Xe oto đỗ trước cổng 1 ngôi biệt thự. Không ai khác là nó bước xuống xe.
- Cô chủ, bà chủ về rồi mọi người ơi... - người giúp việc reo lên rồi chạy ra mở cửa.
Nó đần ra... không hiểu đang xảy ra chuyện gì.
- Mừng tiểu thư chở về - Đám hầu gái cúi chào.
- Mọi người ra chỗ khác đi, cho cái Linh nó nghỉ ngơi - bố nó lên tiếng.
Đám người hầu lủi thủi đi xuống bếp.
- Con cảm thấy... - mẹ nó chưa kịp nói hết câu... bà nhìn nó không nhận thức, lạnh người...
Bây giờ nó chính thức nó đã được kết luận là mất trí nhớ mãi mãi...
- Mình đừng lo, rồi con bé sẽ nhớ lại thôi.. - Bố nó an ủi
- Tôi nghĩ như thế này vẫn là tốt nhất...
Ông lặng người, con cưng của mình mà, không chiều nó gì cả, chia tay thằng đấy ngay! , không, không bao giờ, cha thật quá đáng...
Kể cũng phải, đến tác giả đây còn không biết mối thù 2 nhà Lê-Nguyễn có từ bao giờ, mà cũng chẳng biết tại sao ấy chứ... Nói chung nó còn là 1 bí mật.
~ Tối hôm đó ~
- Chúng ta cho cái Linh nó học trường khác nhá! Ở đây không ổn đâu... - mẹ nó
- tùy bà...
~ Sáng hôm sau ~
Cốc Cốc
- Dạ!
Mẹ nó bước vào phòng nó, mang bữa sáng vào.
- Ăn sáng đi con!
- Vâng
- Mẹ bảo, con không cần nhớ lại gì đâu, cứ sống bình thường nha! Không phải nghĩ ngợi nghe chưa. Rồi! Con sẽ chuyển trường, chuyển bị đi...
- Vâng...
Tạm xa thành phố B, nó chuyển đến học thành phố X. Học ở 1 trường danh tiếng không kém trường An Nam, đó là trường THPT Hưng Thịnh.
1 thiên kim tiểu thư xinh đẹp, nên gây ra không ít sự chú ý ngay từ ngày đầu tiên. Dược để ý nhiều cũng không tốt, nó dã bị đám con gái tẩy chay.
Chỉ 2 từ ghen tỵ . Các đại tiểu thư xinh đẹp quanh nó đều chở nên tầm thường.
Người ta nói hồng nhan bạc mệnh quả là không sai.
con nhỏ mới chuyển đến đó hả? nhìn mà ngứa mắt quá v.v và v.v
Thật là không thể chấp nận được khi mọi người đối xử với nó như vậy, thích nghi với môi trường sống như vậy thật là khó.
Thế cũng tốt, nó sẽ chẳng bao giờ quen 1 người bạn lừa dối nó. Đi về 1 mình, ngồi học 1 mình, 1 mình 1 phòng... Tốt quá còn gì.
Nó sẽ không biết rằng nhưng tin đồn bêu xấu nó ở đâu ra đâu, đơn giản 1 người bạn cùng lớp có tên Ánh Ánh gây ra tất cả. Chả biết nó làm gì mà nhiều người thù hằn nó thế.
Hôm nay, có 1 chuyện đặc biệt sẽ xảy ra, lớp nó có bạn mới... Ồ! Và nó chả quan tâm. 2 du học sinh người TQ, xinh, đẹp, nói chung là hoàn hảo.
Sau khi cô giáo chủ nhiệm giới thiệu 1 tràn lan đại hải, đến lượt 2 cô gái đó giới thiệu lại.
- Mình là Dương Dương*
- Còn mình là Băng Băng*
Kèm theo nụ cười dịu dàng thanh khiết như tỏa nắng chiếu vào lớp học, thật là... thật là khiến người ta ghen tỵ.
