Nữ nhân xuất hiện trước mắt Tô Mộc khoảng bốn mươi tuổi, bảo dưỡng tốt nên trông như mới ba mươi. Hiếm thấy là nữ nhân giữ vóc dáng rất tốt, chỗ nên gầy thì gầy, nên tròn thì tròn. Nữ nhân mặc đồ tây công sở cắt may vừa vặn, nhanh nhẹn xinh đẹp. Mái tóc búi sau gáy, nàng cười dịu dàng.
- Tô chủ tịch, tôi tên Ô Mai.
Nữ nhân chính là chủ nhiệm văn phòng ủy ban huyện hiện tại, Ô Mai.
Ô Mai không xa lạ gì Tô Mộc, dù sao hắn từng công tác nửa năm dưới tay nàng. Nhưng vì không xa lạ nên Ô Mai càng phập phồng lo sợ hơn, vì nàng không nhớ lúc trước có từng hách dịch với Tô Mộc không. Nếu không làm gì khiến Tô Mộc phật lòng thì tốt, còn nếu có, Ô Mai không dám tưởng tượng tiếp, hy vọng của nàng sẽ tan vỡ.
Từng từ trên cao nhìn xuống, giờ như trên miếng băng mỏng, đây là hình dung chính xác nhất tâm tình Ô Mai hiện tại.
Tô Mộc cười hỏi:
- Ô chủ nhiệm, có chuyện gì không ?
Ô Mai cẩn thận hỏi:
- Là vầy, Tô chủ tịch, theo quy định của ủy ban thành phố thì trong khu gia đình ủy ban thành phố có một căn hộ của Tô chủ tịch nhưng còn đang trang hoàng, chưa kịp để trống cho người. Mấy hôm nay Tô chủ tịch có thể tạm ở lại nhà khách huyện được không ?
Tô Mộc thản nhiên nói:
- Không sao, ở nhà khách khá tốt.
Dù Tô Mộc hiện rất trẻ tuổi nhưng hắn sớm không phải chim non chốn quan trường. Tô Mộc lăn lộn thời gian qua, cộng với Quan Bảng trợ giúp khiến hắn đối diện với ai đều dễ dàng che giấu cảm xúc. Ô Mai muốn nhìn manh mối từ biểu tình của Tô Mộc là hy vọng xa vời.
Ô Mai hỏi:
- Văn phòng của Tô chủ tịch đã sắp xong, Tô chủ tịch có muốn đi xem ngay bây giờ không ?
Tô Mộc gật đầu, nói:
- Được.
So với những điều khác thì nhanh chóng tìm văn phòng là chuyện quan trọng nhất. Không lẽ sau này đi làm Tô Mộc không biết chỗ làm việc ở đâu, hắn sẽ thành trò cười.
Tòa nhà ủy ban huyện xây dựng không tệ, mặc dù không có gì nổi trội hơn người nhưng nó là cơ cấu ủy ban, khá là sang trọng. Nguyên tòa cao ốc khí thế trang nghiêm, đứng trước nó bất giác mình cũng nghiêm nghị theo. Văn phòng của Tô Mộc ở phía đông lầu ba, vị trí không tệ. Có câu nói nhật xuất đông phương, ngụ ý vị trí này tốt.
Trước kia Tô Mộc đến đây báo cáo công tác, có ai ngờ lần này hắn đến là công tác, chuyện đời đúng là khó đoán.
Ô Mai cung kính nói:
- Tô chủ tịch, đây chính là văn phòng của người, đã dọn dẹp qua. Nếu Tô chủ tịch còn cần bổ sung thêm hay sửa đổi cái gì thì tôi kêu người đi làm ngay.
Tô Mộc tùy ý nói:
- Không cần đâu, vậy được rồi.
Gian phòng này rõ ràng mới được trang trí, đồ đạc mới mẻ, Tô Mộc không kiêng kỵ gì nhiều, hắn không quan tâm mấy thứ này. Nếu chỉ vì những chi tiết nhỏ ngăn cản Tô Mộc thăng chức thì mới là mê tín.
Ô Mai trong trẻo nói:
- Tô chủ tịch, theo quy định của huyện Hình Đường thì người có tư cách chọn một thư ký, có cần tôi chọn giúp người không ?
