Bị dì ghẻ dày vò gần cả tuần Lăng Kì Huyên cuối cùng cũng được thống khoái một trận.
Nhưng cô cũng không quá khó chịu vì Đoan Mộc Hạo Huyền sẽ giúp cô xoa bụng, cũng vì thế mà cô mới biết được là hắn còn biết nấu chè đậu đỏ, mặc dù ăn không quá ngon nhưng cũng rất khá.
Để thưởng cho hắn, cuối tuần liền dẫn hắn đi hẹn hò... Thật ra là hắn dẫn cô đi.
Đây xem như là buổi hẹn hò chân chính đầu tiên của hai người.
Hai người cùng nhau đi ăn, cùng nhau đi công viên tình nhân, cùng nhau đi xem phim.
Đến rạp chiếu phim liền gặp phải nhân vật mà Lăng Kì Huyên cực kì không muốn gặp lại một lần nào nữa, Nhạc An Thần.
Khi Đoan Mộc Hạo Huyền, đi mua ve xem phim Lăng Kì Huyên ngồi một bên chờ. Bỗng nhiên bên cạnh truyền đến một nguồn nhiệt ấm, là một đứa trẻ, trông có vẻ quen quen cô nhớ mình đã thấy ở đâu rồi. Đứa trẻ khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu, đôi mắt to tròn lấp lánh như sao trong đêm. Chỉ có đều mặt nó lại là mặt than. Noa trưng ra cái mặt liệt của mình nhìn Lăng Kì Huyên.
Lăng Kì Huyên ngó ngó xung quanh lại không có ai có vẻ là mẹ cha của đứa trẻ này.
Cậu bé, mẹ cháu đâu? Cháu bị lạc sao?. Lăng Kì Huyên cố gắng nhẹ giọng hết cở để không làm cho đứa trẻ sợ.
.... Im lặng
Ha ha.... Tiếng cười gượng của cô gái nào đó.
O.O. Lại im lặng
Cháu không nói được sao?. Đứa trẻ này lẻ nào nói không được.
... Mẹ cháu bảo không được noia chuyện bới người xấu. Âm thanh không cảm xúc.
Người xấu!?! Cô sao? Lăng Kì Huyên cô là người xấu.
Haha... Cháu à cô không phải người xấu đâu, cô là bác sĩ a, bác sĩ cứu người á. Lăng Kì Huyên lại cười nhẹ nhàng hơn, cố gắng làm cho khuôn mặt mình nhu hòa hết cỡ.
Mẹ cháu bảo cô là người xấu, bác sĩ là người xấu.
Vì sao!?!. Mẹ đứa trẻ này là ai vậy, sao lại nói với nó như thế, Lăng Kì Huyên có xúc cảm muốn mắng người.
Vì bác sĩ sẽ đâm kim vào người mẹ làm mẹ đau.
Đâm kim vào người?? Là chích thuốc á hả?(O.O)
Không phải đâu, cháu....
Bảo bối.... Tiếng nói cắt ngang lời Lăng Kì Huyên.
Mẹ cháu đến rồi. Ngữ điệu mừng rỡ.
Lăng Kì Huyên nhẫn đầu lên nhìn người đang đi đến cô thấy quen quen một lần nữa.
Rốt cuộc là gặp mẹ con này ở chỗ nào chứ.
Người đi đến là một người phụ nữ, đeo kính che nữa khuôn mặt, mắt tóc ngắn ngang cổ kiểu bất đối xứng, cối một vài lọn màu đỏ, tím, môi anh đào đỏ mộng. Trên người mặc bộ quần áo đen trắng giày cao gót trông rất cá tính.
Lăng Kì Huyên dám khẳng định người phụ nữ này nhất định là một mĩ nhân. Không ngỡ mĩ nhân này trông còn rất trẻ lại có con sớm như vậy.
Trong lúc cô đánh giá người kia thì mĩ nữ kia cũng đánh giá Lăng Kì Huyên sau đó lộ ra biểu tình kinh hỉ.
Ồ là mĩ nữ bác sĩ sao? Thật trùng hợp a. Cái giọng cợ nhac giả giọng đứng đắn này Lăng Kì Huyên nghe liền nhớ lại ngay.
Nhạc An Thần?!? Cô ta là mẹ của nhóc bầu bĩnh bên cạnh sao. Hình như thật sự là vậy.
Lăng Kì Huyên lại đánh giá Nhạc An Thần lại một lần nữa. Người này hình tượng bạch liên hoa trong sáng lúc trước tựa như thay đổi một trời một vực.
