Nhật Ký Bá Chủ Học Đường

Chương 63 - Chương 63

/79


Hậu Nghiêu Sở tranh cử chức chủ tịch thành công, xem như không thể không có công của tất cả các câu lạc bộ. Nhưng bởi vì thi giữa kỳ đến, hơn nữa học sinh cao tam đứng trước trước kỳ thi tốt nghiệp trung học mô phỏng, nên không thể không chậm trễ.

Nói đến thi giữa kỳ, đương nhiên học sinh lớp 7 tích cực như lúc trước.

Mặc dù ngoài miệng Lâm Kha hạ Thư khiêu chiến , nhưng từ hành động nhìn lại, thì xem ra hoàn toàn không có xem chuyện này thành chuyện to tát gì. . . . . .

Chí ít Doãn Manh không nhìn thấy cậu ta đi học nghiêm túc nghe giảng, tự mình làm bài tập (không tính chuyện mượn của cô chép ) bao nhiêu. Ngay cả như vậy, Doãn Manh cũng không có suy nghĩ khinh thường cậu ta, hoặc là không thoải mái.

Qua một học kỳ, bản thân đã quen với loại cuộc thi này, Doãn Manh lại càng quen việc dễ làm. Dĩ nhiên cũng không có cảm giác khẩn trương như lần đầu tiên, hơn nữa bởi vì trải qua một học kỳ học tập, đối với trình độ thi cô đã có bài bản, thành tích tất cả các môn ổn định tăng lên, áp lực trừ những thứ khiêu chiến như có như không, thì chính là kế hoạch của mình rồi.

Rèn luyện đánh giá giữa kỳ trước, cô vẫn luôn giữ vững vị trí thứ ba trong lớp. Thậm chí có một lần thành tích vật lý vượt qua Lâm Kha, lấy được ánh mắt như có điều suy nghĩ của cậu ta.

Doãn Manh? Lâm Kha vẻ mặt trịnh trọng.

Doãn Manh: Chuyện gì?

Lâm Kha thở dài: Tại sao cậu cảm thấy hứng thú với học tập như vậy?

Doãn Manh bị hỏi nghẹn lời, cô đúng là chưa từng nghĩ đến vấn đề này: Cũng chưa tính là cảm thấy hứng thú. Chỉ là đây là chuyện tôi muốn làm thôi.

Lâm Kha: Muốn làm? Chẳng lẽ không phải là chuyện tự nhiên à. Nói xong câu đó dường như Lâm Kha nhận ra được thứ gì đó dừng lại một chút.

Doãn Manh có chút không hiểu: Có lẽ đối với tôi mà nói, chuyện muốn thi tốt này chẳng hề dễ dàng. Nếu như tôi làm được tốt như tôi dự trù, thì tôi sẽ có cảm giác thành tựu.

Chân mày Lâm Kha nhíu lại: Bởi vì khó khăn, cho nên mới muốn khiêu chiến. Cho nên cậu rõ ràng không am hiểu khoa học tự nhiên, nhưng mỗi ngày đều tiêu tốn thời gian với nó, đạt tới kết quả một người thường rất dễ dàng có thể đạt được, không cảm thấy lãng phí thời gian sao?

Trong nháy mắt Doãn Manh cảm thấy mình bị khinh bỉ, cái gì gọi là kết quả người thường rất dễ dàng có thể đạt được á! Cả khối 500-34=466 người cũng không đạt được thành tích này của cô có được hay không!

Cậu sống như vậy, không gọi là lãng phí thời gian à? Đầu Doãn Manh đã chảy đầy vạch đen rồi, tên nhóc Lâm Kha này không biết vì sao vừa gặp cô liền vạch ra vấn đề không giải thích được, có lẽ là bát tự tương khắc thì phải.

Không ngờ Lâm Kha nghe lời nói của cô ngược lại lại lọt vào suy tư, một lúc lâu sau mới hỏi: Vậy nếu như cậu đạt được tới mức dự trù, tôi nói là cậu vượt qua tôi. Sau đó sẽ mất hứng thú đối với học tập sao?