Lúc nói câu này tâm tình Ô Mai rất căng thẳng.
Nếu Tô Mộc từ chối ngay, Ô Mai biết hắn không dễ chọc, ít nhất bây giờ hắn không định quan hệ tốt với nàng. Nếu Tô Mộc đồng ý thì trúng ngay tim đen Ô Mai, tức là hắn không xem nàng như người ngoài. Ô Mai sốt ruột muốn giục Tô Mộc chọn cái sau, tim nàng đập nhanh muốn rớt khỏi lồng ngực.
Tô Mộc tùy ý nói:
- Chuyện này từ từ tính đi.
Không từ chối cũng không đồng ý, mặc dù đáp án làm vẻ mặt Ô Mai hơi bất mãn nhưng nàng biết mình không có cách nào thay đổi quyết định của Tô Mộc.
Tô Mộc ngước lên nhìn Ô Mai:
- Ô chủ nhiệm còn có chuyện gì không ?
- Không có gì, Tô chủ tịch nếu có gì cần hãy kêu tôi.
Ô Mai không ở lâu thêm, nhanh chóng ra khỏi văn phòng.
Ô Mai rời đi, Tô Mộc nhếch mép. Tô Mộc đoán được tám, chín phần mười suy nghĩ trong đầu Ô Mai, nhưng hắn mới nhậm chức, không muốn xen vào.
Huyện Hình Đường hiện tại có mười một thường ủy huyện ủy. Bí thư huyện ủy Nhiếp Việt là núi dựa của Tô Mộc, hắn không cần chọn đứng theo phe. Trừ Nhiếp Việt là mấy người quay quanh gã, gồm chủ nhiệm ủy ban huyện Trịnh Tuyết Mai, phó bí thư huyện ủy Trương Chấn, bí thư huyện chính pháp ủy Từ Quốc Phú, bộ tổ chức ủy ban huyện Trần Thái Niên.
Có thể nói năm người này là đồng minh của Tô Mộc trong Hình Đường huyện, ngày nào hắn còn theo Nhiếp Việt thì không cần lo bị ai đâm chọt sau lưng.
Trừ năm thường ủy huyện ủy Nhiếp Việt ra mấy người khác đánh lẻ. Phó bí thư huyện ủy, chủ tịch huyện Triệu Thụy An chỉ có một người đi theo là trưởng bộ tuyên truyền ủy ban huyện Lương Trung Hòa. Nói đến thì lúc trước Lương Trung Hòa bị Tô Mộc buộc đứng về phe Triệu Thụy An, nhưng đó là chuyện trước kia, bây giờ hắn không nắm giữ điểm yếu gì của gã, hai người thành kẻ địch.
Ngoài nhà cầm quyền số một số hai ra có phó bí thư chuyên phụ trách Đảng ủy huyện ủy. Nói lên Lý Kiều cũng thú vị, gã vốn là người Lý Hưng Hoa xếp vào, bây giờ Lý Hưng Hoa bị điều đi, gã trở thành người không phe phái. Nhưng vị trí của Lý Kiều rất quan trọng, thành đối tượng các phe giành giật mời gọi, bao gồm Tần Mông thị trưởng Thành phố Thanh Lâm.
Tần Mông không thể không động lòng, không tiếc kêu Tô Mộc đến gặp ngay khi hắn mới tới bộ tổ chức ủy ban thành phố lo thủ tục. Bởi vì Lý Hưng Hoa để lại nhóm người này đa số có chức vị quan trọng, nếu thu về dưới tay sẽ giúp ích rất lớn cho Tần Mông.
Chính ủy Từ Quân Hà, bí thư ủy ban kỷ luật huyện Lâm Trung Hòa là phe trung lập cứng rắn không dao động. Trừ hai người ra trong thường ủy huyện ủy có một phiếu rất quan trọng với Tô Mộc, là phó chủ tịch huyện thường vụ Lương Xương Quý.
Ai đều biết trước kia Lương Xương Quý làm bí thư trấn ủy Hắc Sơn trấn, dựa vào chiến tích của Tô Mộc mới được thăng chức, chỉ có thể làm đến chức này là cùng, nên ít ai kiếm chuyện với lão. Tô Mộc làm phó chủ tịch huyện, Lương Xương Quý rất vui mừng, lão không chút suy nghĩ đứng về phe hắn ngay.
