Dương Dương và Băng Băng là 2 du học sinh người TQ. Nói chung 2 người xinh, đẹp (không cần miêu tả nhiều). Xem nào, Băng Băng xinh hơn Dương Dương, tai quái hơn.
Kinh ngạc hơn, người ít nói như nó bị tẩy chay thì cũng hợp tình hợp lý. Thế mà 2 bà cô nhiều chuyện cũng bị tẩy chay nốt. Thật là... thật là không thể tin nổi.
Chưa gì đã nghe thấy tiếng thì thầm to nhỏ ở chỗ tụi Ánh Ánh. Cô giáo sắp chỗ cũng khéo quá cơ, sắp 2 bà cô ngồi ngay trên nó.
- Chào bạn! Nguyễn Thùy Linh. - Băng Băng và Dương Dương chào nó.
Ô! làm thế nào mà họ biết tên mình thế, thật lạ. nó nghĩ.
Ra chơi thời gian đen tối nhất với nó, Băng Băng và Dương Dương chưa gì đã quay xuống chỗ nó nói chuyện, Nói chung toàn nói những từ khó hiểu, vượt ngoài sự tư duy của nó.
Rồi, cô giáo đột nhiên vào lớp gọi nó ra. Tiếng thì thầm càng lớn, khiến lỗ tai Băng Băng không chịu nổi, đó là cảm giác... ngứa.
- Cô xin lỗi em, linh. Bố mẹ em dặn là phải cho em ở riêng 1 phòng nhưng... - Cô giáo nói với nó.
Bọn họ thật là, 2 cô ấy có làm gì đâu mà bị tẩy chay chứ, thật là quá đáng. nó nghĩ
- Vâng, cứ để 2 bạn ý ở cùng phòng với em cũng được ạ!
- Cảm ơn em...
Dù sao thì hoàn cảnh cũng giống nhau, thông cảm được là tốt.
Hiện giờ trong lớp đang xảy ra 1 việc... cả đám con gái vào bêu xấu Dương Dương và Băng Băng. Dương Dương và Băng Băng sầm mặt.
RẦM Băng Băng đứng dậy đập tay xuống bàn. Cả phòng im lặng.
- Ahaha - Ánh Ánh cười, điệu cười không lẫn vào đâu được - Làm gì mà nóng thế Băng Băng, tụi này chỉ đang bàn xem xinh như cô thì tán được bao nhiêu trai thôi mà. Ôhôho
BỐP 1 phát tát giáng xuống mặt Ánh Ánh
Băng Băng nhếch môi
- Ahaha. Cho chừa cái tội lắm mồm. - Dương Dương cười
- Cái con nhỏ kia, mày không biết chị ấy là ai sao mà dám... - Nữ sinh (Ns)
- Ối! Sợ quá ạ - Băng Băng đổi giọng - Không phải việc của cô, biến.
Ánh Ánh vùng dậy sau phát tát đớn người.
- Cái con nhỏ kia mày muốn chết à? - Ánh Ánh gắt
- A! Sợ quá, sợ chị ấy quá... - Dương Dương chọc ngoái
Ngọn lửa tức giận bùng lên. Giơ tay lên, giáng xuống.
BỐP Dương Dương tát Ánh Ánh
- Ai nhanh tay hơn hả Ánh Ánh...
- Ahaha, xem cô giống con ngốc không, ỷ đông hiếp yếu mà vẫn thua.- Băng Băng
- Chỉ 1 từ nhục - Dương Dương
Cả đám túm quanh Ánh Ánh.
- Chị có sao không vậy?
Rồi, cả đám chạy lại, túm tay túm chân không cho 2 cô di chuyển.
- Chị, xử chúng nó thế nào bây giờ nhỉ...
Ánh Ánh vùng dậy, lao đến. Ngọn lửa tức giận bùng cháy. Giơ tay và giáng xuống.
- Này! - nó hét - Mấy cô điên hết rồi à,cả đám bắt nạt 2 cô gái, không biết từ nhục được viết thế nào hả. Nhất là cô đấy Ánh Ánh, cô rảnh quá không có việc gì làm hay sao thế! Muốn đi gây thù với người ta quá hay sao. Để cho con cái mai sau hưởng phúc với chứ. Đồ thậm tệ.
Chứng tỏ bao nhiêu ngày qua nó đã phải kìm nén và chịu đựng.
- Ồ! Thiên kim đại tiểu thư lên tiếng kìa. 2 cô thấy xúc động không, tôi sắp rơi nước mắt rồi đấy. Ahaha. Ánh Ánh cười
- Ánh Ánh à, cô mà có ý khen thì tôi xin nhận chứ á... đừng có dùng lời lẽ của bọn tiểu nhân như vậy, hình như hơi hợp đó. - Nó phản bác lại
- Vâng, đại tiểu thư chỉ giáo thì tôi xin nhận ạ. Cảm ơn đã chỉ giáo
- Không, không. Ai mà dám...
Nhân thời gian nó và Ánh Ánh đấu võ mồm, Băng Băng vẫy vùng và thoát, ra cứu Dương Dương.
- Vừa mới tai nhạn xong mà mồm lưỡi cũng dẻo quá nhỉ - Ánh Ánh nhấn giọng từ dẻo
- Vâng, tôi vừa mới gặp nạn mà, có gì không biết xin chỉ giáo...
Ánh Ánh không còn gì để nói, bị dồn vào đường cùng, đành rút lui.
- Vậy thì tôi xin phép...
Xong màn đấu võ mồm, mọi chuyện lại chở lại bình thường. Ăn 2 phát tát hình như có người cũng biết điều...
