Trình Yên đang cùng được Tăng Đại Quý dẫn đường, vừa vào trong câu lạc bộ đêm Hoàng Đô đã nhìn thấy hai người A Tam và Nữ Vương đang nhảy điên cuồng trên sân khấu.
Lúc này A Tam Nữ Vương cùng một đám con gái mặc đồ sexy đang đứng nhảy trên sân khấu. Nữ Vương không ngừng ôm người này ôm người kia, thoải mái vô cùng. A Tam cũng không kém, với cái gương mặt lẳng lơ của hắn, cũng ôm trái ôm phải như vậy.
Đỗ Thừa biết hai người này ở đây, hoặc có thể nói mấy ngày này hai người cơ bản đều ở đây.
A Tam và Nữ Vương tuy đang nhảy điên cuồng, nhưng Đỗ Thừa vừa bước vào thì hai người liền dừng lại sau đó nhảy xuống sân khấu bước về phía Đỗ Thừa.
“Đỗ ca, sao đến muộn vậy?”
Với quan hệ như A Tam và Đỗ Thừa thì tự nhiên không cần khách sáo gì, trong khi nói, anh mắt A Tam dừng lại ở Trình Yên.
A Tam từng gặp qua Trình Yên, lúc này nhìn thấy Trình Yên đứng cạnh Đỗ Thừa, liền nhìn Đỗ Thừa một cách mơ ám khi đang nói.
Còn Nữ Vương đứng bên cạnh thì nhìn chằm chằm Trình Yên, trong ánh mắt chứa đầy sự tiếc nuối, ý nghĩa rất rõ ràng.
“Có việc làm lỡ một chút”.
Đỗ Thừa chỉ giải thích đơn giản một chút sau đó nói tiếp: “Đi thôi, tìm A Cửu trước đã”.
“Vâng”.
A Tam ra hiệu ok, sau đó cùng Nữ Vương đi lên tầng ba câu lạc bộ đêm Hoàng Đô.
Sau lần trước tấn công ở đây, nơi này do A Cửu bảo kê, mà A Cửu tự nhiên cũng đưa tổng bộ dời tới đây, bởi vì nơi này là khu vực lớn nhất mà A Cửu đang quản lý.
Đồng thời, A Cửu cũng đã thâu tóm những thế lực dòm ngó nơi này, có A Tam và Nữ Vương, bọn người đó cơ bản đã hoàn toàn thuận phục.
Điều chỉnh lại thế lực ngầm, sau khi nói chuyện với Đỗ Thừa, A Cửu đặt một cái tên rất đơn giản là Huyền Đường.
Huyền Đường thành lập, chủ yếu là muốn để cho thế lực có một hệ thống tổng thể, bởi nếu không thì Huyền Đường có to thêm nữa thì cũng chia năm xẻ bảy.
Trước mắt, Huyền Đường để A Cửu làm chủ, còn có thêm hai người phó nắm giữ những công việc khác nhau, bên dưới có khoảng hơn tám mươi người, mỗi người đều chọn lựa cẩn thận dưới sự căn dặn của Đỗ Thừa lúc trước, số người tuy ít nhưng khả năng lại mạnh.
Có điều, tổng bộ Huyền Đường tuy ở đây, nhưng bình thường ở đây chỉ có khoảng trên dưới hai mươi người, những người còn lại đều ở cạnh một nơi tập luyện cá nhân quy mô lớn gần đây, phòng tập luyện đó là do Đỗ Thừa bỏ tiền ra lập nên.
Đợi Đỗ Thừa và mấy người lên tới lầu ba, A Cửu và hai người phó của Huyền Đường đã đợi rất lâu bên trong phòng làm việc mà ông chủ câu lạc bộ Hoàng Đô đã sắp xếp riêng cho A Cửu.
Bên trong phòng làm việc trang hoàng rất sang trọng, chứng tỏ ông chủ khu giải trí cũng đã rất tâm huyết.
