Editor: MarisMiu
Nhẫn kim cương kia rõ ràng chính là nhẫn cặp dùng để cầu hôn, An Dĩ Mạch nghĩ, nếu hôm nay cặp nào giành chiến thắng, thì người nam sẽ phải cầu hôn tại đây. Song như vậy rất tốt, điều đó có thể minh chứng cho hạnh phúc của bọn họ.
Mọi người không nên kích động, ngoại trừ nhẫn kim cương này ra, hôm nay nhóm người nào chiến thắng cũng có lộc ăn. Tôi nghĩ tất cả mọi người đều biết danh hiệu đầu bếp Kiệt Kha Tốn nổi tiếng trên toàn thế giới chứ. Đúng vậy, người chiến thắng hôm nay không những nhận được phần thưởng lớn mà còn được tự mình thầy Kiệt Kha Tốn làm một bữa tiệc lớn để chúc mừng.”
Đối với nhẫn kim cương kia, An Dĩ Mạch càng thấy hứng thú với Kiệt Kha Tốn hơn. Cô đã sớm biết đến tiếng tăm của Kiệt Kha Tốn, hơn nữa, Kiệt Kha Tốn cũng chính là thần tượng của cô, giống như cô là người thích ăn, hoàn toàn không chống lại được sức hấp dẫn như vậy.
Dĩ nhiên, An Mặc Hàn cũng đã nhìn ra ý nghĩ trong lòng của An Dĩ Mạch, thật ra anh cũng muốn ăn món do Kiệt Kha Tốn nấu, nhưng trong lòng anh vẫn thích An Dĩ Mạch làm thức ăn hơn. Được rồi, anh phải nếm thử món ăn do Kiệt Kha Tốn chế biến rốt cuộc như thế nào mới được, nên biết rằng anh ta là thần tượng của Dĩ Mạch đó.
Nếu chúng ta không thắng được trận đấu, anh sẽ sẽ mời Kiệt Kha Tốn vào trong nhà chuyên nấu ăn cho em, vì vậy cuộc đấu này chỉ là giải trí mà thôi. Không nên quá để ý, được không?
An Mặc Hàn ôm An Dĩ Mạch thật chặt, An Dĩ Mạch bật cười, dĩ nhiên cô biết An Mặc Hàn có thể làm được, có điều cô lại cảm thấy tham gia thi đấu để lấy được đồ còn có ý nghĩa hơn.
Em biết, yên tâm đi, chỉ cần chúng ta cố hết sức là được.
Ừm.
Rất nhiều người đã đến ghi danh, nhiều cặp đôi tham gia thi đấu như vậy, có điều vòng thứ nhất đã bị loại đi rất nhiều.
Vòng thứ nhất là so về thời gian yêu nhau của các cặp đôi, dưới ba năm thì bị loại. Cứ như vậy, sau khi kết thúc vòng một, vốn là mười mấy cặp đôi bây giờ cũng chỉ còn lại tám cặp. Dĩ nhiên, An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn bọn họ cũng ở trong đó.
Chúc mừng mười sáu người còn lại đã thông qua vòng đầu tiên, trước hết các bạn hãy giới thiệu mình một chút với mọi người nào.
Phác Thụ nhìn tám cặp đôi này, anh nhìn thấy rõ được sự vui mừng hiện trên gương mặt của bọn họ. Có điều, khi nhìn thấy An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch, anh lại khiếp sợ một phen.
Cặp đôi này quá mức xuất sắc, hơn nữa khí chất của bọn họ cũng hơn tất cả mọi người ở trong này, nhất là người đàn ông kia, anh nhìn có chút nhìn quen. Nhìn người đàn ông kia tà mị và tuấn mỹ kia, nhất thời khiến cả người Phác Thụ có cảm giác bị áp bức.
Phác Thụ nở một nụ cười hữu nghị với An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn, sau đó ép buộc chính mình dời mắt đi.
Anh ta sao vậy?
An Dĩ Mạch cảm nhận được ánh mắt kỳ quái của Phác Thụ khi nhìn hai người họ, cô liền quay sang hỏi Mặc Hàn, An Mặc Hàn nhếch môi, nói: Không biết, chắc là đầu của anh ta có vấn đề.
Hì hì, Mặc Hàn, không nên nói như vậy, không có lễ phép.
An Dĩ Mạch không nhịn được bật cười, lúc nào An Mặc Hàn cũng nói chuyện sắc bén như vậy. Mặc dù, An Dĩ Mạch cũng cảm giác anh nói có lý, nhưng cô vẫn nhẹ nhàng trách cứ An Mặc Hàn, còn mọi người bên ngoài nhìn vô thì giống như là hai người đùa nghịch với nhau.
