lạnh một tiếng, ôm cánh tay nhìn ra ngoài cửa sổ, bỗng nhiên quay đầu châm chọc anh, Mẹ em nói anh không có việc gì thì tới nhà chơi.

Không có việc gì là thế nào? Anh thấy mỗi lần anh định đi là em liền không cho.

Vương Miêu suy nghĩ, giải thích với Cố Lâm, Gia đình em tương đối phức tạp, anh hai của em thì ly hôn, sau đó thì một lòng một dạ đòi học tiến sĩ, con của mình cũng vứt cho mẹ em nuôi, mỗi tháng anh ấy chỉ về nhà một lần những ngày này mẹ em tâm trạng không được ổn định cho lắm, nhìn thấy ai cũng khó chịu, em sợ anh bị anh hai em liên lụy. Anh không thấy em cũng không trở về à, chỉ đi dạo xung quanh thôi!

Cố Lâm nghe cô nói một tràng dài, xong liền đáp lại: Anh nghĩ em không về nhà là do đợi anh.

Là đang đợi anh đó. Vương Miêu thản nhiên thừa nhận, Buổi trưa tan làm liền đi ăn cơm cùng đồng nghiệp, sau đó mới tới đây


/22

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status