Tiếng chuông vào lớp vang lên, tất cả học sinh trong lớp đều tìm chỗ để ngồi trước khi giáo viên chủ nhiệm xếp chỗ. Trang xách một cái ghế sang bàn của An ngồi, mở game Ngôi sao thời trang lên rồi cả hai vừa chơi vừa tám chuyện.
Bỗng từ đâu một tiếng nói vang lên phía trên đầu hai đứa nó:
- Xin chào, chúng ta có thể làm bạn được không?
Cả Trang và An cùng ngước lên thì thấy một người con trai, da nâu, tóc undercut và một người da trắng, đeo kính trông rất thư sinh. Cả hai người đều cười với Trang và An. An vừa nhìn thấy người thứ hai thì tim bỗng hẫng một nhịp, không hiểu tại sao mình lại có cảm giác quen thuộc như vậy, cứ như đã gặp người này ở đâu rồi. Còn Trang thì không nghĩ rằng mới ngày đầu tiên đi học mà đã kết được tới hai người bạn mới, lại còn rất đẹp trai nữa chứ ( đúng là mê trai ) rồi nó nở một nụ cười thân thiện trả lời Duy rằng:
- Đương nhiên là được rồi, mà hai bạn có thể giới thiệu được không? Mình là Trang, còn bên cạnh mình là An.
- Mình tên là Tùng, còn cái tên này - Tùng chỉ tay vào người bên cạnh - tên là Duy.
- Xin chào. - Duy vẫy tay với cả hai.
Qúai thật, sao mình cứ thấy người này quen quen làm sao ấy, hay là cái bệnh mê trai của mình tái phát nữa rồi? . An vừa nghĩ vừa nhìn vào Duy, cậu này thấy vậy thì bối rối, không biết làm sao nên nói:
- Ơ...bạn ơi, sao bạn lại nhìn mình như vậy? Mặt mình có dính gì à?
Bấy giờ An mới giật mình, vội vàng cúi đầu xuống, tự mắng sao mình lại vô duyên thế. Trang đã tinh ý nhận ra nên liền cất tiếng, phá vỡ bầu không khí ngại ngùng của con bạn mình với Duy:
- Hay là hai người ngồi xuống đây đi rồi cả đám mình nói chuyện tiếp?
Tùng gật đầu đồng ý cái rụp, xách thêm hai cái ghế của bàn trên xuống. Tùng ngồi đối diện Trang, còn Duy thì đối diện với An. Cả lớp ai cũng đều ngoái lại nhìn bốn nam thanh nữ tú ngồi chung với nhau, thầm ước mình được tham gia vào cuộc trò chuyện đó. Sau một hồi tìm hiểu, Trang biết được rằng Tùng là con trai thứ của một giám đốc ccong ty nổi tiếng về thời trang ( hèn chi thấy ăn mặc cũng style quá chứ ), còn Duy là con trai cả của một nhà kinh doanh cũng tiếng tăm không kém ( và An rất hứng thú khi nghe chuyện của Duy ^^ ).
Chợt có tiếng ai đó kêu lên:
- Cô vào kìa tụi bay ơi!
Rồi cả lớp quay hết lên trên bảng để nhìn cô giáo chủ nhiệm mới. Cô bước vào lớp. mặc một cái áo sơ mi màu tím, quần jeans đen, chân đi một đôi cao gót màu đen 4 phân, trên tay là một tập giáo án. Cô đặt giáo án lên bàn rồi nói với cả lớp:
- Chào các em, cô là Lan dạy bộ môn Hóa, từ nay cô sẽ chủ nhiệm lớp mình đến hết năm học.
Cả lớp vỗ tay, một số đứa còn hú hét ầm ĩ.
- Bây giờ chúng ta vào công việc luôn nhá. Đầu tiên, cô sẽ xếp chỗ cho các em.
15' sau, lớp đã ổn dịnh, ai cũng đều có chỗ. Trang được ngồi ngay cạnh cửa sổ, An ngồi ngay phía trước nó, Tùng ngồi đằng sau nó, còn Duy thì ngồi bên cạnh An, cả hai cũng đã bỏ qua được cái ngượng ngùng ban đầu mà thân thiết hơn với nhau. Trang nhìn lại sơ đồ lớp, thấy bên cạnh mình là một người nào đó tên Cường, nhưng người này vẫn chưa vào lớp. Trang mặc kệ cái chỗ ngồi trống đó mà nghe cô trình bày về việc bầu ban cán sự lớp. Trang được làm lớp trưởng vì có-kinh-nghiệm lãnh đạo, lớp phó là Linh - một cô bạn tóc dài, da trắng xinh như búp bê vậy. Duy làm tổ trưởng tổ 3, còn Tùng là lớp phó lao động.