Ở phía dưới, các cặp đôi bị loại cũng chú ý tới An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch ở trên sân khấu. Lúc đầu, bọn họ cũng không để ý đến hai người kia, hiện giờ nhìn kỹ một chút mới
Nhẫn kim cương kia rõ ràng chính là nhẫn cặp dùng để cầu hôn, An Dĩ Mạch nghĩ, nếu hôm nay cặp nào giành chiến thắng, thì người nam sẽ phải cầu hôn tại đây. Song như vậy rất tốt, điều đó có thể minh chứng cho hạnh phúc của bọn họ.
Mọi người không nên kích động, ngoại trừ nhẫn kim cương này ra, hôm nay nhóm người nào chiến thắng cũng có lộc ăn. Tôi nghĩ tất cả mọi người đều biết danh hiệu đầu bếp Kiệt Kha Tốn nổi tiếng trên toàn thế giới chứ. Đúng vậy, người chiến thắng hôm nay không những nhận được phần thưởng lớn mà còn được tự mình thầy Kiệt Kha Tốn làm một bữa tiệc lớn để chúc mừng.”
Đối với nhẫn kim cương kia, An Dĩ Mạch càng thấy hứng thú với Kiệt Kha Tốn hơn. Cô đã sớm biết đến tiếng tăm của Kiệt Kha Tốn, hơn nữa, Kiệt Kha Tốn cũng chính là thần tượng của cô, giống như cô là người thích ăn, hoàn toàn không chống lại được sức hấp dẫn như vậy.
Dĩ nhiên, An Mặc Hàn cũng đã nhìn ra ý nghĩ trong lòng của An Dĩ Mạch, thật ra anh cũng muốn ăn món do Kiệt Kha Tốn nấu, nhưng trong lòng anh vẫn thích An Dĩ Mạch làm thức ăn hơn. Được rồi, anh phải nếm thử món ăn do Kiệt Kha Tốn chế biến rốt cuộc như thế nào mới được, nên biết rằng anh ta là thần tượng của Dĩ Mạch đó.
Nếu chúng ta không thắng được trận đấu, anh sẽ sẽ mời Kiệt Kha Tốn vào trong nhà chuyên nấu ăn cho em, vì vậy cuộc đấu này chỉ là giải trí mà thôi. Không nên quá để ý, được không?
An Mặc Hàn ôm An Dĩ Mạch thật chặt, An Dĩ Mạch bật cười, dĩ nhiên cô biết An Mặc Hàn có thể làm được, có điều cô lại cảm thấy tham gia thi đấu để lấy được đồ còn có ý nghĩa hơn.
Em biết, yên tâm đi, chỉ cần chúng ta cố hết sức là được.
Ừm.
Rất nhiều người đã đến ghi danh, nhiều cặp đôi tham gia thi đấu như vậy, có điều vòng thứ nhất đã bị loại đi rất nhiều.
Vòng thứ nhất là so về thời gian yêu nhau của các cặp đôi, dưới ba năm thì bị loại. Cứ như vậy, sau khi kết thúc vòng một, vốn là mười mấy cặp đôi bây giờ cũng chỉ còn lại tám cặp. Dĩ nhiên, An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn bọn họ cũng ở trong đó.
Chúc mừng mười sáu người còn lại đã thông qua vòng đầu tiên, trước hết các bạn hãy giới thiệu mình một chút với mọi người nào.
Phác Thụ nhìn tám cặp đôi này, anh nhìn thấy rõ được sự vui mừng hiện trên gương mặt của bọn họ. Có điều, khi nhìn thấy An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch, anh lại khiếp sợ một phen.
Cặp đôi này quá mức xuất sắc, hơn nữa khí chất của bọn họ cũng hơn tất cả mọi người ở trong này, nhất là người đàn ông kia, anh nhìn có chút nhìn quen. Nhìn người đàn ông kia tà mị và tuấn mỹ kia, nhất thời khiến cả người Phác Thụ có cảm giác bị áp bức.
Phác Thụ nở một nụ cười hữu nghị với An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn, sau đó ép buộc chính mình dời mắt đi.
Anh ta sao vậy?
An Dĩ Mạch cảm nhận được ánh mắt kỳ quái của Phác Thụ khi nhìn hai người họ, cô liền quay sang hỏi Mặc Hàn, An Mặc Hàn nhếch môi, nói: Không biết, chắc là đầu của anh ta có vấn đề.
Hì hì, Mặc Hàn, không nên nói như vậy, không có lễ phép.
An Dĩ Mạch không nhịn được bật cười, lúc nào An Mặc Hàn cũng nói chuyện sắc bén như vậy. Mặc dù, An Dĩ Mạch cũng cảm giác anh nói có lý, nhưng cô vẫn nhẹ nhàng trách cứ An Mặc Hàn, còn mọi người bên ngoài nhìn vô thì giống như là hai người đùa nghịch với nhau.
Ở phía dưới, các cặp đôi bị loại cũng chú ý tới An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch ở trên sân khấu. Lúc đầu, bọn họ cũng không để ý đến hai người kia, hiện giờ nhìn kỹ một chút mới
/128
|