Nơi này hai người phó kia Đỗ Thừa đã từng gặp, đó là hai người sinh đôi bảo vệ cho bang phái ở nơi này, còn hai người người cao người to trước kia đã đi rồi.
Nhìn thấy Đỗ Thừa bước vào, hai người song sinh đó quan sát Đỗ Thừa một cái rồi tự nhanh chóng rời đi. Bởi vì sau đó Đỗ Thừa sẽ nói chuyện với A Cửu, hai người vẫn chưa có tư cách để nghe. Bọn họ còn ở lại đây chỉ vì A Cửu muốn để hai người biết Đỗ Thừa, có một chút ấn tượng với Đỗ Thừa, còn những thứ khác A Cửu không nói gì thêm.
Chờ hai người song sinh đó đi ra xong, bên trong chỉ còn lại Đỗ Thừa, Trình Yên, A Tam, Nữ Vương và A Cửu từ trên ghế đứng dậy.
A Cửu vốn là một sát thủ, sở hữu một khí chất ác liệt mà người khác không dễ biết được, tính tình cũng vô cùng lạnh lùng. Trong thời gian ngắn ngủi trên dưới một tháng này, khí chất của A Cửu càng nâng cao lên một bậc.
Áo vest màu đen để lộ chiếc váy dài bó sát màu đen cộng với gương mặt lạnh lùng của A Cửu cho người khác cảm giác còn dữ dằn hơn hẳn lúc đầu Đỗ Thừa gặp cô, và cũng lạnh lùng hơn nhiều, ẩn sâu trong đó là một khí thế của thượng vị giả.
Hơn nữa, A Cửu vốn dĩ rất đẹp, bây giờ nhìn lại càng làm cho người ta cảm thấy sắc sảo vô cùng.
Nhìn khí chất thay đổi quá nhiều của A Cửu, Đỗ Thừa không kìm được nhớ lại cái biệt hiệu gần đây bên ngoài đặt cho A Cửu - Hắc hạt mĩ nhân (người đẹp bọ cạp đen).
Nhưng sau khi A Cửu nhìn thấy Đỗ Thừa, cái khí chất ấy phút chốc biến mất, thay vào đó là một vẻ cung kính, đồng thời đứng dậy nhường lại vị trí Đường chủ.
“Cô cứ ngồi đó đi, vị trí đó không hợp với tôi”.
Đỗ Thừa nhìn hành động của A Cửu, rồi chỉ vào vị trí đó ý bảo A Cửu đến ngồi.
Tuy sắp xếp cho A Cửu đi theo con đường này, nhưng Đỗ Thừa hoàn toàn không có ý làm xã hội đen, bởi hắn cho rằng không cần thiết như vậy.
Nghe Đỗ Thừa nói như vậy, A Cửu không chút do dự liền dừng lại, dù không ngồi xuống nhưng đối với lời sai bảo của Đỗ Thừa, cô tuyệt đối nghe theo.
Bởi trong lòng A Cửu hiểu rõ, mọi thứ của cô đều là Đỗ Thừa ban cho, cô đối với Đỗ Thừa hoàn toàn không hề có ý nghĩ phản kháng hay bất kính, nguyên nhân là cô đã từng thấy được khả năng ghê gớm của Đỗ Thừa, mà còn là tự mắt chứng kiến, đương nhiên, bản thân A Cửu cũng không hề có ý nghĩ phản bội Đỗ Thừa, bởi so với cái nghề sát thủ mà nói, A Cửu càng thích cái nghề này hơn, cũng thích cái cảm giác đó, cũng có thể cô bẩm sinh là người con gái thích hợp với xã hội đen.
Nhìn bộ dạng A Cửu cung kính đến ngồi trên ghế sofa bên cạnh Đỗ Thừa, Trình Yên mặt kinh ngạc nhìn Đỗ Thừa, cô ấy không phải là kẻ ngốc, từ lời nói của Đỗ Thừa và biểu hiện của A Cửu, cô phần nào cũng đoán ra.
Đỗ Thừa không phải xã hội đen, nhưng lại thuộc dạng nhân vật khống chế xã hội đen.