Yo, Nhạc tiểu thư cũng đi xem phim sao? Thật là trùng hợp. Lăng Kì Huyên rặng từng chữ, nghiến răng nghiến lợi.
Ayoyo, có vẻ Lăng mĩ nữ rất nhớ tôi a, xem ngữ điệu của cô lưu luyến chưa kìa. Nhạc An Thần tiến đến bên cạnh Lăng Kì Huyên bế nhóc bầu bĩnh lên.
Haha quả thật nhớ nga, tôi sao có thể quên Nhạc đại mĩ nư cơ chứ, tôi đối cô nhớ mãi không quên a.
Nếu Huyên Huyên đã nhớ tôi như vậy không bằng chúng ta.... . Nhạc An Thần trên tay ôm đứa trẻ sát lại gần Lăng Kì Huyên ngữ điệu ái muội cực kỳ.
Huyên Huyên!?! Thân thiết lắm sao.
Aiyo Nhạc tiểu thư nói đùa chúng ta cũng không cpa thân đến nỗi có thể phát sinh cái gì với nhau. Lăng Kì Huyên cười lạnh.
Ầy Lăng mĩ nữ nhạy cảm quá rồi tôi chỉ là định mời cô xem phim thôi mà, xem ra hẳn là không được rồi. Vậy cô đã suy nghĩ về đề nghị của tôi trước đó chưa?. Nhạc An Thần dùng ánh mắt 'ôn nhu có thể chảy nước' mà nhìn Lăng Kì Huyên làm cô nổi da gà một trận.
Việc đó không cần suy nghĩ, đáp án vẫn là không được... Tôi chỉ cho người của tôi xem thân thể mình thôi a. Câu sau là Lăng Kì Huyên kề sát vào tai Nhạc An Thần nói nhỏ.
Vẫn là câu đó đối với người mặt dày thì càng phải mặt dày hơn.
Nhạc An Thần ngây ngẩn cả người, sau đó cười tà mị nhìn Lăng Kì Huyên, người này hắc hóa rồi.
Thật đáng tiếc, nhưng mà tôi sẽ không bỏ cuộc đâu. Tôi sẽ chờ cô.
Cái tay??? Mẹ nó Nhạc An Thần tay cô lại để ở đâu hả. Lăng Kì Huyên định động thủ thì Nhạc An Thần đã bỏ tay ra khỏi mông cô.
Bảo bối chào cô Lăng đi con chúng ta đi thôi. Như không cpa việc gì.
Nhưng cô cũng không quá khó chịu vì Đoan Mộc Hạo Huyền sẽ giúp cô xoa bụng, cũng vì thế mà cô mới biết được là hắn còn biết nấu chè đậu đỏ, mặc dù ăn không quá ngon nhưng cũng rất khá.
Để thưởng cho hắn, cuối tuần liền dẫn hắn đi hẹn hò... Thật ra là hắn dẫn cô đi.
Đây xem như là buổi hẹn hò chân chính đầu tiên của hai người.
Hai người cùng nhau đi ăn, cùng nhau đi công viên tình nhân, cùng nhau đi xem phim.
Đến rạp chiếu phim liền gặp phải nhân vật mà Lăng Kì Huyên cực kì không muốn gặp lại một lần nào nữa, Nhạc An Thần.
Khi Đoan Mộc Hạo Huyền, đi mua ve xem phim Lăng Kì Huyên ngồi một bên chờ. Bỗng nhiên bên cạnh truyền đến một nguồn nhiệt ấm, là một đứa trẻ, trông có vẻ quen quen cô nhớ mình đã thấy ở đâu rồi. Đứa trẻ khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu, đôi mắt to tròn lấp lánh như sao trong đêm. Chỉ có đều mặt nó lại là mặt than. Noa trưng ra cái mặt liệt của mình nhìn Lăng Kì Huyên.
Lăng Kì Huyên ngó ngó xung quanh lại không có ai có vẻ là mẹ cha của đứa trẻ này.
Cậu bé, mẹ cháu đâu? Cháu bị lạc sao?. Lăng Kì Huyên cố gắng nhẹ giọng hết cở để không làm cho đứa trẻ sợ.
.... Im lặng
Ha ha.... Tiếng cười gượng của cô gái nào đó.
O.O. Lại im lặng
Cháu không nói được sao?. Đứa trẻ này lẻ nào nói không được.
... Mẹ cháu bảo không được noia chuyện bới người xấu. Âm thanh không cảm xúc.
Người xấu!?! Cô sao? Lăng Kì Huyên cô là người xấu.
Haha... Cháu à cô không phải người xấu đâu, cô là bác sĩ a, bác sĩ cứu người á. Lăng Kì Huyên lại cười nhẹ nhàng hơn, cố gắng làm cho khuôn mặt mình nhu hòa hết cỡ.
