Sau khi bám theo nó một thời gian, đến phía sân bay ở Việt Nam
Tuấn Khải ngồi bệt xuống ghế, cầm chai nước tu ừn ực, cậu vừa thoát khỏi đám fans của mình, thở phì phò một lúc, đôi đồng tử bắt đầu di chuyển như tìm kiếm nó
Thấy Tuyết Nhi vừa leo lên xe buýt, cậu vội vàng chạy lại đó
- bác tài! Dừng lại!
Tuy biết tiếng việt một chút do thường ngày nó dùng để châm chọc cậu hay thỉnh thoảng Tuyết Nhi nó cũng buộc miệng nói mấy lời
Nhưng, lúc đó cậu vẫn có thể phát âm chuẩn, thay vào đó Tuấn Khải bây giờ nói nghọng như đứa trẻ lên ba khiến mọi người xung quanh bật cười
Chiếc xe buýt dừng lại, cậu bước lên xe, Tuyết Nhi nó cũng nhìn cậu vài lần, nhưng không phát hiện ra vì cậu đang cải trang
Tuấn Khải tò mò nhìn bó hoa cúc màu trắng tươi nó vừa mua
Thăm người bệnh sao?
Nhưng suy nghĩ đó chẳng tồn tại được bao lâu khi cậu thấy nó bước vào..
Nghĩa Trang
Đặt bó hoa ngay ngắn tại một chỗ, Tuyết Nhi cầm bó nhang đã đốt sẵn cẩn thận cắm trước hai bức ảnh
Trong phút chốc, người con gái đang đúng bỗng dưng khuỵ xuống, nước mắt rơi lã chã như những giọt pha lê rồi nhẹ nhàng tan trong lòng đất - nơi chôn cất của người đã khuất
Đã 1 năm Tuyết Nhi nó cố gắng mạnh mẽ, cố gắng không rơi lệ, cố gắng trưởng thành
Nhưng thật ra
Nó đã rất mềm yếu, tính tình trẻ con, thật sự đã rất yếu đuối
Sau Tuyết Nhi là Tuấn Khải đang lặng lẽ quan sát từ xa
Trong lòng cậu hiện tại khó chịu vô cùng, nhưng lại không thể biết nguyên do là gì
*****
Sau khi rũ bỏ hết những nỗi buồn bằng những giọt nước mắt
Tuyết Nhi nó lặng lẽ bỏ đi, thẩn thờ chẳng để ý xung quanh mà đâu biết rằng...
Một chiếc xe đang lao vụt tới chỗ nó đang đi, Tuấn Khải cậu hốt hoảng chạy tới
- Tuyết Nhi cẩn thận!
Két..két..Ầm!!
******
Vương Tuấn Khải.. anh đừng đi..
Tuấn Khải ngồi bệt xuống ghế, cầm chai nước tu ừn ực, cậu vừa thoát khỏi đám fans của mình, thở phì phò một lúc, đôi đồng tử bắt đầu di chuyển như tìm kiếm nó
Thấy Tuyết Nhi vừa leo lên xe buýt, cậu vội vàng chạy lại đó
- bác tài! Dừng lại!
Tuy biết tiếng việt một chút do thường ngày nó dùng để châm chọc cậu hay thỉnh thoảng Tuyết Nhi nó cũng buộc miệng nói mấy lời
Nhưng, lúc đó cậu vẫn có thể phát âm chuẩn, thay vào đó Tuấn Khải bây giờ nói nghọng như đứa trẻ lên ba khiến mọi người xung quanh bật cười
Chiếc xe buýt dừng lại, cậu bước lên xe, Tuyết Nhi nó cũng nhìn cậu vài lần, nhưng không phát hiện ra vì cậu đang cải trang
Tuấn Khải tò mò nhìn bó hoa cúc màu trắng tươi nó vừa mua
Thăm người bệnh sao?
Nhưng suy nghĩ đó chẳng tồn tại được bao lâu khi cậu thấy nó bước vào..
Nghĩa Trang
Đặt bó hoa ngay ngắn tại một chỗ, Tuyết Nhi cầm bó nhang đã đốt sẵn cẩn thận cắm trước hai bức ảnh
Trong phút chốc, người con gái đang đúng bỗng dưng khuỵ xuống, nước mắt rơi lã chã như những giọt pha lê rồi nhẹ nhàng tan trong lòng đất - nơi chôn cất của người đã khuất
Đã 1 năm Tuyết Nhi nó cố gắng mạnh mẽ, cố gắng không rơi lệ, cố gắng trưởng thành
Nhưng thật ra
Nó đã rất mềm yếu, tính tình trẻ con, thật sự đã rất yếu đuối
Sau Tuyết Nhi là Tuấn Khải đang lặng lẽ quan sát từ xa
Trong lòng cậu hiện tại khó chịu vô cùng, nhưng lại không thể biết nguyên do là gì
*****
Sau khi rũ bỏ hết những nỗi buồn bằng những giọt nước mắt
Tuyết Nhi nó lặng lẽ bỏ đi, thẩn thờ chẳng để ý xung quanh mà đâu biết rằng...
Một chiếc xe đang lao vụt tới chỗ nó đang đi, Tuấn Khải cậu hốt hoảng chạy tới
- Tuyết Nhi cẩn thận!
Két..két..Ầm!!
******
Vương Tuấn Khải.. anh đừng đi..
/17
|