Bên cạnh, A Tam và Nữ vương cũng tìm đại chỗ mà ngồi xuống, hai người không gia nhập Huyền Đường, chỉ là nghe theo lời sai bảo của Đỗ Thừa mà đến xem một chút mà thôi, với quy mô nhỏ của Huyền Đường như hiện tại, thực sự là không giữ được người như A Tam và Nữ vương, trừ khi quy mô Huyền Đường vững mạnh hơn hiện tại mấy chục lần mới có được cái tư cách này.
“Nói sơ qua tình hình hiện tại của thế lực ngầm thành phố đi”.
Sau khi ngồi xuống, Đỗ Thừa liền hỏi A Cửu.
“Thành phố bây giờ có tổng cộng ba thế lực ngầm mạnh nhất, bao gồm bang Thiết Đao khu Tây, Xích Đường khu Bắc, và Thanh Bang khu Nam, thế lực của bang Thiết Đao mạnh nhất, cũng là thế lực ngầm mạnh nhất thành phố…”
A Cửu có vẻ đã chuẩn bị tốt từ sớm, đối với câu hỏi của Đỗ Thừa, cô trả lời vô cùng dứt khoát và rõ ràng.
Trong ba thế lực lớn, địa bàn của bang Thiết Đao là rộng nhất, số người trong bang cũng đông nhất, còn Xích Đường và Thanh
Bang thì cũng tương đương nhau, nhưng hai bang này so với bang Thiết Đao cũng không thua kém bao nhiêu.
Đỗ Thừa không có hứng thú gì với bang Thiết Đao và bang Xích Đường, bởi đối với Đỗ Thừa mà nói, nhà họ Đỗ đằng sau thao túng Thanh Bang mới là điều hắn quan tâm nhất.
Thanh Bang vốn do Đỗ Thanh Vũ quản lý, bên dưới có tổng cộng hai mươi tay chân, ngoài ra, còn có hơn ba trăm anh em và mười mấy thế lực nhỏ phụ thuộc, thực lực tổng thể hoàn toàn không tồi, đặc biệt là hai mươi tay chân của Đỗ Thanh Vũ, thực lực thuộc dạng đỉnh ở thành phố.
Chỉ là, một chút thực lực này đối với Đỗ Thừa mà nói thì lại không là gì, lần này Đỗ Thừa đến là muốn đối phó với Thanh Bang.
Thanh Bang là một trụ cột vững chắc của nhà họ Đỗ, chỉ cần có thể diệt được Thanh Bang, về cơ bản cũng như cắt đi một cánh tay của nhà họ Đỗ, vốn dĩ Đỗ Thừa muốn cho A Cửu thời gian ba tháng chuẩn bị, nhưng A Cửu lại hoàn thành căn dặn của Đỗ Thừa với tốc độ nhanh không thể tưởng tượng, cho thấy một tài năng kinh khủng trong lĩnh vực này.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi trên dưới một tháng, nhưng A Cửu đã khống chế được một thế lực nhỏ có thể coi là không tồi, hoàn toàn nằm ngoài dự tính của Đỗ Thừa, bởi vậy kế hoạch của Đỗ Thừa đành phải tiến hành thay đổi và làm trước.
“Đỗ ca, anh muốn bắt đầu động vào Thanh Bang chưa?” Đợi A Cửu nói xong, A Tam cũng hưng phấn hỏi Đỗ Thừa.
Với cái tính cách không chịu ngồi yên của A Tam, những việc như thế này đương nhiên là không để lỡ.
Ánh mắt Nữ Vương bên cạnh cũng phóng ra những tia dị sắc, sự việc ở câu lạc bộ đêm Kim Đỉnh lần trước cô cũng đã chứng kiến.
Đỗ Thừa không đáp lại ngay mà sau khi suy nghĩ một hồi mới nói: “Cũng gần phải ra tay rồi, Thanh Bang chính là một cái gai, nhổ càng sớm càng tốt”.
