Chương 7.1: Lại gặp nhau.
Đốc Quân phủ tổ chức vũ hội là chủ ý của Cố Khinh Chu.
Cô muốn Đốc Quân phu nhân ở trước mặt quyền quý toàn thành, thừa nhận cô là vị hôn thê Nhị thiếu gia của Đốc Quân phủ.
Về phần tương lai từ hôn, Cố Khinh Chu cam đoan để Nhị thiếu soái chủ động đưa ra ý kiến, vứt bỏ cô.
Ngay từ đầu Đốc Quân phu nhân cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, bà sẽ không công khai thừa nhận.
Nhưng Cố Khinh Chu nói một phen.
“Ngài rộng lượng đồng ý thừa nhận vị hôn thê Nhị thiếu soái được nuôi dưỡng ở nông thôn, người đời sẽ khen ngài đạo đức tốt như thế nào?” Cố Khinh Chu cổ vũ Đốc Quân phu nhân: “Hai năm sau, để Thiếu soái tìm một cái cớ từ hôn, đến lúc đó người đời chỉ biết nói, ‘dù sao chỉ là con nhóc ở nông thôn, không có kiến thức, làm sao xứng đôi với Thiếu soái? Đốc Quân phủ đã tận tình tận nghĩa’.
Ngài xem, ngài cùng Thiếu soái trọng tình trọng nghĩa, thanh danh chỉ gia tăng, không giảm bớt, ngài càng có thể đạt được sự kính trọng của mọi người, Thiếu soái đạt được sự kính trọng của các tướng sĩ!
Mấy năm này, tôi cam đoan sẽ không gây chuyện, không mượn danh nghĩa Đốc Quân phủ bôi đen mặt ngài. Ngài có thể tin tưởng tôi.
Ngài công khai thừa nhận thân phận tôi, chúng ta hỗ trợ lẫn nhau. Thiếu soái cưới mười bà nhỏ cũng được, đàn ông vốn dĩ phong lưu, ngài thừa nhận thân phận tôi, tôi cũng không làm chậm trễ sự phong lưu khoái hoạt của Thiếu soái, anh ta cũng nguyện ý.”
Cố Khinh Chu quả nhiên giỏi công tâm kế, một phen liền nói ra hết băn khoăn và lo lắng trong lòng Đốc Quân phu nhân.
Đốc Quân phu nhân suy xét, cảm thấy lời Cố Khinh Chu nói cực kì có đạo lý, liền đồng ý.
Vì làm Cố Khinh Chu có chút thể diện, thậm chí Đốc Quân phu nhân còn chủ động tặng lễ phục cho Cố Khinh Chu.
Đây là hàng đặt từ Italy, vốn là tặng cho Nhị tiểu thư Đốc Quân phủ làm quà sinh nhật.
Đốc Quân phu nhân đánh giá dáng người Cố Khinh Chu, so với Nhị tiểu thư không khác lắm, vì vậy kêu người đưa tới Cố gia.
Cố gia như muốn nổ tung.
Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn Cố Khinh Chu, bao gồm cả Cố Khuê Chương.
Không phải nói từ hôn sao?
Từ hôn, còn tặng quà cho Cố Khinh Chu làm gì?
Tần Tranh Tranh cùng Cố Tương cũng cảm giác không ổn, sắc mặt tím đỏ, đặc biệt là Cố Tương, dồn dập nhìn Tần Tranh Tranh, hy vọng tìm được sự an ủi từ trên mặt mẹ.
Nhưng sắc mặt Tần Tranh Tranh càng khó coi hơn.
Bà hai cùng bà ba cười nhạo, vui sướng khi người gặp họa, tiến đến bên người Cố Khinh Chu: “Nhìn lễ phục này, là chuyển từ Italy về đó nha, Đốc Quân phủ quả nhiên nhiều tiền lắm của! Khinh Chu tiểu thư, về sau phú quý, cũng đừng quên nhà mẹ đẻ đó.”
Cố Khinh Chu mỉm cười, không bởi vì lời nói của hai bà nhỏ mà thấp thỏm, cô nói: “Hai vị hiểu lầm rồi.”
Tần Tranh Tranh cũng nhận lễ phục.
Đáng tiếc, kích cỡ không quá thích hợp với Cố Tương cao ráo, chỉ có thể vừa với Cố Khinh Chu.
Tần Tranh Tranh hận đến cắn răng: “Không phải nói từ hôn sao, Đốc Quân phu nhân sao còn cho con quần áo?”
Bà ta ép hỏi trước mặt mọi người.
“Con cũng không biết.” Cố Khinh Chu vẻ mặt mờ mịt.
Cố Khinh Chu đơn thuần, làm nổi bật vẻ mặt tham lam của Tần Tranh Tranh cùng Cố Tương. Mà Tần Tranh Tranh càng ép hỏi, càng không thể che giấu được.
Cố Khuê Chương không nhịn được nữa, nhìn vợ và con gái làm trò hề, cả giận nói: “Tất cả về phòng!”
Cố Khinh Chu liền ôm lễ phục về phòng nghỉ.
Hôm nay Cục hải quan nghỉ ngơi.
Cố Khuê Chương ở nhà cả ngày, trong phòng im ắng, ngay cả Cố Tam hết thuốc tê đều đau đến khóc, cũng chỉ cắn môi rớt nước mắt, không dám ồn ào.
Gần đến giờ cơm trưa, Cố Khinh Chu xuống lầu, nói với Cố Khuê Chương ngồi đối diện ở phòng khách xem báo chí: “Cha...... con lần đầu tiên vào thành, không biết trong thành có những gì, con có thể đi ra ngoài xem không?”
Cố Khuê Chương phiền lòng.
Ngẩng đầu, chạm đến đôi con ngươi thủy tinh, thanh thuần trong suốt của con, thậm chí có thể phản chiếu bóng dáng của ông ta.
Ông ta có thể nhìn thấy một người ba vĩ đại ở trong mắt con gái.
Cố Khuê Chương còn nhớ rõ khi Khinh Chu còn nhỏ, đôi mắt rất linh hoạt, theo lời vú nuôi Lý nói, từ nhỏ Khinh Chu đã thông minh.
/3749
|