Tĩnh Nữ Truyền

Chương 170 - Chương 11

/222


Có trời mới biết nên dùng từ gì để hình dung tất cả những gì mà hiện giờ bọn họ đang chứng kiến!

Vốn là bãi cỏ không có vật gì, trong nháy mắt khi bọn họ vừa ngẩng đầu, vừa cúi đầu, thế nhưng trong khoảng không đột nhiên có thêm rất nhiều thứ mà bọn họ chưa từng thấy!

Không biết là mui thuyền gì. . . . . . Ách, là mui thuyền phải không?

Không biết là thuyền gì. . . . . . Ách, có hơi giống thuyền nhỉ?

Không biết là y phục gì. . . . . . Ách, y phục màu cam?

Còn có thứ đó không biết là cái gì . . . . . . người sao!?

Nói thật, bọn họ thật không biết những thứ thấy được trước mắt rốt cuộc là những thứ gì? Những món đồ này hoàn toàn không chút liên quan đến những kiến thức mà bọn họ đã từng học, quả thật giống như là đồ vật từ trên trời vậy.

Lúc này Phượng Tĩnh Xu quay đầu nhìn về phía các nam nhân kinh ngạc không thôi, Nếu như mọi người muốn rời đi, bây giờ ta còn có thể để mọi người đi.

Nhìn nhau, dường như không có người nói chuyện. Mặc dù bọn họ nhìn không hiểu, nhưng bọn họ nguyện ý đi tìm hiểu, tới gần thế giới của nàng.

Thấy không có người động đậy, Phượng Tĩnh Xu lộ ra nụ cười thoải mái, Như vậy, chúng ta sẽ phải lập khế ước!

Một, hai, ba. . . . . . bảy, tám! Tám cái đầu đồng loạt gật gật.

Phượng Tĩnh Xu nhìn Đệ Ngũ Long Quỳ thêm một lần cuối, người này, mặc dù bị bắt tới, nhưng quan hệ cũng không lớn, sao gật đầu? Chẳng lẽ là thấy những người khác gật mà mình không gật đầu thì xấu hổ sao?

Nàng nào biết, Đệ Ngũ Long Quỳ đã mơ ước nàng từ lâu. Từ khi mới bắt đầu đã cảm thấy tò mò về thân phận đệ tử của Lục Miểu chân nhân, sau lại nổi lên hứng thú với y thuật của nàng, mặc dù sau khi đến Hí Triều quốc, hắn và nàng đã tách ra, nhưng mỗi tiếng nói cử động của nàng hắn còn có thể biết được từ thiên kim tể tướng Tâm Mộng Hồ thường xuyên đến Hạnh Lâm đường, hắn rất ngạc nhiên với phương pháp khẳng định Phượng Duy Tĩnh chính là nhi tử của Lục Tình La của nàng, tò mò nguyên nhân tại sao nàng phái người thông báo hắn xông giấm ở doanh trại bệnh dịch, càng tò mò những thứ khó hiểu kỳ lạ ở trước mắt, vì vậy khi nàng nói muốn lập giao ước, hắn luống cuống theo đó mà gật đầu ý đồ vàng thau lẫn lộn , để cho nàng cũng lập thành khế ước với hắn, mở rộng tầm mắt.

Ký kết khế ước rất đơn giản, hai ba lượt đã làm xong, đơn giản khiến mấy nam nhân cũng hoài nghi rốt cuộc có chuyện như thế hay không? Chỉ là ai cũng không muốn tự thân đi tìm hiểu.

Vỗ hai tay, Phượng Tĩnh Xu dẫn đầu đi vào nơi thần kỳ đó.

Tiểu Kim Khố, chỗ này là chỗ nào vậy? Những thứ đó là gì? Kim Bích Đạc nhìn chung quanh, tò mò hỏi.

Nơi này chính là bãi cỏ vừa rồi, những gì mọi người tò mò cũng chỉ là đồ trên mặt đất. Bây giờ ta không có thời gian giải thích cho mọi người nhiều như vậy, nói một cách đơn giản, tất cả mọi thứ nơi này đều là dùng để cứu trợ chuyên nghiệp. Phượng Tĩnh Xu nhanh chóng đi về phía trước, vừa đi vừa giải thích.

Vậy tại sao trong này không mưa? Nhìn sang bên cạnh mưa rơi ào ào , Hoa Ngọc Dung ngẩng đầu nhìn chỗ mình đứng, da.nlze.qu;ydo/nn thật sự không có chút mưa nào, mơ hồ còn cảm thấy một luồng ấm áp.

Đó là do ta sử dụng ‘ thuật cự mưa!

‘ Thuật cự mưa’ là gì? Văn Nhân Tĩnh Phong cũng quay sang đặt câu hỏi.

Đó là một loại pháp thuật ngăn nước mưa! Phượng Tĩnh Xu tiếp tục cúi đầu đi tiếp.

Pháp thuật? Nàng biết pháp thuật! ? Lời nói của Phượng Tĩnh Xu khiến Phượng Duy Tĩnh luôn điềm tĩnh nhất và Tĩnh Ảnh cũng không nén được tức giận, Vậy bây giờ mấy người…..người đen thui lúc ẩn lúc hiện ở bên cạnh chúng ta? Những thứ này là gì vậy!?

Phượng Tĩnh Xu thở dài, xem ra không cho bọn họ một đáp án bọn họ sẽ không ngừng, vì vậy dừng lại ở trước một cái lều, xoay người giải thích một hơi: Ta có thiên phú dị năng, khi còn bé đã biết một số vật lỳ lạ, Duy nhi, Ảnh, chẳng lẽ các chàng quên mất rằng, khi còn bé ta thường cho các chàng chơi mấy món đồ mà các chàng chưa từng thấy bao giờ sao, đó là do ta ‘ biến ’ ra đấy.

Một câu nói dẫn tới ánh mắt ghen tỵ của những người còn lại, Phượng Duy Tĩnh và Tĩnh Ảnh có chút ngượng ngùng, hơn nữa là kiêu ngạo và ngọt ngào.

Khi đó ta còn không biết rốt cuộc bản thân đã xảy ra chuyện gì, cho đến gặp được sư phụ của ta. Thân thế quá mức kinh hãi thế tục càng sẽ khiến bọn họ lo lắng và suy đoán lung tung, vì vậy Phượng Tĩnh Xu lại không khách khí chút nào đẩy mọi chuyện lên đầu Lục Miểu chân nhân, Sau này lên núi học nghệ, ta dần dần biết được bí mật trên người mình, hơn nữa sư phụ là một thế ngoại cao nhân, ta được một số bí tịch, thông hiểu phương pháp tu tiên, nhiều năm luyện tập đã có thành tựu nhỏ, vì vậy có thể biến ra rất nhiều thứ. Trên núi, thứ ta học nhiều hơn tưởng tượng của mọi người nhiều lắm, hiện tại ta không có biện pháp giới thiệu tường tận cho mọi người, chờ sau này có cơ hội sẽ cho mọi người biết!

Rất nhiều. . . . . . Là vật giống như


/222

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status