-HẾT CHƯƠNG 3-
Kinh ngạc hơn, người ít nói như nó bị tẩy chay thì cũng hợp tình hợp lý. Thế mà 2 bà cô nhiều chuyện cũng bị tẩy chay nốt. Thật là... thật là không thể tin nổi.
Chưa gì đã nghe thấy tiếng thì thầm to nhỏ ở chỗ tụi Ánh Ánh. Cô giáo sắp chỗ cũng khéo quá cơ, sắp 2 bà cô ngồi ngay trên nó.
- Chào bạn! Nguyễn Thùy Linh. - Băng Băng và Dương Dương chào nó.
Ô! làm thế nào mà họ biết tên mình thế, thật lạ. nó nghĩ.
Ra chơi thời gian đen tối nhất với nó, Băng Băng và Dương Dương chưa gì đã quay xuống chỗ nó nói chuyện, Nói chung toàn nói những từ khó hiểu, vượt ngoài sự tư duy của nó.
Rồi, cô giáo đột nhiên vào lớp gọi nó ra. Tiếng thì thầm càng lớn, khiến lỗ tai Băng Băng không chịu nổi, đó là cảm giác... ngứa.
- Cô xin lỗi em, linh. Bố mẹ em dặn là phải cho em ở riêng 1 phòng nhưng... - Cô giáo nói với nó.
Bọn họ thật là, 2 cô ấy có làm gì đâu mà bị tẩy chay chứ, thật là quá đáng. nó nghĩ
- Vâng, cứ để 2 bạn ý ở cùng phòng với em cũng được ạ!
- Cảm ơn em...
Dù sao thì hoàn cảnh cũng giống nhau, thông cảm được là tốt.
Hiện giờ trong lớp đang xảy ra 1 việc... cả đám con gái vào bêu xấu Dương Dương và Băng Băng. Dương Dương và Băng Băng sầm mặt.
RẦM Băng Băng đứng dậy đập tay xuống bàn. Cả phòng im lặng.
- Ahaha - Ánh Ánh cười, điệu cười không lẫn vào đâu được - Làm gì mà nóng thế Băng Băng, tụi này chỉ đang bàn xem xinh như cô thì tán được bao nhiêu trai thôi mà. Ôhôho
BỐP 1 phát tát giáng xuống mặt Ánh Ánh
Băng Băng nhếch môi
- Ahaha. Cho chừa cái tội lắm mồm. - Dương Dương cười
- Cái con nhỏ kia, mày không biết chị ấy là ai sao mà dám... - Nữ sinh (Ns)
- Ối! Sợ quá ạ - Băng Băng đổi giọng - Không phải việc của cô, biến.
Ánh Ánh vùng dậy sau phát tát đớn người.
- Cái con nhỏ kia mày muốn chết à? - Ánh Ánh gắt
- A! Sợ quá, sợ chị ấy quá... - Dương Dương chọc ngoái
Ngọn lửa tức giận bùng lên. Giơ tay lên, giáng xuống.
BỐP Dương Dương tát Ánh Ánh
- Ai nhanh tay hơn hả Ánh Ánh...
- Ahaha, xem cô giống con ngốc không, ỷ đông hiếp yếu mà vẫn thua.- Băng Băng
- Chỉ 1 từ nhục - Dương Dương
Cả đám túm quanh Ánh Ánh.
- Chị có sao không vậy?
Rồi, cả đám chạy lại, túm tay túm chân không cho 2 cô di chuyển.
- Chị, xử chúng nó thế nào bây giờ nhỉ...
Ánh Ánh vùng dậy, lao đến. Ngọn lửa tức giận bùng cháy. Giơ tay và giáng xuống.
- Này! - nó hét - Mấy cô điên hết rồi à,cả đám bắt nạt 2 cô gái, không biết từ nhục được viết thế nào hả. Nhất là cô đấy Ánh Ánh, cô rảnh quá không có việc gì làm hay sao thế! Muốn đi gây thù với người ta quá hay sao. Để cho con cái mai sau hưởng phúc với chứ. Đồ thậm tệ.
Chứng tỏ bao nhiêu ngày qua nó đã phải kìm nén và chịu đựng.
- Ồ! Thiên kim đại tiểu thư lên tiếng kìa. 2 cô thấy xúc động không, tôi sắp rơi nước mắt rồi đấy. Ahaha. Ánh Ánh cười
- Ánh Ánh à, cô mà có ý khen thì tôi xin nhận chứ á... đừng có dùng lời lẽ của bọn tiểu nhân như vậy, hình như hơi hợp đó. - Nó phản bác lại
- Vâng, đại tiểu thư chỉ giáo thì tôi xin nhận ạ. Cảm ơn đã chỉ giáo
- Không, không. Ai mà dám...
Nhân thời gian nó và Ánh Ánh đấu võ mồm, Băng Băng vẫy vùng và thoát, ra cứu Dương Dương.
- Vừa mới tai nhạn xong mà mồm lưỡi cũng dẻo quá nhỉ - Ánh Ánh nhấn giọng từ dẻo
- Vâng, tôi vừa mới gặp nạn mà, có gì không biết xin chỉ giáo...
Ánh Ánh không còn gì để nói, bị dồn vào đường cùng, đành rút lui.
- Vậy thì tôi xin phép...
Xong màn đấu võ mồm, mọi chuyện lại chở lại bình thường. Ăn 2 phát tát hình như có người cũng biết điều...
-HẾT CHƯƠNG 3-
/16
|