Nhật Ký Bá Chủ Học Đường

Chương 51 - Chương 51

/79


Thật ra thì theo lẽ thường mà nói, ba hạng đầu lớp 7 đều có thể xếp vào lớp một. Chọn một mình Lâm Kha có lẽ cũng là bởi vì cậu ta là chim đầu đàn, thành tích quá mức ưu tú, trình độ phát triển đến mức cả khối đều chú mục, cho nên hiệu trưởng mới có thể muốn cho lớp một thâu tóm Đệ nhất vào.

Chỉ có điều, người lớp 7 bọn họ, nói đi thì phải đi sao?

Đó cũng là người lớp 7 bọn họ bồi dưỡng (?) ra á?

Ngược lại Cô Lý đối với Lâm Kha nhớ tình bạn cũ (?) vô cùng cảm động: Lâm Kha, em đã nghĩ kỹ rồi à. Mặc dù tôi cũng rất luyến tiếc em, nhưng chuyển tới lớp một chính là cơ hội, giáo viên tốt hơn, hoàn cảnh tốt hơn. Nếu không thì, em vẫn nên về nhà nói với mẹ em, thương lượng với mẹ một chút nhé? Nói tới mẹ của Lâm Kha, cô liền nhớ tới cái người ngoại quốc chuyện gì cũng đều không quan tâm kia, không thể ức chế khóe miệng rụt rụt.

Lâm Kha: Bà ấy không quan tâm. Em quyết định là được. Quả thật Emma sẽ không quản. . . . . .

Cô Lý tận tình khuyên bảo: Vậy ba em thì sao?

Lâm Kha: Ông ấy. . . . . . Ông ấy lại càng không có thời gian trông nom.

Cô Lý: . . . . . . Được, vậy tôi trả lời như vậy với hiệu trưởng. Quyết định này là tự em ra, tôi không phải không muốn em ở lại lớp 7, tờ đơn này em mang về để cho mẹ em ký tên. Em. . . . . . Vẫn nên suy nghĩ thêm một chút cho thỏa đáng.

Lâm Kha vào tai trái ra tai phải gật đầu một cái, nghênh ngang từ phòng làm việc của cô Lý đi ra.

Quay về lớp đã nhìn thấy Doãn Manh đang dọn dẹp hộc bàn: Cậu từ chối?

Ừ. Tâm tình Lâm Kha không tệ, nể tình hừ một tiếng, Cậu muốn về nhà?

Đúng vậy ~ rốt cuộc được giải phóng ~ Doãn Manh duỗi lưng một cái, hạnh phúc nói.

Lâm Kha ở trước bàn cô do dự một chút, muốn hỏi cô ngày nghỉ muốn làm cái gì, lại có chút không nói ra miệng được.

Doãn Manh thì ngược lại: Ngày nghỉ cậu muốn làm gì?

Lâm Kha sửng sốt một chút: Tôi, tôi năm trước cùng mẹ tôi trở về Đức.

Doãn Manh ồ một tiếng: Vậy thật tốt, khi nào đi? Trước khi cậu đi tôi gọi cậu ra ngoài chơi nhé?

Lâm Kha: Tháng 1 tôi đều ở thành phố B.

Doãn Manh nhếch miệng cười: Được!

Doãn Manh sảng khoái đáp, nhưng rất nhanh liền ném chuyện này ra sau đầu.

Trên thực tế cũng không phải cô cố ý, mà là cô về nhà thì gặp phải đủ các loại chuyện.

Mấy tháng trước, quả đúng như ba Doãn nói, cả nhà cậu nhỏ cùng với bà ngoại Doãn Manh đều dọn về quê. Chúc tết năm nay, đoán là cũng chỉ có thể thông qua điện thoại rồi.

Bà ngoại Doãn không ngừng nói mẹ Doãn bất hiếu, bảo bà về quê ăn tết, mẹ Doãn lấy nhà hàng làm cớ cự tuyệt.

Chuyện này khiến Doãn Manh cao hứng không thôi, đáng tiếc hạnh phúc của cô đi quá nhanh.

Lấy tư cách thân thích duy nhất của nhà họ Doãn ở thành phố B, cô nhỏ của Doãn Manh dẫn theo con gấu con Lô Thiên Hào tới.

Đau trứng nhất là, nhà trẻ của Lô Thiên Hào cũng nghỉ. . . . . . Đáng sợ nhất là, bởi vì sang năm, Lô Thiên Hào sắp phải dự cuộc thi sát hạch vào tiểu học, cô nhỏ Doãn uyển chuyển khẩn cầu Doãn Manh phụ đạo cho nó.