Bỗng cánh cửa lớp mở ra, một người con trai da trắng, mũi cao, tóc hơi xù nhưng hợp với khuôn mặt trông hơi trẻ con. Người này mặc một chiếc áo sơ mi trắng, quần đen, tay vác một cái cặp ở trên vai, tay kia đút vào túi quần. Người này quay sang nói với cô giáo, sau khi nhìn hết một lượt cả lớp:
- Chào cô, nhà em có việc nên em tới trễ, mong cô bỏ qua. Chỗ ngồi của em ở đâu ạ?
- À, em ngồi ở bên cạnh lớp trưởng đấy, lần sau đừng có đi trễ nữa nhé.
Hắn ( theo cách gọi của Trang ) dạ một tiếng rồi đi thằng đến cái bàn trống bên cạnh Trang, mọi người nhìn theo hắn cứ như đang ở một buổi trình diễn thời trang vậy, còn hắn là một người mẫu nổi tiếng. Trang nghĩ chắc tên này là Cường gì đó rồi, mới ngày đầu tiên đi học đã đi trễ. Trang vỗ lưng An mà nói;
- Người gì đâu mà làm như đi học trễ là vui lắm vậy, đúng không mày?
Nhưng có vẻ như An không nghe Trang nói gì vì nó đang mải nhìn cái tên Cường đó. Trang nghe An lẩm bẩm:
- Người gì đâu mà đẹp trai quá trời vậy nè...
Trang thở dài, vậy là con bạn mình đã chìm trong cái thế giới trai đẹp của nó rồi, mỗi lần như vậy là nó không thể làm gì hơn là đợi đến lúc An tự động tỉnh dậy. Bỗng Trang nghe có tiếng gọi ở bên cạnh mình thì quay sang, thấy hắn đang nằm lên bàn, đầu dựa vào hai cánh tay, nói với Trang rằng:
- Sau này nhờ mày giúp đỡ nha lớp trưởng! - Xong hắn gục đầu xuống bàn ngủ luôn.
Máu nóng trong Trang bùng lên. Thằng này giỡn mặt với mình à?! Mới gặp chưa được mấy phút mà mày, tao như thân lắm vậy, lại còn giúp đỡ nữa, chằng hiểu nó là cái thể loại gì nữa! Trang bực tức nghĩ như vậy, rồi nó nghe Tùng nói từ phía sau:
- Mình nghĩ là bạn nên cẩn thận với tên này đấy Trang.
Trang gật đầu, coi như đã hiểu rồi thở dài. Vậy là nó phải ngồi cạnh cái thể loại người này suốt một năm học sao???
Còn tiếp...
Bỗng từ đâu một tiếng nói vang lên phía trên đầu hai đứa nó:
- Xin chào, chúng ta có thể làm bạn được không?
Cả Trang và An cùng ngước lên thì thấy một người con trai, da nâu, tóc undercut và một người da trắng, đeo kính trông rất thư sinh. Cả hai người đều cười với Trang và An. An vừa nhìn thấy người thứ hai thì tim bỗng hẫng một nhịp, không hiểu tại sao mình lại có cảm giác quen thuộc như vậy, cứ như đã gặp người này ở đâu rồi. Còn Trang thì không nghĩ rằng mới ngày đầu tiên đi học mà đã kết được tới hai người bạn mới, lại còn rất đẹp trai nữa chứ ( đúng là mê trai ) rồi nó nở một nụ cười thân thiện trả lời Duy rằng:
- Đương nhiên là được rồi, mà hai bạn có thể giới thiệu được không? Mình là Trang, còn bên cạnh mình là An.
- Mình tên là Tùng, còn cái tên này - Tùng chỉ tay vào người bên cạnh - tên là Duy.
- Xin chào. - Duy vẫy tay với cả hai.
Qúai thật, sao mình cứ thấy người này quen quen làm sao ấy, hay là cái bệnh mê trai của mình tái phát nữa rồi? . An vừa nghĩ vừa nhìn vào Duy, cậu này thấy vậy thì bối rối, không biết làm sao nên nói:
- Ơ...bạn ơi, sao bạn lại nhìn mình như vậy? Mặt mình có dính gì à?
Bấy giờ An mới giật mình, vội vàng cúi đầu xuống, tự mắng sao mình lại vô duyên thế. Trang đã tinh ý nhận ra nên liền cất tiếng, phá vỡ bầu không khí ngại ngùng của con bạn mình với Duy:
- Hay là hai người ngồi xuống đây đi rồi cả đám mình nói chuyện tiếp?