Cho nên mười một thường ủy huyện ủy huyện Hình Đường hiện tại mặc dù Triệu Thụy An có mâu thuẫn với Tô Mộc nhưng hắn không sợ gã, trong thường ủy huyện ủy hắn được số phiếu ủng hộ mang tính áp đảo.
- Bây giờ không biết Triệu Thụy An sẽ sắp xếp công tác như thế nào cho ta.
Triệu Thụy An làm chủ tịch huyện, có quyền lực điều chỉnh công tác đối với ủy ban huyện. Tô Mộc mới đến, hắn không biết Triệu Thụy An sẽ cho hắn làm công việc gì, hắn hơi lo.
Tô Mộc lắc đầu, nói:
- Thôi không suy nghĩ nhiều, quen thuộc tình huống đã.
Tô Mộc nhìn quanh căn phòng, lật xem báo chí đặt trên bàn. Trong quá trình điện thoại luôn reo inh ỏi, toàn là gọi điện chúc mừng. Đa số quan viên Hắc Sơn trấn chúc mừng Tô Mộc.
Nếu không phải sợ Tô Mộc vừa trở thành phó chủ tịch huyện, chưa quen thuộc tình huống thì đám quan viên Hắc Sơn trấn đã chạy ngay đến báo cáo công tác. Tô Mộc biết rõ khối thành phốt mỡ Hắc Sơn trấn tạm thời không rơi vào tay mình, Triệu Thụy An đã nắm chặt công tác phát triển kinh tế Hắc Sơn trấn thì quyết không nhường lại cho ai.
Giữa trưa nghỉ việc, Tô Mộc chưa kịp đi thì Ô Mai lại tìm đến.
Ô Mai ân cần nói:
- Để tôi dẫn Tô chủ tịch đi nhà khách, thuận tiện báo công tác trong thời gian gần đây của Tô chủ tịch.
- Ừm!
Tô Mộc nghĩ tại đây hắn cần có người chỉ điểm cho, Ô Mai đã nhiệt tình muốn sắm vai nhân vật này thì hắn không cần từ chối làm gì.
Nghe Tô Mộc ừ, Ô Mai hưng phấn đỏ mặt, khi xoay người đi mông càng lắc dữ dội như sợ người ta không thấy mông nàng săn chắc.
Ô Mai nhỏ giọng nói:
- Tô chủ tịch, văn phòng muốn mở tiệc nhậm chức, người có nể mặt đến không ?
ủy ban huyện tổ chức tiệc nhậm chức ? Triệu Thụy An không đề nghị làm bữa tiệc này mà ủy ban thành phố tự muốn làm sao ? Nói chính xác hơn là Ô Mai làm cho Tô Mộc. Không được Triệu Thụy An kêu mà Ô Mai làm như vậy nghĩa là tình cảnh của nàng đã vô cùng nguy hiểm. Nếu Triệu Thụy An muốn tổ chức tiệc thì gã đã tự ra mặt, vừa vớt vát mặt mũi vừa bày tỏ trưởng một huyện rộng lượng.
Nghĩ đến đây bụng Tô Mộc bốc cháy lửa giận.
Triệu Thụy An nhà ngươi vênh váo đến thế là cùng, không định làm tiệc chúc mừng ta, cho rằng ta là trái hồng muốn bóp sao thì bóp chắc ? Được, vậy chúng ta chờ xem.
Tô Mộc lạnh nhạt nói:
- Ô chủ nhiệm, trong thời gian này tôi hơi bận nên khá mệt mỏi, tôi không dự tiệc, Ô chủ nhiệm xin lỗi các đồng chí giùm.
Ô Mai đã đoán trước Tô Mộc sẽ nói vậy:
- Không sao, Tô chủ tịch hãy nghĩ ngơi cho khỏe.
Ô Mai tiếp tục bảo:
- Và Tô chủ tịch, vừa rồi Triệu chủ tịch nói ngày mai mở họp trong phòng họp ủy ban nói là muốn phân công cho Tô chủ tịch.
Tô Mộc trả lời:
- Biết rồi.
