- Đây là làm gì vậy?
Tử Hoa nói:
- Ta chỉ cải biến thân phận của ngươi trong lòng của nàng, làm cho nàng xem ngươi trở thành Phi Phàm công tử. Kể từ đó nàng cũng không nhớ rõ phát sinh cái gì với ngươi, cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng với ngươi. Về phần Lam Phong, nàng hôn mê bất tỉnh, cũng sẽ không biết chuyện xảy ra là gì, ngươi chỉ cần cứu sống nàng là được.
Ý Thiên cười khổ nói:
- Ta không rõ, dùng tu vị, thân phận, địa vị của ngươi có cần thiết cứu hai người này không? Mặc dù Lam Phong là cô nương đáng thương, nhưng ngươi cũng không nên dùng cách này cứu vãn a.
Tử Hoa nói:
- Ngã phật từ bi, phổ độ chúng sinh. Ta sẽ giữ vị trí cửa vào, ngươi nắm chắc thời gian.
Ý Thiên đôi môi khẽ nhúc nhích, còn muốn nói tiếp chút gì đó, đáng tiếc thánh nữ Tử Hoa đã biến mất.
Thở dài một tiếng, Ý Thiên nhìn qua Lam Phong và Khang Mẫn trên đất, phát hiện Khang Mẫn vào lúc này ánh mắt khác hoàn toàn, lộ ra vài phần hấp dẫn cùng vũ mị, còn bày ra mấy phần khiếp đảm.
Lưu ý biểu tình này, Ý Thiên tâm niệm khẽ động, tiên khí Hồng Vân Tráo tự động triển khai tạo thành khu vực đặc biệt ở đây, tạm thời cách ly mình và bên ngoài.
Đồng thời vi an tâm cứu người, Ý Thiên tạm thời ngăn cách Khang Mẫn, chuẩn bị ra tay với Lam Phong trước, thương thế của nàng là nghiêm trọng nhất.
Chuẩn bị cho tốt tất cả, Ý Thiên buông Lam Phong trong ngực ra, mang tâm tình phức tạp thò tay cởi quần áo của Lam Phong, lộ ra cảnh sắc mê người.
Hít sâu một hơi, Ý Thiên đè nén suy nghĩ lộn xộn trong người, ánh mắt lần lượt lướt qua thân thể tuyệt mỹ của Lam Phong, trong lòng xuất hiện dục niệm.
Lam Phong thân là một trong thập đại mỹ nhân của Nam Dương, mà lại bài danh thứ năm, cho dù là dung mạo hay dáng người đều rất mê người.
Ý Thiên bởi vì quan hệ với thánh nữ Tử Hoa cho nên bất đắc dĩ tiếp nhận phần việc này, tuy nhiên cũng không phải là cam tâm tình nguyện, nhưng không thừa nhận không được, Lam Phong xác thực rất mê người.
Vuốt ve da thịt của Lam Phong, Ý Thiên mắt quái dị, trên người mơ hồ có một tia ma khí nhưng cũng thật nhỏ.
Bóp bộ ngực cao ngất của Lam Phong, Ý Thiên tạm thời quên hết mọi thứ, xích âm, tử dương nhị khí vận hành thật nhanh, trên người của hắn sinh ra hồng sắc quang mang.
Năm ngón tay dùng sức, Ý Thiên cảm thụ được tư vị mỹ diệu trong đó, lúc này đôi thỏ ngọc nổi bật trong mắt của hắn, làm cho hắn dần dần trầm mê.
Chẳng biết lúc nào, Ý Thiên dưới tay phải đưa tay phải vào sơn cốc quên lối về, cảm thụ được phần cảm giác ướt át non mềm ở nơi đó.
Sau khi dục vọng tăng lên, Ý Thiên cởi quần áo của mình ra, mang theo hưng phấn khó hiểu tiến vào thế giới mỹ diệu.
Cảm giác này khiến Ý Thiên trầm mê, tâm linh áy náy sớm đã bị dục vọng khoái cảm thay thế, bắt đầu hưởng thụ mỹ nhân tuyệt diệu.
