Nhật Ký Bá Chủ Học Đường

Chương 32 - Chương 32

/79


Trong lòng Lâm Kha lăn qua lộn lại, ngoài mặt một chút cũng không thể hiện ra, nhận lấy bánh bích quy, bẻ bánh bích quy nhỏ đến đáng thương thành hai nửa, kín đáo đưa cho Doãn Manh.

Hai người ở tại cửa ra vào gặm bánh bích quy, mắt thấy phụ huynh xếp hàng trước mặt kia nói đâu đâu, nói đi nói lại, cũng chỉ có mấy câu nói kia, nhưng chết sống không muốn đi, giống như không gặp được chút bảo đảm gì cũng không muốn đi. Cô Lý cũng thế, đối đãi với phụ huynh ấm áp như gió xuân: Em Điền Sảng học kỳ này biểu hiện vẫn rất tốt, mặc dù căn bản có thể không tốt như các bạn học khác, nhưng bài tập đều luôn rất nghiêm túc hoàn thành. . . . . .

Chân Phái rất tốt, đúng, tiến bộ rất lớn. Chỉ có điều Chân Phái vốn chính là đứa trẻ nghiêm túc, vẫn luôn là đầu lĩnh, không cần lo lắng. Đầu lĩnh mà còn tới để cho cô vạch trọng điểm cho =w=, Doãn Manh lập tức cảm thấy sức công phá của mình ở thời điểm mình không hay không biết tăng lên.

Ba Hàn Siêu sao, tôi đề nghị ngài vẫn nên quan tâm kỹ càng đến vấn đề học tập của con mình hơn. Hàn Siêu vô cùng thông minh, chỉ có điều bướng bỉnh hơn đứa trẻ bình thường một chút, cao trung chúng ta sẽ phải đối mặt với kỳ thi tốt nghiệp trung học, nói nhanh thì sẽ nhanh, đừng tưởng rằng bây giờ mới cao nhất mà có thể thả lỏng. . . . . . Vâng, vâng tôi biết ngài bận rộn. . . . . .

Nói không chủ định, đội ngũ lấy tốc độ chậm rãi giảm bớt. Một chút Vấn đề khó khăn còn được cô Lý đề cử đi tìm giáo viên từng bộ môn.

Doãn Manh và Lâm Kha đã bắt đầu trao đổi trò chơi trôi qua, nếu không phải là máy chơi game của Lâm Kha hết pin, đoán chừng sẽ cùng nhau chiến đấu một phen.

Lúc này, thấy đại đội ngũ Du Long ở trước mặt giáo viên cụt bớt đuôi, Doãn Manh và Lâm Kha liền lộ ở ra ở trước mặt mẹ Doãn và mẹ Lâm Kha.

Mẹ Doãn nhìn thấy Doãn Manh vội vàng vẫy vẫy tay: Thế nào vẫn còn chờ ở đây? Chờ còn không nói với mẹ một tiếng.

Doãn Manh chạy tới, le lưỡi một: Ai biết mọi người lâu như vậy. Sớm biết con đã về nhà rồi.

Mẹ Lâm nhìn Lâm Kha không có phản ứng gì một chút, rồi quay sang nhìn Doãn Manh. Màu mắt xanh thẩm của bà giống như một vùng biển mênh mông, thoạt nhìn rõ ràng là nghiêm túc rồi nghiêm túc, nhưng trong đôi mắt lại cất giấu một loại hồn nhiên như đứa trẻ. Mẹ Lâm là con lai Trung Đức, nửa người Đức, tên đầy đủ là Emanuela, gọi tắt chính là Emma. Tiếng Anh tiếng Trung của bà đều rất tốt, nhưng không phải người chính gốc, nói chuyện ít hoặc nhiều có một chút mùi vị khác biệt.

Bà nhìn thấy Doãn Manh, dáng vẻ dường như rất là thích, cười khen cô: Gọi là Manh Manh ư? Niclas ngồi phía sau hả? Dì từng nghe nó nói qua, vô cùng đáng yêu.

Niclas là chỉ Lâm Kha? Đây là tên nước ngoài của cậu ta à? Doãn Manh nhìn về phía Lâm Kha, đúng lúc thấy Lâm Kha liếc mắt một. Mẹ Lâm chỉ cười nhạt một tiếng, hỏi thăm Doãn Manh mấy câu, rồi khách sáo bảo cô và Lâm Kha ngồi ở phía sau chờ bọn họ. Cũng không biết bà ấy làm cách nào trò chuyện với mẹ Doãn được, mặc dù không nói nhiều, nhưng từ góc độ của Doãn Manh có thể nhìn thấy rất rõ Emma hơi ngước đầu vẻ mặt nghiêm túc thỉnh thoảng bị phá vỡ, cùng mẹ Doãn nói gì đó.

Mặc dù mẹ Doãn không có đã xuất ngoại, tiếng Anh cũng không tốt, chuyên môn chính là ăn. Doãn Manh cũng không biết mẹ cô làm cách nào mà cùng một người nước ngoài cao lãnh trò chuyện tràng giang đại hải như vậy. Đợi đến khi đi gần đến cô một chút liền hiểu, hai người bọn họ chính là đang tán gẫu về ăn. . . . . .

Hiện tại có lẽ đã trò chuyện tới cách làm thận heo ở nước Đức và Trung Quốc khác nhau như thế nào. . . . . . Hiện tại Doãn Manh coi như đã biết =-=, có lẽ cũng chỉ có mẹ Doãn mới có thể cùng bà ấy tán gẫu chuyện như vậy, ăn uống là không biên giới. Bộ dạng Lâm Kha liếc qua là hiểu ngay, lắc đầu một: Tôi đi gọi mẹ tôi, nếu không hôm nay hai ta đừng nghĩ tới về nhà.

Doãn Manh cười ha ha một tiếng, mẹ cậu có thể về nhà với cậu không có nghĩa là mẹ tôi cũng muốn về nhà với tôi. Cô chưa bao giờ cảm thấy mình có thể khuyên được mẹ cô làm chuyện gì. . . . . . Lại không nghĩ rằng, hai ba câu nói Emma đã đi tới.

Cũng không biết Lâm Kha chạy tới nói cái gì với bà ấy, Emma lại còn dẫn theo mẹ Doãn tới, cũng không có xếp hàng cùng đội ngũ rồng rắn kia nữa, mẹ Doãn buông tha? Doãn Manh khó lý giải việc này, cô không có ý định đi thử trao đổi một chút với mẹ Doãn rằng không cần hỏi giáo viên, hỏi cũng chỉ là để thoải mái trong lòng, bởi vì mẹ Doãn là loại người cẩn thận lại nghiêm túc, chấp nhất cố chấp, khuyên nhủ cũng không có bao nhiêu tác dụng .

Chỉ là! Thằng nhãi Lâm Kha này. . . . . . Doãn Manh nhìn


/79

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status