Thời gian tiếp theo toàn là Ô Mai chủ động gợi chuyện, chủ đề xoay quanh ủy ban huyện, nhìn như vô tình nhưng để lộ nhiều tin tức, bao gồm mối quan hề giữa chủ tịch huyện và các phó chủ tịch huyện, điều Tô Mộc rất quan tâm.
- Tô chủ tịch, tôi tên Ô Mai.
Nữ nhân chính là chủ nhiệm văn phòng ủy ban huyện hiện tại, Ô Mai.
Ô Mai không xa lạ gì Tô Mộc, dù sao hắn từng công tác nửa năm dưới tay nàng. Nhưng vì không xa lạ nên Ô Mai càng phập phồng lo sợ hơn, vì nàng không nhớ lúc trước có từng hách dịch với Tô Mộc không. Nếu không làm gì khiến Tô Mộc phật lòng thì tốt, còn nếu có, Ô Mai không dám tưởng tượng tiếp, hy vọng của nàng sẽ tan vỡ.
Từng từ trên cao nhìn xuống, giờ như trên miếng băng mỏng, đây là hình dung chính xác nhất tâm tình Ô Mai hiện tại.
Tô Mộc cười hỏi:
- Ô chủ nhiệm, có chuyện gì không ?
Ô Mai cẩn thận hỏi:
- Là vầy, Tô chủ tịch, theo quy định của ủy ban thành phố thì trong khu gia đình ủy ban thành phố có một căn hộ của Tô chủ tịch nhưng còn đang trang hoàng, chưa kịp để trống cho người. Mấy hôm nay Tô chủ tịch có thể tạm ở lại nhà khách huyện được không ?
Tô Mộc thản nhiên nói:
- Không sao, ở nhà khách khá tốt.
Dù Tô Mộc hiện rất trẻ tuổi nhưng hắn sớm không phải chim non chốn quan trường. Tô Mộc lăn lộn thời gian qua, cộng với Quan Bảng trợ giúp khiến hắn đối diện với ai đều dễ dàng che giấu cảm xúc. Ô Mai muốn nhìn manh mối từ biểu tình của Tô Mộc là hy vọng xa vời.
Ô Mai hỏi:
- Văn phòng của Tô chủ tịch đã sắp xong, Tô chủ tịch có muốn đi xem ngay bây giờ không ?
Tô Mộc gật đầu, nói:
- Được.
So với những điều khác thì nhanh chóng tìm văn phòng là chuyện quan trọng nhất. Không lẽ sau này đi làm Tô Mộc không biết chỗ làm việc ở đâu, hắn sẽ thành trò cười.
Tòa nhà ủy ban huyện xây dựng không tệ, mặc dù không có gì nổi trội hơn người nhưng nó là cơ cấu ủy ban, khá là sang trọng. Nguyên tòa cao ốc khí thế trang nghiêm, đứng trước nó bất giác mình cũng nghiêm nghị theo. Văn phòng của Tô Mộc ở phía đông lầu ba, vị trí không tệ. Có câu nói nhật xuất đông phương, ngụ ý vị trí này tốt.
Trước kia Tô Mộc đến đây báo cáo công tác, có ai ngờ lần này hắn đến là công tác, chuyện đời đúng là khó đoán.
Ô Mai cung kính nói:
- Tô chủ tịch, đây chính là văn phòng của người, đã dọn dẹp qua. Nếu Tô chủ tịch còn cần bổ sung thêm hay sửa đổi cái gì thì tôi kêu người đi làm ngay.
Tô Mộc tùy ý nói:
- Không cần đâu, vậy được rồi.
Gian phòng này rõ ràng mới được trang trí, đồ đạc mới mẻ, Tô Mộc không kiêng kỵ gì nhiều, hắn không quan tâm mấy thứ này. Nếu chỉ vì những chi tiết nhỏ ngăn cản Tô Mộc thăng chức thì mới là mê tín.
Ô Mai trong trẻo nói:
- Tô chủ tịch, theo quy định của huyện Hình Đường thì người có tư cách chọn một thư ký, có cần tôi chọn giúp người không ?
Lúc nói câu này tâm tình Ô Mai rất căng thẳng.