Lam Phong hôn mê bất tỉnh, nhưng thân thể mềm mại như bông vải, cảm giác mát mẽ ướt át khiến dục vọng của Ý Thiên tăng cao, hắn cực kỳ hưng phấn.
Nhưng mà thời điểm Ý Thiên tiến vào thân thể Lam Phong thì Hắc Dục Ma Liên trên ngực của nàng xuất hiện biến hóa, bắt đầu tỏa ra hào quang đen nhánh rót vào người của Ý Thiên.
Một khắc này cảm giác âm hàn bao phủ thân thể Ý Thiên, ý đồ thôn phệ phá hủy hắn.
Cảm giác được tình huống này, Ý Thiên thúc dục Tam Túc Kim Ô trong người luyện hóa chúng đi.
Lúc Tam Túc Kim Ô chí dương chí cương gặp được tà khí chí âm chí hàn của Hắc Dục Ma Liên, trong đầu Ý Thiên có cảm giác phiêu hốt bất định, thần trí mơ hồ.
Trong lòng Ý Thiên cũng biết đây là độc thủ của kẻ kia đáng tiếc tạm thời nhìn không ra là ai.
Cũng may Hắc Dục Ma Liên đã bị Tam Túc Kim Ô chi lực mạnh mẽ trùng kích, bắt đầu điên cuồng phản kích.
Bởi như vậy trong đầu của Ý Thiên thân ảnh mơ hồ kia dần dần hiện rõ ra, cuối cùng nhất Ý Thiên nhìn rõ diện mạo của người kia, không thể ngờ kẻ này chính là Câu Hồn Ma Địch.
Bởi vậy có thể thấy được, người hạ độc thủ với Lam Phong chính là Câu Hồn Ma Địch có tu vị Vũ Đế.
Nhưng mà Ý Thiên rất nghi hoặc, bằng vào tu vị của Câu Hồn Ma Địch muốn đối phó Hồng Thành Sầu quá dễ dàng, đáng giá hắn phí công phí sức đi đường vòng sao?
Mặt khác nếu như Khang Mẫn cũng là bị Câu Hồn Ma Địch ám toán, như vậy Câu Hồn Ma Địch mục tiêu chính là Phi Phàm công tử.
Câu Hồn Ma Địch không trực tiếp ra tay, mà là lựa chọn phương thức này, hắn đang lảng tránh cái gì?
Hắc Dục Ma Liên thập phần quỷ dị, rất khó tiêu diệt.
Nhưng mà gặp gỡ Ý Thiên dùng Tam Túc Kim Ô chính là gặp được khắc tinh, song phương tranh đấu với nhau suốt nửa ngày, cuối cùng nhất Tam Túc Kim Ô tiêu diệt Hắc Dục Ma Liên, cũng chặt đứt khí tức âm tà mà Câu Hồn Ma Địch lưu trong người của Lam Phong.
Nhìn qua Khang Mẫn, ánh mắt Ý Thiên vô cùng phức tạp, nàng đang tồn tại trước mặt Ý Thiên, đôi môi kiều diễm đang trêu đùa tình dục với Ý Thiên, làm cho hắn vô cùng sảng kóoái.
ưừa rồi Ý Thiên đọc được trí nhớ của nàng, phát hiện nàng cũng là một người đáng thương, trước khi gặp gỡ Phi Phàm công tử thì có vô số người theo đuổi, có mơ mộng của thiếu nữ, nhưng tiệc vui chóng tàn.
Vuốt ve mái tóc của Khang Mẫn, trong ánh mắt của Ý Thiên đầy tiếc than, dục vọng trong lòng tăng lên cực hạn, chấm dứt tất cả đã.
Thánh nữ Tử Hoa canh giữ ở cửa thông đạo, lụa trắng bao phủ thần sắc của nàng.
Lúc Ý Thiên hiện thân, Tử Hoa quay đầu nhìn qua hắn, bốn mắt nhìn nhau, cũng nhìn thấy đắng chát trong mắt của đối phương.