Nghe Đỗ Thừa nói như vậy, mắt A Cửu sáng lên rồi ngay lập tức trở nên hung dữ. Cô biết ân oán giữa Đỗ Thừa và nhà họ Đỗ nên tự khắc hiểu được vì sao Đỗ Thừa nhất định muốn diệt Thanh Bang.
Sau khi nghĩ ngợi, A Cửu bèn nói với Đỗ Thừa: “Đỗ ca, vậy khi nào chúng ta ra tay?”
Với thực lực hiện tại của Huyền Đường thực sự không phải là đối thủ của Thanh Bang, nhưg việc như thế này làm sao Đỗ Thừa có thể đặt mình ngoài cuộc, hơn nữa lại có A Tam và Nữ Vương giúp đỡ, đối với trận này, A Cửu có thể nói tràn đầy niềm tin.
“Cô chuẩn bị trước đã, những ngày này tốt nhất là không được để lộ bất cứ điều gì, đợi sau khi tôi đi Hạ Môn về rồi mới ra tay” Đã chuẩn bị ra tay rồi, Đỗ Thừa tất nhiên muốn đón Đại Cương về, có Đại Cương, thực lực của A Tam và Nữ Vương mới có thể phát huy hoàn toàn.
Đương nhiên, đến lúc đó Đỗ Thừa cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Vì thực lực của Đỗ Thanh Vũ không phải yếu, nếu tên đầu đàn của nhà họ Đỗ ra tay, với thực lực ba người A Tam mà nói thì vẫn chưa đủ.
“Được, để tôi cho người bên dưới chuẩn bị”.
Nghe Đỗ Thừa nói như vậy, A Cửu liền gật đầu hoàn toàn không có bất kỳ do dự nào.
A Tam và Nữ Vương bên cạnh cũng nhìn nhau, hiển nhiên, hai người hiểu vì sao Đỗ Thừa phải đi Hạ Môn.
Chỉ có Trình Yên cảm giác không giống, ngồi bên cạnh Đỗ Thừa, lúc này, cuối cùng cô cũng cảm thấy được bản thân không hiểu bao nhiêu về Đỗ Thừa.
Lúc này A Tam Nữ Vương cùng một đám con gái mặc đồ sexy đang đứng nhảy trên sân khấu. Nữ Vương không ngừng ôm người này ôm người kia, thoải mái vô cùng. A Tam cũng không kém, với cái gương mặt lẳng lơ của hắn, cũng ôm trái ôm phải như vậy.
Đỗ Thừa biết hai người này ở đây, hoặc có thể nói mấy ngày này hai người cơ bản đều ở đây.
A Tam và Nữ Vương tuy đang nhảy điên cuồng, nhưng Đỗ Thừa vừa bước vào thì hai người liền dừng lại sau đó nhảy xuống sân khấu bước về phía Đỗ Thừa.
“Đỗ ca, sao đến muộn vậy?”
Với quan hệ như A Tam và Đỗ Thừa thì tự nhiên không cần khách sáo gì, trong khi nói, anh mắt A Tam dừng lại ở Trình Yên.
A Tam từng gặp qua Trình Yên, lúc này nhìn thấy Trình Yên đứng cạnh Đỗ Thừa, liền nhìn Đỗ Thừa một cách mơ ám khi đang nói.
Còn Nữ Vương đứng bên cạnh thì nhìn chằm chằm Trình Yên, trong ánh mắt chứa đầy sự tiếc nuối, ý nghĩa rất rõ ràng.
“Có việc làm lỡ một chút”.
Đỗ Thừa chỉ giải thích đơn giản một chút sau đó nói tiếp: “Đi thôi, tìm A Cửu trước đã”.
“Vâng”.
A Tam ra hiệu ok, sau đó cùng Nữ Vương đi lên tầng ba câu lạc bộ đêm Hoàng Đô.
Sau lần trước tấn công ở đây, nơi này do A Cửu bảo kê, mà A Cửu tự nhiên cũng đưa tổng bộ dời tới đây, bởi vì nơi này là khu vực lớn nhất mà A Cửu đang quản lý.