Nếu Tô Mộc từ chối ngay, Ô Mai biết hắn không dễ chọc, ít nhất bây giờ hắn không định quan hệ tốt với nàng. Nếu Tô Mộc đồng ý thì trúng ngay tim đen Ô Mai, tức là hắn không xem nàng như người ngoài. Ô Mai sốt ruột muốn giục Tô Mộc chọn cái sau, tim nàng đập nhanh muốn rớt khỏi lồng ngực.
Tô Mộc tùy ý nói:
- Chuyện này từ từ tính đi.
Không từ chối cũng không đồng ý, mặc dù đáp án làm vẻ mặt Ô Mai hơi bất mãn nhưng nàng biết mình không có cách nào thay đổi quyết định của Tô Mộc.
Tô Mộc ngước lên nhìn Ô Mai:
- Ô chủ nhiệm còn có chuyện gì không ?
- Không có gì, Tô chủ tịch nếu có gì cần hãy kêu tôi.
Ô Mai không ở lâu thêm, nhanh chóng ra khỏi văn phòng.
Ô Mai rời đi, Tô Mộc nhếch mép. Tô Mộc đoán được tám, chín phần mười suy nghĩ trong đầu Ô Mai, nhưng hắn mới nhậm chức, không muốn xen vào.
Huyện Hình Đường hiện tại có mười một thường ủy huyện ủy. Bí thư huyện ủy Nhiếp Việt là núi dựa của Tô Mộc, hắn không cần chọn đứng theo phe. Trừ Nhiếp Việt là mấy người quay quanh gã, gồm chủ nhiệm ủy ban huyện Trịnh Tuyết Mai, phó bí thư huyện ủy Trương Chấn, bí thư huyện chính pháp ủy Từ Quốc Phú, bộ tổ chức ủy ban huyện Trần Thái Niên.
Có thể nói năm người này là đồng minh của Tô Mộc trong Hình Đường huyện, ngày nào hắn còn theo Nhiếp Việt thì không cần lo bị ai đâm chọt sau lưng.
Trừ năm thường ủy huyện ủy Nhiếp Việt ra mấy người khác đánh lẻ. Phó bí thư huyện ủy, chủ tịch huyện Triệu Thụy An chỉ có một người đi theo là trưởng bộ tuyên truyền ủy ban huyện Lương Trung Hòa. Nói đến thì lúc trước Lương Trung Hòa bị Tô Mộc buộc đứng về phe Triệu Thụy An, nhưng đó là chuyện trước kia, bây giờ hắn không nắm giữ điểm yếu gì của gã, hai người thành kẻ địch.
Ngoài nhà cầm quyền số một số hai ra có phó bí thư chuyên phụ trách Đảng ủy huyện ủy. Nói lên Lý Kiều cũng thú vị, gã vốn là người Lý Hưng Hoa xếp vào, bây giờ Lý Hưng Hoa bị điều đi, gã trở thành người không phe phái. Nhưng vị trí của Lý Kiều rất quan trọng, thành đối tượng các phe giành giật mời gọi, bao gồm Tần Mông thị trưởng Thành phố Thanh Lâm.
Tần Mông không thể không động lòng, không tiếc kêu Tô Mộc đến gặp ngay khi hắn mới tới bộ tổ chức ủy ban thành phố lo thủ tục. Bởi vì Lý Hưng Hoa để lại nhóm người này đa số có chức vị quan trọng, nếu thu về dưới tay sẽ giúp ích rất lớn cho Tần Mông.
Chính ủy Từ Quân Hà, bí thư ủy ban kỷ luật huyện Lâm Trung Hòa là phe trung lập cứng rắn không dao động. Trừ hai người ra trong thường ủy huyện ủy có một phiếu rất quan trọng với Tô Mộc, là phó chủ tịch huyện thường vụ Lương Xương Quý.
Ai đều biết trước kia Lương Xương Quý làm bí thư trấn ủy Hắc Sơn trấn, dựa vào chiến tích của Tô Mộc mới được thăng chức, chỉ có thể làm đến chức này là cùng, nên ít ai kiếm chuyện với lão. Tô Mộc làm phó chủ tịch huyện, Lương Xương Quý rất vui mừng, lão không chút suy nghĩ đứng về phe hắn ngay.
Cho nên mười một thường ủy huyện ủy huyện Hình Đường hiện tại mặc dù Triệu Thụy An có mâu thuẫn với Tô Mộc nhưng hắn không sợ gã, trong thường ủy huyện ủy hắn được số phiếu ủng hộ mang tính áp đảo.
