( Từ giờ mình sẽ viết tắt tên của các nhân vật trong truyện, thông cảm cho mình.
Băng Băng: BB
Dương Dương: DD
Ánh Ánh: AA
Viết tắt như vậy mọi người thông cảm )
DD và BB đã chuyển đến phòng nó, vác theo 1 đống vali lủng củng.
DD ló đầu ra - Chào Linh, cảm ơn bà về chuyện sáng nay nhá
- Ồ, không có gì đâu - Nó
BB vác theo vài cái vali khổng lồ - giúp thì giúp cho chót, bà có thể giúp bọn tôi bê vài cái vali được không.
- Được rồi, để đấy tui giúp cho...
Nó đang bê 1 chiếc vali.
CẠCH vali bung ra.
- Ối! Chết rồi - nó hét
- Ồ, không sao đâu. Mấy bộ đó cũ rồi - BB
DD tiếp tục hoàn cảnh của nó. Vali lại bung ra.
- Trời...
- Không sao đâu, mấy bộ đó cũng cũ rồi - BB
- Ê BB, bà có bao nhiêu đồ cũ vậy - nó sock
- À, cái kia cái kia... - BB chỉ
3/4 đều là đồ cũ.
- Con lạy mẹ, mẹ có bao nhiêu quần áo vậy - Nó
- Ít mà ít mà
- Ít của bà ấy là như vậy đấy, đừng chấp Linh ạ. - DD
Haizz, chắc nhà BB kia cũng giàu lắm - Nó nghĩ
~ bữa tối ở kí túc xá hạng sang... ~
- Linh, lại đây - DD vẫy nó
Cũng đúng lúc quá, nó đang chả có bàn ngồi.
- Bà làm gì mà chậm vậy, mãi mới ra ăn - BB
- Tui à, tui còn phải xử xong đống bài tập chứ - nó
- Cần gì, bài tập dễ thế lại còn - BB
- Dễ á...
- Dễ mà Linh. - DD
- Mấy bài đấy tụi này học xong lâu rồi - BB
- Đúng là người TQ có khác, giỏi - nó giơ ngón cái lên
Mọi ngày, bữa ăn của nó vô cùng nhạt nhẽo bây giờ vui lạ thường. Có lẽ là do có bạn ( 2 bà cô nhiều chuyện đó đó )
Ăn xong - về phòng ngủ. 3 người lon ton chạy vào, nhảy lên giường, ngủ.
- Ế, làm gì mà ngủ sớm thế - BB
- Mọi hôm tui vẫn ngủ giờ này mà - nó
- Trời, ngủ nhiều sẽ bị mập đó. - DD
- Thế có việc gì làm đâu mà chả ngủ sớm...
- Haizz, bà là người nhạt nhẽo nhất thế giới đó - BB
- Thế thôi, ngủ đi - DD
3 người chùm chăn, ngủ.
- Mà nè, tại sao 2 bà biết tên tui vậy - nó thắc mắc
- Bí mật - DD
- Xì...
* * * * * * *
- 2 bà là du học sinh ư? thật tuyệt - nó
- Không hẳn như vậy đâu - BB
- Chỉ sắp thôi... - DD
- Ò - nó hỏi - thế thì 2 bà sẽ học trường nào vậy?
- Không biết được, còn phải xem xét đã. - BB
- À mà tên của 2 bà là gì nhỉ
- Mình là DD...
- Mình là BB...
- Còn mình là Linh, Nguyễn Thùy Linh...
* * * * * * *
~ sáng hôm sau ~
- Á... - BB hét
- Gì vậy? Mới sáng sớm ra mà đã om sòm rồi... - Nó
- 8h45' rồi các bạn của tôi ơi. Chính thức muộn học rồi đó. - BB rên
- Haizz bà sao vậy BB mới có 6h à - DD
- Hả! Nhưng đồng hồ...
- Trời, chắc bà đi sang VN mà không chỉnh giờ phải không? - Nó
- Hehe - BB cười nhận ra là mình chưa có chỉnh giờ. Xấu hổ quá, chùm chăn, ngủ tiếp.
1 lúc sau...
- BB dậy đi sắp muộn học rồi đấy... - DD hét vào tai BB
Nó được 1 trận cười thả ga. Ahaha.
Và rồi, 3 người suýt suýt nữa thì muộn học. Chạy thục mạng vào lớp với bộ dạng tả tơi.
Học xong thì làm gì... tan học chứ sao.
3 bà chạy vào quán kem, ăn kem ( tất nhiên rồi ). Và nó là người trả tiền.
- Bà thật là rộng lượng Linh ạ - BB
- Xì, bà làm hơi quá rồi đấy - nó
- À mà, chúng ta chơi với nhau như bạn thân từ lâu rồi ấy nhỉ! - DD đùa
- Thế thì chúng ta chơi đến cùng lun. Bà làm bạn với bọn tui nhá? - BB hỏi
- Ok, chơi lun - nó
- Bà thật là rộng lượng - DD
- Đừng nghĩ tôi rộng lượng như thế chứ! Tôi kẹt lắm đó - nó cười
- Ahaha...