- Thánh nữ có ý định dàn xếp các nàng như thế nào?
Dời ánh mắt, thánh nữ Tử Hoa nói khẽ:
- Tất cả tùy duyên, do các nàng tự mình lựa chọn đi!
Ý Thiên không có hỏi nhiều, dừng lại một lát sau đó cất bước rời đi.
Tử Hoa nhìn qua thân ảnh Ý Thiên đi xa, than nhẹ nói:
- Tiên thuật của Âm Dương Thần Minh Tông rơi vào trong tay của hắn, biểu thị cái gì đây?
Thánh nữ nói ra lời này dấu diếm huyền cơ, đáng tiếc Ý Thiên sớm đã rời đi.
Giờ phút này Ý Thiên đã đi tới một tòa cung điện khác, cảm giác cung điện này quy mô nhỏ hơn hai cung điện kia, nhưng tổng thể không khác gì nhau, nếu không cẩn thận lưu ý thì không thể thấy rõ nó lớn nhỏ khác nhau.
Tử Vong Chi Thành thập phần quỷ dị, không biết có bao nhiêu cung điện, cũng không biết ẩn chứa bao nhiêu sát cơ.
Ý Thiên giờ phút này đang ở trong tòa cung điện nhìn thấy một tầng khói màu đỏ, cho người ta cảm giác hấp dẫn nhàn nhạt.
Ý Thiên đứng trong cung điện, khói đỏ kia quay quanh người của hắn, biến ảo ra đủ loại hìnhthais, ý đồ tới gần người của Ý Thiên.
Ý Thiên cũng đề phòng với thứ này, hắn cẩn thận phân tích khí màu đỏ này, phát hiện những khí thể này có hiệu quả thôi tình, một khi hút vào trong người sẽ thúc đẩy máu của người ta gia tốc, tim đập nhanh hơn, trở nên phấn khởi.
Những khí thể này có tần suất chấn động đặc thù, có thể tự động tới gần sinh vật có khí tức sinh mạng, tìm kiếm cách đồng hóa và nô dịch hắn.
Tử Hoa nói:
- Ta chỉ cải biến thân phận của ngươi trong lòng của nàng, làm cho nàng xem ngươi trở thành Phi Phàm công tử. Kể từ đó nàng cũng không nhớ rõ phát sinh cái gì với ngươi, cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng với ngươi. Về phần Lam Phong, nàng hôn mê bất tỉnh, cũng sẽ không biết chuyện xảy ra là gì, ngươi chỉ cần cứu sống nàng là được.
Ý Thiên cười khổ nói:
- Ta không rõ, dùng tu vị, thân phận, địa vị của ngươi có cần thiết cứu hai người này không? Mặc dù Lam Phong là cô nương đáng thương, nhưng ngươi cũng không nên dùng cách này cứu vãn a.
Tử Hoa nói:
- Ngã phật từ bi, phổ độ chúng sinh. Ta sẽ giữ vị trí cửa vào, ngươi nắm chắc thời gian.
Ý Thiên đôi môi khẽ nhúc nhích, còn muốn nói tiếp chút gì đó, đáng tiếc thánh nữ Tử Hoa đã biến mất.
Thở dài một tiếng, Ý Thiên nhìn qua Lam Phong và Khang Mẫn trên đất, phát hiện Khang Mẫn vào lúc này ánh mắt khác hoàn toàn, lộ ra vài phần hấp dẫn cùng vũ mị, còn bày ra mấy phần khiếp đảm.
Lưu ý biểu tình này, Ý Thiên tâm niệm khẽ động, tiên khí Hồng Vân Tráo tự động triển khai tạo thành khu vực đặc biệt ở đây, tạm thời cách ly mình và bên ngoài.
Đồng thời vi an tâm cứu người, Ý Thiên tạm thời ngăn cách Khang Mẫn, chuẩn bị ra tay với Lam Phong trước, thương thế của nàng là nghiêm trọng nhất.
Chuẩn bị cho tốt tất cả, Ý Thiên buông Lam Phong trong ngực ra, mang tâm tình phức tạp thò tay cởi quần áo của Lam Phong, lộ ra cảnh sắc mê người.