Tùng gật đầu đồng ý cái rụp, xách thêm hai cái ghế của bàn trên xuống. Tùng ngồi đối diện Trang, còn Duy thì đối diện với An. Cả lớp ai cũng đều ngoái lại nhìn bốn nam thanh nữ tú ngồi chung với nhau, thầm ước mình được tham gia vào cuộc trò chuyện đó. Sau một hồi tìm hiểu, Trang biết được rằng Tùng là con trai thứ của một giám đốc ccong ty nổi tiếng về thời trang ( hèn chi thấy ăn mặc cũng style quá chứ ), còn Duy là con trai cả của một nhà kinh doanh cũng tiếng tăm không kém ( và An rất hứng thú khi nghe chuyện của Duy ^^ ).
Chợt có tiếng ai đó kêu lên:
- Cô vào kìa tụi bay ơi!
Rồi cả lớp quay hết lên trên bảng để nhìn cô giáo chủ nhiệm mới. Cô bước vào lớp. mặc một cái áo sơ mi màu tím, quần jeans đen, chân đi một đôi cao gót màu đen 4 phân, trên tay là một tập giáo án. Cô đặt giáo án lên bàn rồi nói với cả lớp:
- Chào các em, cô là Lan dạy bộ môn Hóa, từ nay cô sẽ chủ nhiệm lớp mình đến hết năm học.
Cả lớp vỗ tay, một số đứa còn hú hét ầm ĩ.
- Bây giờ chúng ta vào công việc luôn nhá. Đầu tiên, cô sẽ xếp chỗ cho các em.
15' sau, lớp đã ổn dịnh, ai cũng đều có chỗ. Trang được ngồi ngay cạnh cửa sổ, An ngồi ngay phía trước nó, Tùng ngồi đằng sau nó, còn Duy thì ngồi bên cạnh An, cả hai cũng đã bỏ qua được cái ngượng ngùng ban đầu mà thân thiết hơn với nhau. Trang nhìn lại sơ đồ lớp, thấy bên cạnh mình là một người nào đó tên Cường, nhưng người này vẫn chưa vào lớp. Trang mặc kệ cái chỗ ngồi trống đó mà nghe cô trình bày về việc bầu ban cán sự lớp. Trang được làm lớp trưởng vì có-kinh-nghiệm lãnh đạo, lớp phó là Linh - một cô bạn tóc dài, da trắng xinh như búp bê vậy. Duy làm tổ trưởng tổ 3, còn Tùng là lớp phó lao động.
Bỗng cánh cửa lớp mở ra, một người con trai da trắng, mũi cao, tóc hơi xù nhưng hợp với khuôn mặt trông hơi trẻ con. Người này mặc một chiếc áo sơ mi trắng, quần đen, tay vác một cái cặp ở trên vai, tay kia đút vào túi quần. Người này quay sang nói với cô giáo, sau khi nhìn hết một lượt cả lớp:
- Chào cô, nhà em có việc nên em tới trễ, mong cô bỏ qua. Chỗ ngồi của em ở đâu ạ?
- À, em ngồi ở bên cạnh lớp trưởng đấy, lần sau đừng có đi trễ nữa nhé.
Hắn ( theo cách gọi của Trang ) dạ một tiếng rồi đi thằng đến cái bàn trống bên cạnh Trang, mọi người nhìn theo hắn cứ như đang ở một buổi trình diễn thời trang vậy, còn hắn là một người mẫu nổi tiếng. Trang nghĩ chắc tên này là Cường gì đó rồi, mới ngày đầu tiên đi học đã đi trễ. Trang vỗ lưng An mà nói;
- Người gì đâu mà làm như đi học trễ là vui lắm vậy, đúng không mày?
Nhưng có vẻ như An không nghe Trang nói gì vì nó đang mải nhìn cái tên Cường đó. Trang nghe An lẩm bẩm:
- Người gì đâu mà đẹp trai quá trời vậy nè...
Trang thở dài, vậy là con bạn mình đã chìm trong cái thế giới trai đẹp của nó rồi, mỗi lần như vậy là nó không thể làm gì hơn là đợi đến lúc An tự động tỉnh dậy. Bỗng Trang nghe có tiếng gọi ở bên cạnh mình thì quay sang, thấy hắn đang nằm lên bàn, đầu dựa vào hai cánh tay, nói với Trang rằng:
- Sau này nhờ mày giúp đỡ nha lớp trưởng! - Xong hắn gục đầu xuống bàn ngủ luôn.
Máu nóng trong Trang bùng lên. Thằng này giỡn mặt với mình à?! Mới gặp chưa được mấy phút mà mày, tao như thân lắm vậy, lại còn giúp đỡ nữa, chằng hiểu nó là cái thể loại gì nữa! Trang bực tức nghĩ như vậy, rồi nó nghe Tùng nói từ phía sau:
- Mình nghĩ là bạn nên cẩn thận với tên này đấy Trang.
Trang gật đầu, coi như đã hiểu rồi thở dài. Vậy là nó phải ngồi cạnh cái thể loại người này suốt một năm học sao???
Còn tiếp...
/10
|