- Bây giờ không biết Triệu Thụy An sẽ sắp xếp công tác như thế nào cho ta.
Triệu Thụy An làm chủ tịch huyện, có quyền lực điều chỉnh công tác đối với ủy ban huyện. Tô Mộc mới đến, hắn không biết Triệu Thụy An sẽ cho hắn làm công việc gì, hắn hơi lo.
Tô Mộc lắc đầu, nói:
- Thôi không suy nghĩ nhiều, quen thuộc tình huống đã.
Tô Mộc nhìn quanh căn phòng, lật xem báo chí đặt trên bàn. Trong quá trình điện thoại luôn reo inh ỏi, toàn là gọi điện chúc mừng. Đa số quan viên Hắc Sơn trấn chúc mừng Tô Mộc.
Nếu không phải sợ Tô Mộc vừa trở thành phó chủ tịch huyện, chưa quen thuộc tình huống thì đám quan viên Hắc Sơn trấn đã chạy ngay đến báo cáo công tác. Tô Mộc biết rõ khối thành phốt mỡ Hắc Sơn trấn tạm thời không rơi vào tay mình, Triệu Thụy An đã nắm chặt công tác phát triển kinh tế Hắc Sơn trấn thì quyết không nhường lại cho ai.
Giữa trưa nghỉ việc, Tô Mộc chưa kịp đi thì Ô Mai lại tìm đến.
Ô Mai ân cần nói:
- Để tôi dẫn Tô chủ tịch đi nhà khách, thuận tiện báo công tác trong thời gian gần đây của Tô chủ tịch.
- Ừm!
Tô Mộc nghĩ tại đây hắn cần có người chỉ điểm cho, Ô Mai đã nhiệt tình muốn sắm vai nhân vật này thì hắn không cần từ chối làm gì.
Nghe Tô Mộc ừ, Ô Mai hưng phấn đỏ mặt, khi xoay người đi mông càng lắc dữ dội như sợ người ta không thấy mông nàng săn chắc.
Ô Mai nhỏ giọng nói:
- Tô chủ tịch, văn phòng muốn mở tiệc nhậm chức, người có nể mặt đến không ?
ủy ban huyện tổ chức tiệc nhậm chức ? Triệu Thụy An không đề nghị làm bữa tiệc này mà ủy ban thành phố tự muốn làm sao ? Nói chính xác hơn là Ô Mai làm cho Tô Mộc. Không được Triệu Thụy An kêu mà Ô Mai làm như vậy nghĩa là tình cảnh của nàng đã vô cùng nguy hiểm. Nếu Triệu Thụy An muốn tổ chức tiệc thì gã đã tự ra mặt, vừa vớt vát mặt mũi vừa bày tỏ trưởng một huyện rộng lượng.
Nghĩ đến đây bụng Tô Mộc bốc cháy lửa giận.
Triệu Thụy An nhà ngươi vênh váo đến thế là cùng, không định làm tiệc chúc mừng ta, cho rằng ta là trái hồng muốn bóp sao thì bóp chắc ? Được, vậy chúng ta chờ xem.
Tô Mộc lạnh nhạt nói:
- Ô chủ nhiệm, trong thời gian này tôi hơi bận nên khá mệt mỏi, tôi không dự tiệc, Ô chủ nhiệm xin lỗi các đồng chí giùm.
Ô Mai đã đoán trước Tô Mộc sẽ nói vậy:
- Không sao, Tô chủ tịch hãy nghĩ ngơi cho khỏe.
Ô Mai tiếp tục bảo:
- Và Tô chủ tịch, vừa rồi Triệu chủ tịch nói ngày mai mở họp trong phòng họp ủy ban nói là muốn phân công cho Tô chủ tịch.
Tô Mộc trả lời:
- Biết rồi.
Thời gian tiếp theo toàn là Ô Mai chủ động gợi chuyện, chủ đề xoay quanh ủy ban huyện, nhìn như vô tình nhưng để lộ nhiều tin tức, bao gồm mối quan hề giữa chủ tịch huyện và các phó chủ tịch huyện, điều Tô Mộc rất quan tâm.
/1590
|