Tuyệt Sắc Thái Giám - Yêu Hậu Đùa Lãnh Hoàng

Chương 172 - Chương 172

/202


Đừng hỏi quá nhiều! Trên đời này có rất nhiều chuyện không nói được! Biết nhiều hơn không tốt cho nàng! Tóm lại! Dù gì đi nữa nàng cũng đừng lo! Chỉ cần có ta ở đây! Sẽ không để nàng xảy ra chuyện!

Sở Vân Hách đưa tay xoa mặt Đoàn Cẩm Sơ, giọng ôn nhu nhẹ nhàng như có ma lực trấn an, làm Đoàn Cẩm Sơ dần dần an tâm, rúc vào trong ngực hắn, lòng đầy ngọt ngào: Vân Hách! Có chàng ở đây ta không sợ! Bất kể như thế nào! Chỉ cần có chàng ở bên cạnh ta! Nơi nào cũng là Thiên đường!

Ha ha. . . . Sơ nhi! Nếu mệt thì ngủ đi! Sở Vân Hách vỗ nhẹ nàng, đắp áo ngoài lên người nàng, mà hắn chỉ nằm mình không trên giường cứng.

Đoàn Cẩm Sơ được hắn vỗ về dịu dàng, không bao lâu thì nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ.

Cúi đầu, nhìn vẻ mặt ngủ ngon vô ưu vô lo của thiên hạ trong lòng, trên môi Sở Vân Hách lại hiện lên nụ cười cưng chìu sủng nịnh. Nhưng, theo bóng đêm ngày càng sâu, nụ cười kia dần dần thu lại, cho đến khi chỉ còn vẻ lạnh lùng.

Trầm ngâm suy tư, trong đại lao tối tăm, đôi mắt thâm thúy kia lóe ra tia âm u sâu không thấy đáy. Suy nghĩ cả đêm, Sở Vân Hách đến khuya chưa chợp mắt, sau nửa đêm mới không chống đỡ nổi mệt mỏi, nhắm hai mắt lại.

Trước khi lâm triều một khắc (15 phút), Lộ Văn Minh từ bên ngoài vội vàng tiến vào: Hoàng thượng! Người ở Đại Lý Tự báo lại! Tối hôm qua Bát Vương gia ở cả đêm trong phòng giam Đại Lý Tự! Chưa từng bước ra một bước! Thỉnh hoàng thượng định đoạt!

Đúng là tên khốn kiếp! động tác uống trà của Sở Mộc Viễn dừng lại, oán hận nghiến răng nghiến lợi: Tiểu Sơ Tử này là một nam yêu tinh sao? Lại làm nhi tử của trẫm mê đắm đến vậy! Thật là khốn kiếp!

Hoàng thượng bớt giận! Trước tiên bỏ Tiểu Sơ Tử qua một bên! Hoàng thượng ngẫm lại Bát Vương gia đi! Thân thể Bát Vương gia luôn yếu ớt, thường xuyên ngã bệnh, mà phòng giam cả năm không thấy mặt trời, âm u ẩm ướt vô cùng! Bát Vương gia có bao giờ chịu khổ đến mức này! Ở suốt một đêm như vậy! Sợ rằng. . . .! Lộ Văn Minh đắn đo từng chữ, thật cẩn thận, lại nói hợp tình hợp lý. Cuối cùng, cúi đầu xuống thấp hơn, nói thêm: Cho dù hoàng thượng chỉ vì Lê quý phi nương nương! Cũng nên để Bát Vương gia bớt chịu khổ chút ạ!

Hừ! Do chính hắn không quý trọng bản thân! Trẫm còn chưa phái người đến cưỡng chế lôi hắn ra khỏi đại lao! Hắn còn tưởng rằng trẫm luyến tiếc hắn sao? Cố chấp xông vào Đại Lý Tự, tội nặng thêm một bậc! Còn muốn ép trẫm tha


/202

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status