Đồng thời, A Cửu cũng đã thâu tóm những thế lực dòm ngó nơi này, có A Tam và Nữ Vương, bọn người đó cơ bản đã hoàn toàn thuận phục.
Điều chỉnh lại thế lực ngầm, sau khi nói chuyện với Đỗ Thừa, A Cửu đặt một cái tên rất đơn giản là Huyền Đường.
Huyền Đường thành lập, chủ yếu là muốn để cho thế lực có một hệ thống tổng thể, bởi nếu không thì Huyền Đường có to thêm nữa thì cũng chia năm xẻ bảy.
Trước mắt, Huyền Đường để A Cửu làm chủ, còn có thêm hai người phó nắm giữ những công việc khác nhau, bên dưới có khoảng hơn tám mươi người, mỗi người đều chọn lựa cẩn thận dưới sự căn dặn của Đỗ Thừa lúc trước, số người tuy ít nhưng khả năng lại mạnh.
Có điều, tổng bộ Huyền Đường tuy ở đây, nhưng bình thường ở đây chỉ có khoảng trên dưới hai mươi người, những người còn lại đều ở cạnh một nơi tập luyện cá nhân quy mô lớn gần đây, phòng tập luyện đó là do Đỗ Thừa bỏ tiền ra lập nên.
Đợi Đỗ Thừa và mấy người lên tới lầu ba, A Cửu và hai người phó của Huyền Đường đã đợi rất lâu bên trong phòng làm việc mà ông chủ câu lạc bộ Hoàng Đô đã sắp xếp riêng cho A Cửu.
Bên trong phòng làm việc trang hoàng rất sang trọng, chứng tỏ ông chủ khu giải trí cũng đã rất tâm huyết.
Nơi này hai người phó kia Đỗ Thừa đã từng gặp, đó là hai người sinh đôi bảo vệ cho bang phái ở nơi này, còn hai người người cao người to trước kia đã đi rồi.
Nhìn thấy Đỗ Thừa bước vào, hai người song sinh đó quan sát Đỗ Thừa một cái rồi tự nhanh chóng rời đi. Bởi vì sau đó Đỗ Thừa sẽ nói chuyện với A Cửu, hai người vẫn chưa có tư cách để nghe. Bọn họ còn ở lại đây chỉ vì A Cửu muốn để hai người biết Đỗ Thừa, có một chút ấn tượng với Đỗ Thừa, còn những thứ khác A Cửu không nói gì thêm.
Chờ hai người song sinh đó đi ra xong, bên trong chỉ còn lại Đỗ Thừa, Trình Yên, A Tam, Nữ Vương và A Cửu từ trên ghế đứng dậy.
A Cửu vốn là một sát thủ, sở hữu một khí chất ác liệt mà người khác không dễ biết được, tính tình cũng vô cùng lạnh lùng. Trong thời gian ngắn ngủi trên dưới một tháng này, khí chất của A Cửu càng nâng cao lên một bậc.
Áo vest màu đen để lộ chiếc váy dài bó sát màu đen cộng với gương mặt lạnh lùng của A Cửu cho người khác cảm giác còn dữ dằn hơn hẳn lúc đầu Đỗ Thừa gặp cô, và cũng lạnh lùng hơn nhiều, ẩn sâu trong đó là một khí thế của thượng vị giả.
Hơn nữa, A Cửu vốn dĩ rất đẹp, bây giờ nhìn lại càng làm cho người ta cảm thấy sắc sảo vô cùng.
Nhìn khí chất thay đổi quá nhiều của A Cửu, Đỗ Thừa không kìm được nhớ lại cái biệt hiệu gần đây bên ngoài đặt cho A Cửu - Hắc hạt mĩ nhân (người đẹp bọ cạp đen).
Nhưng sau khi A Cửu nhìn thấy Đỗ Thừa, cái khí chất ấy phút chốc biến mất, thay vào đó là một vẻ cung kính, đồng thời đứng dậy nhường lại vị trí Đường chủ.