* 2 cô nàng biết nói tiếng việt
-HẾT CHƯƠNG 2-
- Cô chủ, bà chủ về rồi mọi người ơi... - người giúp việc reo lên rồi chạy ra mở cửa.
Nó đần ra... không hiểu đang xảy ra chuyện gì.
- Mừng tiểu thư chở về - Đám hầu gái cúi chào.
- Mọi người ra chỗ khác đi, cho cái Linh nó nghỉ ngơi - bố nó lên tiếng.
Đám người hầu lủi thủi đi xuống bếp.
- Con cảm thấy... - mẹ nó chưa kịp nói hết câu... bà nhìn nó không nhận thức, lạnh người...
Bây giờ nó chính thức nó đã được kết luận là mất trí nhớ mãi mãi...
- Mình đừng lo, rồi con bé sẽ nhớ lại thôi.. - Bố nó an ủi
- Tôi nghĩ như thế này vẫn là tốt nhất...
Ông lặng người, con cưng của mình mà, không chiều nó gì cả, chia tay thằng đấy ngay! , không, không bao giờ, cha thật quá đáng...
Kể cũng phải, đến tác giả đây còn không biết mối thù 2 nhà Lê-Nguyễn có từ bao giờ, mà cũng chẳng biết tại sao ấy chứ... Nói chung nó còn là 1 bí mật.
~ Tối hôm đó ~
- Chúng ta cho cái Linh nó học trường khác nhá! Ở đây không ổn đâu... - mẹ nó
- tùy bà...
~ Sáng hôm sau ~
Cốc Cốc
- Dạ!
Mẹ nó bước vào phòng nó, mang bữa sáng vào.
- Ăn sáng đi con!
- Vâng
- Mẹ bảo, con không cần nhớ lại gì đâu, cứ sống bình thường nha! Không phải nghĩ ngợi nghe chưa. Rồi! Con sẽ chuyển trường, chuyển bị đi...
- Vâng...
Tạm xa thành phố B, nó chuyển đến học thành phố X. Học ở 1 trường danh tiếng không kém trường An Nam, đó là trường THPT Hưng Thịnh.
1 thiên kim tiểu thư xinh đẹp, nên gây ra không ít sự chú ý ngay từ ngày đầu tiên. Dược để ý nhiều cũng không tốt, nó dã bị đám con gái tẩy chay.
Chỉ 2 từ ghen tỵ . Các đại tiểu thư xinh đẹp quanh nó đều chở nên tầm thường.
Người ta nói hồng nhan bạc mệnh quả là không sai.
con nhỏ mới chuyển đến đó hả? nhìn mà ngứa mắt quá v.v và v.v
Thật là không thể chấp nận được khi mọi người đối xử với nó như vậy, thích nghi với môi trường sống như vậy thật là khó.
Thế cũng tốt, nó sẽ chẳng bao giờ quen 1 người bạn lừa dối nó. Đi về 1 mình, ngồi học 1 mình, 1 mình 1 phòng... Tốt quá còn gì.
Nó sẽ không biết rằng nhưng tin đồn bêu xấu nó ở đâu ra đâu, đơn giản 1 người bạn cùng lớp có tên Ánh Ánh gây ra tất cả. Chả biết nó làm gì mà nhiều người thù hằn nó thế.
Hôm nay, có 1 chuyện đặc biệt sẽ xảy ra, lớp nó có bạn mới... Ồ! Và nó chả quan tâm. 2 du học sinh người TQ, xinh, đẹp, nói chung là hoàn hảo.
Sau khi cô giáo chủ nhiệm giới thiệu 1 tràn lan đại hải, đến lượt 2 cô gái đó giới thiệu lại.
- Mình là Dương Dương*
- Còn mình là Băng Băng*
Kèm theo nụ cười dịu dàng thanh khiết như tỏa nắng chiếu vào lớp học, thật là... thật là khiến người ta ghen tỵ.
* 2 cô nàng biết nói tiếng việt
-HẾT CHƯƠNG 2-
/16
|