Doãn Manh là loại từ trước đến giờ không cự tuyệt người thân, đương nhiên chỉ có thể ở dưới ánh mắt mong đợi của đối phương đồng ý. Kết quả là tìm chuyện thêm cho mình.

Từ đó liên tiếp hai tuần lễ, Doãn Manh trôi qua gà bay chó sủa nước sôi lửa bỏng.

Mỗi ngày thức dậy liền cùng Lô Thiên Hào đấu trí đấu dũng, cô còn thiếu chút nữa là lên Baidu hỏi xem: Làm thế nào để cho con gấu con 5 tuổi ngồi dính vào trên ghế làm bài tập?

Sau khi nghĩ Trần Tư Dĩnh vẫn không điện thoại cho Doãn Manh, còn chưa đợi được điện thoại của cô ấy, Hậu Nghiêu Sở đã gọi tới: Doãn Manh, cậu quyết định ra sao? Mấy ngày nữa là mở lớp rồi.

Doãn Manh: Tôi đang định điện thoại cho cậu ! Tôi quyết định, ngày nghỉ cùng đăng ký lớp vật lý với cậu.

Đối diện truyền đến tiếng cười: Tốt lắm á, có hai lớp, một trước khi hết năm một ở năm sau. Tôi quyết định trước khi hết năm, tổng cộng hai tuần lễ, sáng mỗi ngày, Thứ hai tới thứ sáu, hai ngày nghỉ nghỉ.

Doãn Manh lên tiếng: Vậy tôi cũng như cậu, học sớm xong sớm. Cô có thể có cái cớ thật hay để trốn dạy Lô Thiên Hào bài vè phép nhân rồi.

Lúc trước Doãn Manh đã nói chuyện này cho ba mẹ rồi, đối với học tập, từ trước tới nay ba Doãn mẹ Doãn luôn có thái độ ủng hộ, vừa nghe nói muốn đăng ký lớp liền trực tiếp lấy tiền ra.

Cô một mình tới gần chỗ ghi danh, lại không nghĩ rằng gặp được Trần Tư Dĩnh và mẹ của cô ấy!

Lúc trước Doãn Manh vẫn còn lo lắng Trần Tư Dĩnh nghĩ không thông tâm tình uất ức, vừa thấy cô ấy liền đi tới vỗ bả vai cô ấy: Tư Dĩnh?

Trần Tư Dĩnh quay đầu lại, vui mừng nhìn Doãn Manh: Cậu cũng tới đăng ký lớp sao?

Doãn Manh gật đầu một cái: Cậu đăng ký cái gì?

Trần Tư Dĩnh cầm một xấp phiếu ghi danh mẹ Trần đưa tới cho Doãn Manh xem: lớp số học cấp tốc cao nhị, vật lý dự bị, luyện viết văn ngữ văn vân vân, thần kỳ nhất còn có lớp chuyên sâu Toefl.

Doãn Manh kinh ngạc: Cậu muốn thi Toelf sao? Muốn xuất ngoại?

Trần Tư Dĩnh lắc đầu: Không phải, mẹ tớ nói học Toelf Anh ngữ tự nhiên rất tốt, tớ nói với bà cả buổi bà đều không tin.

Doãn Manh 囧, quả thật Toelf Anh ngữ cùng Anh ngữ thi đại học hoàn toàn là hai việc khác nhau. Có một vài cha mẹ thấy thành tích học tập của con tụt xuống một cái, gấp đến độ không còn biết cái gì, hoàn toàn rối loạn không còn chừng mực.

Nhiều như vậy, cậu học hết sao?

Trần Tư Dĩnh cuối đầu sầu não : Đều là mẹ tớ căn cứ theo ngày, nói vừa vặn có thể sắp xếp.

Doãn Manh quay đầu nhìn ở chỗ tư vấn mẹ Trần đang cùng các phụ huynh chen chúc, trong lòng yên lặng đồng tình Trần Tư Dĩnh.

Kể từ khi tớ có thành tích thi cuối kỳ, mẹ tớ liền điên rồi, bà đều không cho tớ ra ngoài chơi. Trần Tư Dĩnh than thở, Chẳng qua bản thân tớ cũng không muốn ra ngoài.

Cô ấy nói xong câu đó có chút im lặng, ngồi ở bên cạnh Doãn Manh lại thở

/79

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status