Ngọt Ẩn

Chương 40 - Tiramisu 〔2〕

/59


Ngày đầu tiên đi thực tập, Nhan Tiêu gặp mặt Phùng Thi Dư ở cửa, người phụ trách phân chia lịch thực tập cho các cô, lịch thực tập vẫn còn nhẹ nhàng, bởi vì cơ sở đầu tiên chính là học tập, phần lớn bộ phận là những cô (cậu) bé, tuy rằng ồn ào một chút, nhưng vẫn đỡ áp lực.

Ngày thường Nhan Tiêu không hay ở chung với trẻ nhỏ, nên sự kiên nhẫn là rất quan trọng, khóa học đầu tiên vẫn còn nhẹ nhàng vui sướng, thời gian nghỉ ngơi thì ngồi nói chuyện phiếm với Phùng Thi Dư.

Hôm nay trải qua hơn một giờ tiếp xúc, Nhan Tiêu tổng kết hai chữ để miêu tả Phùng Thi Dư: Nữ thần.

Bất luận là nói chuyện về giáo khóa, đều rất dịu dàng, kỳ thật ở bên cạnh Nhan Tiêu có rất ít bạn bè kiểu này, phần lớn đều là kiểu tùy tiện giống như Nhiếp Sơ Sơ và Tiểu Giai, cho nên lúc ở chung với Phùng Thi Dư, cảm giác của Nhan Tiêu đều không giống nhau.

“Tại sao cậu không đi học ba lê, mình cảm thấy khí chất của cậu rất phù hợp với ba lê.” Nhan Tiêu vừa uống nước vừa nói.

Trong ấn tượng của cô, những cô gái đi học múa ba lê đều giống như nữ thần, khí chất tươi mát.

“Từ nhỏ mình đã đi học nhảy, không nghĩ tới học ba lê.” Phùng Thi Dư cởi giày nhảy ra, “Còn cậu? Vì sao lại muốn đi học nhảy?”

“Mình cũng là, khi còn nhỏ còn không hiểu chuyện đã bị mẹ mình lôi đi học cái này, căn bản không hỏi qua ý kiến của mình.”

Nhan Tiêu đang muốn thay quần áo, Phùng Thi Dư cười xoay người, “Duyên phận chính là như vậy.”

Sau khi Nhan Tiêu thay quần áo xong cười đi nhìn lén Phùng Thi Dư, khiến cho cô ấy sợ đến mức thét chói tai, lấy quần áo che trở, “Làm gì!”

Nhan Tiêu mừng rỡ cười ra tiếng, loại tình huống này mà xảy ra trên người Nhan Tiêu, Nhiếp Sơ Sơ sẽ đứng im bất động, còn sẽ nói đưa tiền rồi cho xem.

Đối lập, quả thực Phùng Thi Dư khiến người khác muốn trêu đùa.

Nhan Tiêu cười hai tiếng, “Thi Dư cậu thâm tàng bất lộ nha.”

Phùng Thi Dư thay quần áo xong mặt đỏ lên, trừng mắt liếc nhìn Nhan Tiêu một cái.

Hai người đi xuống dưới lầu, Nhan Tiêu thử nghĩ một chút nếu như đi sờ ngực cô ấy, cô ấy sẽ có phản ứng gì, lúc đi xuống cô thật sự không nhịn được muốn thử nghiệm một chút, Phùng Thi Dư kinh ngạc mà nhìn Nhan Tiêu, trong lúc nhất thời vẻ mặt thay đổi, Nhan Tiêu cảm thấy có khả năng cô ấy nghĩ Nhan Tiêu có phải là có vấn đề về giới tính hay không.

Nhan Tiêu nhìn thấy phản ứng của cô, thật sự trải nghiệm qua làm lưu manh, không biết nữ sinh trộm sờ áo ngực là chuyện rất bình thường hay sao? Cư nhiên phản ứng lớn như vậy……

“Thi Dư cảm xúc của cậu thật không tồi!” Nhan Tiêu làm bộ bơ đi vẻ mặt ngạc nhiên của coi, tiếp tục lưu manh mà nói.

“Nhan Tiêu cậu……”

Bên cạnh có người đi qua, Phùng Thi Dư nói lại đột nhiên im bặt, Nhan Tiêu giành trước giải thích: “Cậu không cần hiểu lầm, mình chỉ là cảm thấy chơi rất vui, cậu phản ứng lớn như vậy làm gì? Mình lại không phải đàn ông.”

“Mình không thích người khác sờ loạn!” Phùng Thi Dư hạ giọng.

Nhan Tiêu cười hai tiếng, “Vậy về sau chồng của cậu làm sao bây giờ?”

“Nhan Tiêu cậu rất không đứng đắn!” Vẻ mặt Phùng Thi Dư còn có chút giận dữ.

Đây cũng coi như không đứng đắn?

Nhan Tiêu nhớ tới mấy vị ở ký túc xá, vẫn là muốn nói với mấy em gái too young too simple.

Đi xuống lầu Nhan Tiêu liền thấy xe của Hoắc Trạch Tích, quay đầu nói với Phùng Thi Dư : “Mình đi trước đây.”

“Cậu về nhà như thế nào?”

Nhan Tiêu khẽ nhếch cằm, ý bảo chiếc xe kia: “Hôm nay bạn trai mình hảo tâm đi đón mình!”

Ngày thường không nghe người ta nói cô có bạn trai, Phùng Thi Dư hơi ngạc nhiên, lại rất nhanh nói: “Vậy…… Được, vậy cậu đi trước đi.”

Lúc sau nhìn thấy Nhan Tiêu lên xe, Phùng Thi Dư nhớ tới hành động vừa rồi của cô, nhịn không được lắc đầu cười, lại quay đầu tò mò mà nhìn thoáng qua chiếc xe kia.

Kéo cửa xe ra, Nhan Tiêu thấy Hoắc Trạch Tích chống khuỷu tay ở cửa sổ xe, một tay khác gõ nhẹ ở trên tay lái, dáng vẻ giống như đã đợi được một lúc, cất tiếng hỏi: “Anh đã chờ bao lâu?”

“Khoảng mười phút”, nói xong anh nhìn thấy trên mặt Nhan Tiêu không giấu ý cười, “Tâm trạng không tồi?”

Nhan Tiêu lại nói về chuyện của Phùng Thi Dư: “Nữ sinh đi thực tập với em rất thẹn thùng, rất thích trêu cô ấy.”

Xe khởi động, mắt Hoắc Trạch Tích nhìn phía trước nhàn nhạt mở miệng: “Em còn đi trêu người khác?”

“Anh có ý gì?” Tại sao cô không thể đi trêu người khác?

Ngón trỏ bác sĩ Hoắc nhẹ nhàng


/59

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status