Hít sâu một hơi, Ý Thiên đè nén suy nghĩ lộn xộn trong người, ánh mắt lần lượt lướt qua thân thể tuyệt mỹ của Lam Phong, trong lòng xuất hiện dục niệm.
Lam Phong thân là một trong thập đại mỹ nhân của Nam Dương, mà lại bài danh thứ năm, cho dù là dung mạo hay dáng người đều rất mê người.
Ý Thiên bởi vì quan hệ với thánh nữ Tử Hoa cho nên bất đắc dĩ tiếp nhận phần việc này, tuy nhiên cũng không phải là cam tâm tình nguyện, nhưng không thừa nhận không được, Lam Phong xác thực rất mê người.
Vuốt ve da thịt của Lam Phong, Ý Thiên mắt quái dị, trên người mơ hồ có một tia ma khí nhưng cũng thật nhỏ.
Bóp bộ ngực cao ngất của Lam Phong, Ý Thiên tạm thời quên hết mọi thứ, xích âm, tử dương nhị khí vận hành thật nhanh, trên người của hắn sinh ra hồng sắc quang mang.
Năm ngón tay dùng sức, Ý Thiên cảm thụ được tư vị mỹ diệu trong đó, lúc này đôi thỏ ngọc nổi bật trong mắt của hắn, làm cho hắn dần dần trầm mê.
Chẳng biết lúc nào, Ý Thiên dưới tay phải đưa tay phải vào sơn cốc quên lối về, cảm thụ được phần cảm giác ướt át non mềm ở nơi đó.
Sau khi dục vọng tăng lên, Ý Thiên cởi quần áo của mình ra, mang theo hưng phấn khó hiểu tiến vào thế giới mỹ diệu.
Cảm giác này khiến Ý Thiên trầm mê, tâm linh áy náy sớm đã bị dục vọng khoái cảm thay thế, bắt đầu hưởng thụ mỹ nhân tuyệt diệu.
Lam Phong hôn mê bất tỉnh, nhưng thân thể mềm mại như bông vải, cảm giác mát mẽ ướt át khiến dục vọng của Ý Thiên tăng cao, hắn cực kỳ hưng phấn.
Nhưng mà thời điểm Ý Thiên tiến vào thân thể Lam Phong thì Hắc Dục Ma Liên trên ngực của nàng xuất hiện biến hóa, bắt đầu tỏa ra hào quang đen nhánh rót vào người của Ý Thiên.
Một khắc này cảm giác âm hàn bao phủ thân thể Ý Thiên, ý đồ thôn phệ phá hủy hắn.
Cảm giác được tình huống này, Ý Thiên thúc dục Tam Túc Kim Ô trong người luyện hóa chúng đi.
Lúc Tam Túc Kim Ô chí dương chí cương gặp được tà khí chí âm chí hàn của Hắc Dục Ma Liên, trong đầu Ý Thiên có cảm giác phiêu hốt bất định, thần trí mơ hồ.
Trong lòng Ý Thiên cũng biết đây là độc thủ của kẻ kia đáng tiếc tạm thời nhìn không ra là ai.
Cũng may Hắc Dục Ma Liên đã bị Tam Túc Kim Ô chi lực mạnh mẽ trùng kích, bắt đầu điên cuồng phản kích.
Bởi như vậy trong đầu của Ý Thiên thân ảnh mơ hồ kia dần dần hiện rõ ra, cuối cùng nhất Ý Thiên nhìn rõ diện mạo của người kia, không thể ngờ kẻ này chính là Câu Hồn Ma Địch.
Bởi vậy có thể thấy được, người hạ độc thủ với Lam Phong chính là Câu Hồn Ma Địch có tu vị Vũ Đế.
Nhưng mà Ý Thiên rất nghi hoặc, bằng vào tu vị của Câu Hồn Ma Địch muốn đối phó Hồng Thành Sầu quá dễ dàng, đáng giá hắn phí công phí sức đi đường vòng sao?