Doãn Manh duỗi thân thể lên, nhấn tắt đầu bút bi: Hôm nay cậu thật sự rất quái lạ nhá ~ mấy ngày nữa là thi giữa kỳ, được rồi, mặc dù cậu không học tập. Nhưng cũng không cần đột nhiên lý sự như vậy được không?

Lâm Kha: Cậu trả lời câu hỏi của tôi á!

Doãn Manh bĩu môi: Cậu gấp cái gì! Bất đắc dĩ nhìn về phía Lâm Kha suy cho cùng cũng không nổi giận được , Chuyện học tập này, đối với tôi mà nói hẳn là bất kể như thế nào cũng sẽ không bỏ . . . . . . Về phần tại sao, có lẽ do truy cầu của cuộc sống thôi.

Truy, cầu, của, cuộc, sống. . . . . . Lâm Kha lặp lại mấy chữ này, đột nhiên quay đầu lại, Vậy cậu nghĩ cũng đừng nghĩ đạt tới. Ít nhất trong vòng 3 năm của cao trung, cậu cũng đừng mong vượt qua tôi.

Không đợi Doãn Manh xù lông, Lâm Kha lại bổ sung: Bước đầu tiên trong truy cầu cuộc sống của cậu không đạt được, hao tổn hoàn toàn nhé. Nói xong xoay người chạy mất.

Lăn trở về đây! Tôi nói vượt qua cậu là truy cầu cuộc sống lúc nào hả ! Chuyện cậu thi được mấy điểm không ăn nhằm gì tới tôi á! Doãn Manh lại một lần nữa bị đâm chọt đến hộc máu.

Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng nếu như cô thật sự thay thế vị trí của Vương Thanh Nhã, nhiều lần đứng thứ hai trong lớp, có lẽ thật sự đưa đề tài truy cầu này đăng lên nhật báo rồi.

Chẳng qua nếu từ thực tế mà nói, coi như cô thật sự vượt qua Lâm Kha thì cũng không có ý nghĩa gì. Dù sao Lâm Kha cũng đã nói, cậu ta đã quyết định xuất ngoại, cũng sẽ không thi đại học, vượt qua cậu ta có ý nghĩa gì?

Sâu hơn một bước mà nói, từ trước tới nay học tập đều là tự mình tranh tài, mắc mớ gì đến người khác?

Bị Lâm Kha làm cho mơ hồ, trong nháy mắt Doãn Manh nhanh chóng kéo mình trở về. Khúc nhạc đệm nhỏ như vậy đương nhiên không tính là cái gì, thi giữa kỳ nên đến vẫn đến.

Lý Lộ thiếu tiết học rất nhiều, Doãn Manh làm bạn tốt đương nhiên giúp cô ấy học bổ túc. Ngược lại cô cũng không cảm thấy giải thích lại những thứ đã học qua một lần nữa là lãng phí thời gian, dù sao đầu óc của cô cũng không phát triển như Lâm Kha, nên cần ôn tập cũng cố. Giảng giúp Lý Lộ một chút kiến thức, càng giúp mình thông thuận quá trình, cớ sao mà không làm.

Nhưng trên thực tế, thời gian chơi đùa có thể nhiều hơn thời gian học.

Cô nên sớm nghĩ đến ╮(╯-╰)╭. . . . . .

Lý Lộ bỏ qua rất nhiều tin tức khi biết được chuyện Hàn Siêu và Hoa Bội phản ứng còn mãnh liệt hơn Doãn Manh: Cậu nói cái gì? ! ? ! ? ! ?

Giọng nữ cao tăng decibel thiếu chút nữa chọc thủng màng nhĩ của Doãn Manh: Là .. . Hoa Bội ở cùng một chỗ với Hàn Siêu.

Tớ nhổ vào, Hàn Siêu thật sự là chân nhân bất lộ tướng. Nhìn tuỳ tiện, xuống tay trái lại rất rất mạnh, cậu biết lớp một có bao nhiêu người thích Hoa Bội không. . . . . .

Cách nói này


/79

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status