“Cô cứ ngồi đó đi, vị trí đó không hợp với tôi”.
Đỗ Thừa nhìn hành động của A Cửu, rồi chỉ vào vị trí đó ý bảo A Cửu đến ngồi.
Tuy sắp xếp cho A Cửu đi theo con đường này, nhưng Đỗ Thừa hoàn toàn không có ý làm xã hội đen, bởi hắn cho rằng không cần thiết như vậy.
Nghe Đỗ Thừa nói như vậy, A Cửu không chút do dự liền dừng lại, dù không ngồi xuống nhưng đối với lời sai bảo của Đỗ Thừa, cô tuyệt đối nghe theo.
Bởi trong lòng A Cửu hiểu rõ, mọi thứ của cô đều là Đỗ Thừa ban cho, cô đối với Đỗ Thừa hoàn toàn không hề có ý nghĩ phản kháng hay bất kính, nguyên nhân là cô đã từng thấy được khả năng ghê gớm của Đỗ Thừa, mà còn là tự mắt chứng kiến, đương nhiên, bản thân A Cửu cũng không hề có ý nghĩ phản bội Đỗ Thừa, bởi so với cái nghề sát thủ mà nói, A Cửu càng thích cái nghề này hơn, cũng thích cái cảm giác đó, cũng có thể cô bẩm sinh là người con gái thích hợp với xã hội đen.
Nhìn bộ dạng A Cửu cung kính đến ngồi trên ghế sofa bên cạnh Đỗ Thừa, Trình Yên mặt kinh ngạc nhìn Đỗ Thừa, cô ấy không phải là kẻ ngốc, từ lời nói của Đỗ Thừa và biểu hiện của A Cửu, cô phần nào cũng đoán ra.
Đỗ Thừa không phải xã hội đen, nhưng lại thuộc dạng nhân vật khống chế xã hội đen.
Bên cạnh, A Tam và Nữ vương cũng tìm đại chỗ mà ngồi xuống, hai người không gia nhập Huyền Đường, chỉ là nghe theo lời sai bảo của Đỗ Thừa mà đến xem một chút mà thôi, với quy mô nhỏ của Huyền Đường như hiện tại, thực sự là không giữ được người như A Tam và Nữ vương, trừ khi quy mô Huyền Đường vững mạnh hơn hiện tại mấy chục lần mới có được cái tư cách này.
“Nói sơ qua tình hình hiện tại của thế lực ngầm thành phố đi”.
Sau khi ngồi xuống, Đỗ Thừa liền hỏi A Cửu.
“Thành phố bây giờ có tổng cộng ba thế lực ngầm mạnh nhất, bao gồm bang Thiết Đao khu Tây, Xích Đường khu Bắc, và Thanh Bang khu Nam, thế lực của bang Thiết Đao mạnh nhất, cũng là thế lực ngầm mạnh nhất thành phố…”
A Cửu có vẻ đã chuẩn bị tốt từ sớm, đối với câu hỏi của Đỗ Thừa, cô trả lời vô cùng dứt khoát và rõ ràng.
Trong ba thế lực lớn, địa bàn của bang Thiết Đao là rộng nhất, số người trong bang cũng đông nhất, còn Xích Đường và Thanh
Bang thì cũng tương đương nhau, nhưng hai bang này so với bang Thiết Đao cũng không thua kém bao nhiêu.
Đỗ Thừa không có hứng thú gì với bang Thiết Đao và bang Xích Đường, bởi đối với Đỗ Thừa mà nói, nhà họ Đỗ đằng sau thao túng Thanh Bang mới là điều hắn quan tâm nhất.
Thanh Bang vốn do Đỗ Thanh Vũ quản lý, bên dưới có tổng cộng hai mươi tay chân, ngoài ra, còn có hơn ba trăm anh em và mười mấy thế lực nhỏ phụ thuộc, thực lực tổng thể hoàn toàn không tồi, đặc biệt là hai mươi tay chân của Đỗ Thanh Vũ, thực lực thuộc dạng đỉnh ở thành phố.