-HẾT CHƯƠNG 4-
Băng Băng: BB
Dương Dương: DD
Ánh Ánh: AA
Viết tắt như vậy mọi người thông cảm )
DD và BB đã chuyển đến phòng nó, vác theo 1 đống vali lủng củng.
DD ló đầu ra - Chào Linh, cảm ơn bà về chuyện sáng nay nhá
- Ồ, không có gì đâu - Nó
BB vác theo vài cái vali khổng lồ - giúp thì giúp cho chót, bà có thể giúp bọn tôi bê vài cái vali được không.
- Được rồi, để đấy tui giúp cho...
Nó đang bê 1 chiếc vali.
CẠCH vali bung ra.
- Ối! Chết rồi - nó hét
- Ồ, không sao đâu. Mấy bộ đó cũ rồi - BB
DD tiếp tục hoàn cảnh của nó. Vali lại bung ra.
- Trời...
- Không sao đâu, mấy bộ đó cũng cũ rồi - BB
- Ê BB, bà có bao nhiêu đồ cũ vậy - nó sock
- À, cái kia cái kia... - BB chỉ
3/4 đều là đồ cũ.
- Con lạy mẹ, mẹ có bao nhiêu quần áo vậy - Nó
- Ít mà ít mà
- Ít của bà ấy là như vậy đấy, đừng chấp Linh ạ. - DD
Haizz, chắc nhà BB kia cũng giàu lắm - Nó nghĩ
~ bữa tối ở kí túc xá hạng sang... ~
- Linh, lại đây - DD vẫy nó
Cũng đúng lúc quá, nó đang chả có bàn ngồi.
- Bà làm gì mà chậm vậy, mãi mới ra ăn - BB
- Tui à, tui còn phải xử xong đống bài tập chứ - nó
- Cần gì, bài tập dễ thế lại còn - BB
- Dễ á...
- Dễ mà Linh. - DD
- Mấy bài đấy tụi này học xong lâu rồi - BB
- Đúng là người TQ có khác, giỏi - nó giơ ngón cái lên
Mọi ngày, bữa ăn của nó vô cùng nhạt nhẽo bây giờ vui lạ thường. Có lẽ là do có bạn ( 2 bà cô nhiều chuyện đó đó )
Ăn xong - về phòng ngủ. 3 người lon ton chạy vào, nhảy lên giường, ngủ.
- Ế, làm gì mà ngủ sớm thế - BB
- Mọi hôm tui vẫn ngủ giờ này mà - nó
- Trời, ngủ nhiều sẽ bị mập đó. - DD
- Thế có việc gì làm đâu mà chả ngủ sớm...
- Haizz, bà là người nhạt nhẽo nhất thế giới đó - BB
- Thế thôi, ngủ đi - DD
3 người chùm chăn, ngủ.
- Mà nè, tại sao 2 bà biết tên tui vậy - nó thắc mắc
- Bí mật - DD
- Xì...
* * * * * * *
- 2 bà là du học sinh ư? thật tuyệt - nó
- Không hẳn như vậy đâu - BB
- Chỉ sắp thôi... - DD
- Ò - nó hỏi - thế thì 2 bà sẽ học trường nào vậy?
- Không biết được, còn phải xem xét đã. - BB
- À mà tên của 2 bà là gì nhỉ
- Mình là DD...
- Mình là BB...
- Còn mình là Linh, Nguyễn Thùy Linh...
* * * * * * *
~ sáng hôm sau ~
- Á... - BB hét
- Gì vậy? Mới sáng sớm ra mà đã om sòm rồi... - Nó
- 8h45' rồi các bạn của tôi ơi. Chính thức muộn học rồi đó. - BB rên
- Haizz bà sao vậy BB mới có 6h à - DD
- Hả! Nhưng đồng hồ...
- Trời, chắc bà đi sang VN mà không chỉnh giờ phải không? - Nó
- Hehe - BB cười nhận ra là mình chưa có chỉnh giờ. Xấu hổ quá, chùm chăn, ngủ tiếp.
1 lúc sau...
- BB dậy đi sắp muộn học rồi đấy... - DD hét vào tai BB
Nó được 1 trận cười thả ga. Ahaha.
Và rồi, 3 người suýt suýt nữa thì muộn học. Chạy thục mạng vào lớp với bộ dạng tả tơi.
Học xong thì làm gì... tan học chứ sao.
3 bà chạy vào quán kem, ăn kem ( tất nhiên rồi ). Và nó là người trả tiền.
- Bà thật là rộng lượng Linh ạ - BB
- Xì, bà làm hơi quá rồi đấy - nó
- À mà, chúng ta chơi với nhau như bạn thân từ lâu rồi ấy nhỉ! - DD đùa
- Thế thì chúng ta chơi đến cùng lun. Bà làm bạn với bọn tui nhá? - BB hỏi
- Ok, chơi lun - nó
- Bà thật là rộng lượng - DD
- Đừng nghĩ tôi rộng lượng như thế chứ! Tôi kẹt lắm đó - nó cười
- Ahaha...
-HẾT CHƯƠNG 4-
/16
|