Mặt khác nếu như Khang Mẫn cũng là bị Câu Hồn Ma Địch ám toán, như vậy Câu Hồn Ma Địch mục tiêu chính là Phi Phàm công tử.
Câu Hồn Ma Địch không trực tiếp ra tay, mà là lựa chọn phương thức này, hắn đang lảng tránh cái gì?
Hắc Dục Ma Liên thập phần quỷ dị, rất khó tiêu diệt.
Nhưng mà gặp gỡ Ý Thiên dùng Tam Túc Kim Ô chính là gặp được khắc tinh, song phương tranh đấu với nhau suốt nửa ngày, cuối cùng nhất Tam Túc Kim Ô tiêu diệt Hắc Dục Ma Liên, cũng chặt đứt khí tức âm tà mà Câu Hồn Ma Địch lưu trong người của Lam Phong.
Nhìn qua Khang Mẫn, ánh mắt Ý Thiên vô cùng phức tạp, nàng đang tồn tại trước mặt Ý Thiên, đôi môi kiều diễm đang trêu đùa tình dục với Ý Thiên, làm cho hắn vô cùng sảng kóoái.
ưừa rồi Ý Thiên đọc được trí nhớ của nàng, phát hiện nàng cũng là một người đáng thương, trước khi gặp gỡ Phi Phàm công tử thì có vô số người theo đuổi, có mơ mộng của thiếu nữ, nhưng tiệc vui chóng tàn.
Vuốt ve mái tóc của Khang Mẫn, trong ánh mắt của Ý Thiên đầy tiếc than, dục vọng trong lòng tăng lên cực hạn, chấm dứt tất cả đã.
Thánh nữ Tử Hoa canh giữ ở cửa thông đạo, lụa trắng bao phủ thần sắc của nàng.
Lúc Ý Thiên hiện thân, Tử Hoa quay đầu nhìn qua hắn, bốn mắt nhìn nhau, cũng nhìn thấy đắng chát trong mắt của đối phương.
- Thánh nữ có ý định dàn xếp các nàng như thế nào?
Dời ánh mắt, thánh nữ Tử Hoa nói khẽ:
- Tất cả tùy duyên, do các nàng tự mình lựa chọn đi!
Ý Thiên không có hỏi nhiều, dừng lại một lát sau đó cất bước rời đi.
Tử Hoa nhìn qua thân ảnh Ý Thiên đi xa, than nhẹ nói:
- Tiên thuật của Âm Dương Thần Minh Tông rơi vào trong tay của hắn, biểu thị cái gì đây?
Thánh nữ nói ra lời này dấu diếm huyền cơ, đáng tiếc Ý Thiên sớm đã rời đi.
Giờ phút này Ý Thiên đã đi tới một tòa cung điện khác, cảm giác cung điện này quy mô nhỏ hơn hai cung điện kia, nhưng tổng thể không khác gì nhau, nếu không cẩn thận lưu ý thì không thể thấy rõ nó lớn nhỏ khác nhau.
Tử Vong Chi Thành thập phần quỷ dị, không biết có bao nhiêu cung điện, cũng không biết ẩn chứa bao nhiêu sát cơ.
Ý Thiên giờ phút này đang ở trong tòa cung điện nhìn thấy một tầng khói màu đỏ, cho người ta cảm giác hấp dẫn nhàn nhạt.
Ý Thiên đứng trong cung điện, khói đỏ kia quay quanh người của hắn, biến ảo ra đủ loại hìnhthais, ý đồ tới gần người của Ý Thiên.
Ý Thiên cũng đề phòng với thứ này, hắn cẩn thận phân tích khí màu đỏ này, phát hiện những khí thể này có hiệu quả thôi tình, một khi hút vào trong người sẽ thúc đẩy máu của người ta gia tốc, tim đập nhanh hơn, trở nên phấn khởi.
Những khí thể này có tần suất chấn động đặc thù, có thể tự động tới gần sinh vật có khí tức sinh mạng, tìm kiếm cách đồng hóa và nô dịch hắn.
/736
|