Nhật Ký Bá Chủ Học Đường

Chương 73 - Chương 73

/79


Ồ! Thế mà lại còn có thể gặp được các anh chị ở nơi này! Doãn Manh đeo cặp sách, vừa đi vào phòng hoạt động của câu lạc bộ liền kinh hô một tiếng.

Vương Khiết Linh ôm sách tư thế ngồi chiếm hết ba cái ghế, bên kia người thường xuyên cùng cô ấy qua lại – Lộ Triết Phi cũng ngậm bánh rán khổ não nhìn một xấp bài thi dầy cộm trước mặt.

Cũng không oán được Doãn Manh thấy kỳ lạ, học sinh cao tam bận rộn cả trường không ai không biết. Huống chi Thất Trung còn là trường học có thành tích dẫn đầu tốt nhất, áp lực học tập bài vở dĩ nhiên là càng lớn hơn nữa. Đã nửa học kỳ cô không nhìn thấy Vương Khiết Linh rồi, dù sao câu lạc bộ Anime đã giao cho hội trưởng trên danh nghĩa Lâm Kha rồi ( thật sự không có nhìn thấy cậu ta đã làm gì, nếu thật sự nhất định phải nói, có lẽ là mọi người xúm lại chơi trò chơi thì phải), sau khi Thoái vị hội trưởng tiền nhiệm Vương Khiết Linh, trừ hoạt động của câu lạc bộ Anime, cùng thời điểm chiêu tân gắng gượng tới đây chơi một lát, thời gian còn lại gần như đều không có xuất hiện nữa.

Cho nên nói, cho dù học sinh học tập không khuôn phép đi chăng nữa, đến thời khắc chân chính nguy cơ tồn vong (? ), cũng phải liều cái mạng già bắt đầu học tập. . . . . .

Doãn Manh dám cam đoan, lúc cô học học kỳ sau cao nhất, Vương Khiết Linh gần như là người ngâm mình ở trong phòng hoạt động xã đoàn lâu nhất, chưa bao giờ nhìn thấy cô ấy học tập một phút nào, chỉ có điều, không chừng cũng bởi vì nguyên nhân này kéo theo nhiều nguyên nhân khác, bây giờ dường như cô ấy ngay cả thời gian xem manga cũng không có. . . . . .

Vương Khiết Linh gật gù đắc ý, vừa thấy Doãn Manh, xông lên ôm cô: Ô ô ô ô ô ô! Em không biết đâu bây giờ chị quả thực là sống ở địa ngục ô ô ô ô ô! ~ mỗi ngày chỉ có thể ngủ 5 tiếng ah!

Doãn Manh vội vàng vuốt đầu của cô ấy, thuận tiện tiếp nhận ánh mắt khinh bỉ của Lộ Triết Phi.

Lộ Triết Phi: Là ai mới vừa rồi lúc thi số học ngủ thẳng đến khi thu bài thi, ít giả bộ đi.

Vương Khiết Linh bắt đầu kêu oan: Ngày hôm qua tớ học công thức hóa học học đến 3 giờ! Cậu còn nói tớ! Cao nhất đến cao nhị ai cho cậu mượn chép bài tập hả?

Khóe miệng Doãn Manh nhếch lên, kéo ghế ra ngồi xuống: Cho nên chị bận rộn như thế này, mà còn có thời gian tới đây?

Vương Khiết Linh mặt dạn mày dày cười một tiếng: Thật ra là anh chị đến tìm Lâm Kha . . . . . . Cao nhị hoàn toàn không có nghe giảng kỹ, bài ghi chép gì cũng không có. Giáo viên phát đề, cũng không biết viết như thế nào, không phải cậu ấy đứng nhất khối cao nhị các em sao? Tới đây cầu bài ghi chép, hoặc là nghe cậu ấy giảng giải một chút cũng tốt. Không phải lúc trước các em vẫn tìm cậu ấy mở nhóm học nhỏ sao?

Học sinh cao tam ấy vậy mà tìm đến cao nhị mở nhóm học nhỏ. . . . . . Doãn Manh cảm thấy thế giới quan bị đổi mới rồi.

Chỉ có điều, Lâm Kha có bài ghi chép hay không. . . . . . Thật là điều khó nói ╮(╯▽╰)╭~

Doãn Manh không đành lòng tưởng tượng ra bộ dạng Vương Khiết Linh và Lộ Triết Phi lòng tràn đầy mong đợi ôm lấy bắp đùi Lâm Kha cầu xin bài ghi chép, Lâm Kha khinh thường đập sách của Vương Hậu Hùng lên trên đầu hai người bọn họ.

Mà trên thực tế, thì tên Lâm Kha này thẹn quá hóa giận nguyên nhân là kỳ thật cậu ta cũng không có bài ghi chép. . . . . .

Phụt ╰(*°▽°*)╯

Ah? Thế nào đột nhiên cảm thấy phát họa không đúng !

Đúng lúc này, Lâm Kha đi vào.

Cậu ta ôm quả bóng rỗ mờ mịt quét một vòng, liền nhận được sự nghênh đón điên cuồng của hội trưởng tiền nhiệm.

Lâm Kha rau diếp đắng! Giao bài ghi chép ra không giết! Mau mau mau!

Lâm Kha kinh ngạc Σ(°△°|||)︴: Buông tay, đừng ôm chân tôi!

Doãn Manh nhìn thiếu chút nữa ói ra: Chị Linh Linh, toàn bộ bài ghi chép đặc biệt của Lâm Kha, cả lớp 7 lúc trước của chúng em đều nhờ một phần tổng kết của cậu ấy mới sống sót qua ký thi đó, chỉ có điều hay lên mặt, chị không cho cậu ta chút chỗ tốt gì, từ trước đến giờ cậu ta đều không cho bên ngoài mượn đâu !

Lộ Triết Phi nghe xong lời này cũng phản chiến, xông lên bắt đầu lạy tổ tông.

Nghe lời nói hãm hại đồng đội * luyện được Lô Hỏa Thuần Thanh của Doãn Manh, mắt Lâm Kha đều trợn tròn: Cái quỷ gì vậy!

Đáng tiếc so với độ uy tín của Lâm Kha, lời của đứa trẻ Thuần lương Doãn Manh rõ ràng càng làm cho người ta tin phục hơn.

Thấy mấy phen cầu xin không được, Vương Khiết Linh bức bách nói: Mẹ nó ! Chị làm hội trưởng của cậu nhiều năm như vậy, còn cất nhắc cậu làm hội trưởng! Thế mà cậu không biết cảm ơn, ngược lại bài ghi chép cậu cũng không cho hai chúng tôi xem một chút, giống cậu nói sao?

Lộ Triết Phi cũng hô lên: Chờ chúng tôi thi rớt tốt nghiệp trung học thành oan hồn, đời đời kiếp kiếp quấn lấy cậu không chết không ngừng!

Còn chưa có thi tốt nghiệp trung học, oan hồn này đã quấn lên cậu ta. Qủa bóng Lâm Kha cũng không có cách nào để xuống


/79

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status