Mẹ cháu bảo cô là người xấu, bác sĩ là người xấu.
Vì sao!?!. Mẹ đứa trẻ này là ai vậy, sao lại nói với nó như thế, Lăng Kì Huyên có xúc cảm muốn mắng người.
Vì bác sĩ sẽ đâm kim vào người mẹ làm mẹ đau.
Đâm kim vào người?? Là chích thuốc á hả?(O.O)
Không phải đâu, cháu....
Bảo bối.... Tiếng nói cắt ngang lời Lăng Kì Huyên.
Mẹ cháu đến rồi. Ngữ điệu mừng rỡ.
Lăng Kì Huyên nhẫn đầu lên nhìn người đang đi đến cô thấy quen quen một lần nữa.
Rốt cuộc là gặp mẹ con này ở chỗ nào chứ.
Người đi đến là một người phụ nữ, đeo kính che nữa khuôn mặt, mắt tóc ngắn ngang cổ kiểu bất đối xứng, cối một vài lọn màu đỏ, tím, môi anh đào đỏ mộng. Trên người mặc bộ quần áo đen trắng giày cao gót trông rất cá tính.
Lăng Kì Huyên dám khẳng định người phụ nữ này nhất định là một mĩ nhân. Không ngỡ mĩ nhân này trông còn rất trẻ lại có con sớm như vậy.
Trong lúc cô đánh giá người kia thì mĩ nữ kia cũng đánh giá Lăng Kì Huyên sau đó lộ ra biểu tình kinh hỉ.
Ồ là mĩ nữ bác sĩ sao? Thật trùng hợp a. Cái giọng cợ nhac giả giọng đứng đắn này Lăng Kì Huyên nghe liền nhớ lại ngay.
Nhạc An Thần?!? Cô ta là mẹ của nhóc bầu bĩnh bên cạnh sao. Hình như thật sự là vậy.
Lăng Kì Huyên lại đánh giá Nhạc An Thần lại một lần nữa. Người này hình tượng bạch liên hoa trong sáng lúc trước tựa như thay đổi một trời một vực.
Yo, Nhạc tiểu thư cũng đi xem phim sao? Thật là trùng hợp. Lăng Kì Huyên rặng từng chữ, nghiến răng nghiến lợi.
Ayoyo, có vẻ Lăng mĩ nữ rất nhớ tôi a, xem ngữ điệu của cô lưu luyến chưa kìa. Nhạc An Thần tiến đến bên cạnh Lăng Kì Huyên bế nhóc bầu bĩnh lên.
Haha quả thật nhớ nga, tôi sao có thể quên Nhạc đại mĩ nư cơ chứ, tôi đối cô nhớ mãi không quên a.
Nếu Huyên Huyên đã nhớ tôi như vậy không bằng chúng ta.... . Nhạc An Thần trên tay ôm đứa trẻ sát lại gần Lăng Kì Huyên ngữ điệu ái muội cực kỳ.
Huyên Huyên!?! Thân thiết lắm sao.
Aiyo Nhạc tiểu thư nói đùa chúng ta cũng không cpa thân đến nỗi có thể phát sinh cái gì với nhau. Lăng Kì Huyên cười lạnh.
Ầy Lăng mĩ nữ nhạy cảm quá rồi tôi chỉ là định mời cô xem phim thôi mà, xem ra hẳn là không được rồi. Vậy cô đã suy nghĩ về đề nghị của tôi trước đó chưa?. Nhạc An Thần dùng ánh mắt 'ôn nhu có thể chảy nước' mà nhìn Lăng Kì Huyên làm cô nổi da gà một trận.
Việc đó không cần suy nghĩ, đáp án vẫn là không được... Tôi chỉ cho người của tôi xem thân thể mình thôi a. Câu sau là Lăng Kì Huyên kề sát vào tai Nhạc An Thần nói nhỏ.
Vẫn là câu đó đối với người mặt dày thì càng phải mặt dày hơn.
Nhạc An Thần ngây ngẩn cả người, sau đó cười tà mị nhìn Lăng Kì Huyên, người này hắc hóa rồi.
Thật đáng tiếc, nhưng mà tôi sẽ không bỏ cuộc đâu. Tôi sẽ chờ cô.
Cái tay??? Mẹ nó Nhạc An Thần tay cô lại để ở đâu hả. Lăng Kì Huyên định động thủ thì Nhạc An Thần đã bỏ tay ra khỏi mông cô.
Bảo bối chào cô Lăng đi con chúng ta đi thôi. Như không cpa việc gì.
/40
|