Chỉ là, một chút thực lực này đối với Đỗ Thừa mà nói thì lại không là gì, lần này Đỗ Thừa đến là muốn đối phó với Thanh Bang.
Thanh Bang là một trụ cột vững chắc của nhà họ Đỗ, chỉ cần có thể diệt được Thanh Bang, về cơ bản cũng như cắt đi một cánh tay của nhà họ Đỗ, vốn dĩ Đỗ Thừa muốn cho A Cửu thời gian ba tháng chuẩn bị, nhưng A Cửu lại hoàn thành căn dặn của Đỗ Thừa với tốc độ nhanh không thể tưởng tượng, cho thấy một tài năng kinh khủng trong lĩnh vực này.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi trên dưới một tháng, nhưng A Cửu đã khống chế được một thế lực nhỏ có thể coi là không tồi, hoàn toàn nằm ngoài dự tính của Đỗ Thừa, bởi vậy kế hoạch của Đỗ Thừa đành phải tiến hành thay đổi và làm trước.
“Đỗ ca, anh muốn bắt đầu động vào Thanh Bang chưa?” Đợi A Cửu nói xong, A Tam cũng hưng phấn hỏi Đỗ Thừa.
Với cái tính cách không chịu ngồi yên của A Tam, những việc như thế này đương nhiên là không để lỡ.
Ánh mắt Nữ Vương bên cạnh cũng phóng ra những tia dị sắc, sự việc ở câu lạc bộ đêm Kim Đỉnh lần trước cô cũng đã chứng kiến.
Đỗ Thừa không đáp lại ngay mà sau khi suy nghĩ một hồi mới nói: “Cũng gần phải ra tay rồi, Thanh Bang chính là một cái gai, nhổ càng sớm càng tốt”.
Nghe Đỗ Thừa nói như vậy, mắt A Cửu sáng lên rồi ngay lập tức trở nên hung dữ. Cô biết ân oán giữa Đỗ Thừa và nhà họ Đỗ nên tự khắc hiểu được vì sao Đỗ Thừa nhất định muốn diệt Thanh Bang.
Sau khi nghĩ ngợi, A Cửu bèn nói với Đỗ Thừa: “Đỗ ca, vậy khi nào chúng ta ra tay?”
Với thực lực hiện tại của Huyền Đường thực sự không phải là đối thủ của Thanh Bang, nhưg việc như thế này làm sao Đỗ Thừa có thể đặt mình ngoài cuộc, hơn nữa lại có A Tam và Nữ Vương giúp đỡ, đối với trận này, A Cửu có thể nói tràn đầy niềm tin.
“Cô chuẩn bị trước đã, những ngày này tốt nhất là không được để lộ bất cứ điều gì, đợi sau khi tôi đi Hạ Môn về rồi mới ra tay” Đã chuẩn bị ra tay rồi, Đỗ Thừa tất nhiên muốn đón Đại Cương về, có Đại Cương, thực lực của A Tam và Nữ Vương mới có thể phát huy hoàn toàn.
Đương nhiên, đến lúc đó Đỗ Thừa cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Vì thực lực của Đỗ Thanh Vũ không phải yếu, nếu tên đầu đàn của nhà họ Đỗ ra tay, với thực lực ba người A Tam mà nói thì vẫn chưa đủ.
“Được, để tôi cho người bên dưới chuẩn bị”.
Nghe Đỗ Thừa nói như vậy, A Cửu liền gật đầu hoàn toàn không có bất kỳ do dự nào.
A Tam và Nữ Vương bên cạnh cũng nhìn nhau, hiển nhiên, hai người hiểu vì sao Đỗ Thừa phải đi Hạ Môn.
Chỉ có Trình Yên cảm giác không giống, ngồi bên cạnh Đỗ Thừa, lúc này, cuối cùng cô cũng cảm thấy được bản thân không hiểu bao nhiêu về Đỗ Thừa.
/265
|