Chương 22: Ngọt ngào bên nhau
Gương mặt Tô Tình đỏ lên, trong lòng thực sự yêu thích.
Chiếc xe cũ này thoạt nhìn vẫn còn khá mới, chắc chắn không gây chú ý. Cô cảm thấy ngồi xe này còn yên tâm hơn là ngồi chiếc BMW kia.
Dù đó là BMW, cũng cảm thấy thật xa lạ. Mà chiếc xe cũ này, lại mang đến cảm giác vô cùng thân thiết.
Trần Dương lăng xăng mở cửa xe giúp Tô Tình, sau đó mới ngồi vào ghế lái.
Về đến nhà, Tô Tình nhìn thấy nguyên liệu nấu ăn trong nhà bếp, tất cả giống như một gia đình nhỏ. Hốc mắt Tô Tình đột nhiên đỏ lên.
Trần Dương vốn muốn là Tô Tình bất ngờ, mà cô lại phản ứng như vậy. Nhất thời có chút không biết phải làm sao, anh rón rén hỏi:”Chị Tình, có phải tôi đã làm sai điều gì không? Chị đừng tức giận!
Tô Tình xoay người nhào vào lòng Trần Dương.
Trần Dương ôm lấy vòng eo mềm mại của Tô Tình, cảm nhận được khuôn ngực mềm mại của cô, trong lòng đột nhiên trở nên kích động.
Cảm giác thật sự tuyệt vời đến cực điểm!
Cảnh tượng này khiến Tô Tình cảm nhận được không khí gia đình.
Cô không biết đã bao nhiêu lâu rồi không được tận hưởng được cảm giác này.
Năm đó vội vã kết hôn, giống như lao đầu vào địa ngục.
Đến bây giờ, cô một mình sinh sống ở chốn thành thị này, không dựa vào bất kỳ ai, quật cường kiên trì giữ gìn danh dự.
Lúc trước cãi lời cha mẹ, nhưng thực sự chính mình đã chọn nhầm người, cho nên cô không còn mặt mũi nào gặp lại cha mẹ.
Khá lâu sau Tô Tình mới bình tĩnh lại, hốc mắt cô vẫn hồng hồng, xoay người sang chỗ khác không cho Trần Dương nhìn thấy.
Sau đó cô nói:”Trần Dương, anh đi dọn dẹp phòng đi, tôi đi xào rau, một lát nữa có thể ăn cơm rồi.”
Trần Dương ừ một tiếng rồi ra ngoài.
Anh cho rằng mình đã làm Tô Tình cảm động, cho nên vô cùng vui vẻ.
Bữa cơm này thống khoái đến cực điểm. Sau bữa tối, Trần Dương muốn giúp rửa bát đũa nhưng Tô Tình nhất định không cho.
Ai, thật là một cô gái lương thiện.
Trần Dương không khỏi cảm khái trong lòng.
Cơm nước xong xuôi, Trần Dương cô ý ở lại trong phòng Tô Tình không đi. Tô Tình thu dọn xong, cũng ngồi xuống.
Hai người tùy tiện tán gâu, không khí hòa hợp ấm áp.
Trần Dương cảm giác Tô Tình đã từng chút tiếp nhận mình, đây là một khởi đầu tốt.
Anh biết mình không thể nóng vội, một lúc sau liều chủ động ra về.
Tô Tình cũng không giữ, đứng lên đưa tiễn.
10h tối, Tô Tình đi tắm như thường lệ.
Trần Dương kích động rình sẵn, anh nhìn thân thể mềm mại kia trong phòng vệ sinh, trong lòng nghĩ mục tiêu càng ngày càng gần.
Một ngày nào đó, chính mình sẽ không cần phải lén lút nữa, có thể chân chính ôm chị Tình vào lòng, khiến cô trở thành người phụ nữ của mình.
Tư vị đó, nhất định rất tuyệt vời.
Chớp mắt, thời hạn ba ngày đã qua.
Sáng sóm, không khí trong lành.
Tên chột chủ động gọi điện, trong điện thoại trầm giọng nói:”10h sáng, câu lạc bộ đấu kiếm Giai Duyệt, sư huynh tao chờ mày.”
Trần Dương lười biếng nói:”Được rồi, bố mày biết rồi, mày có thể biến.” Nói xong liền cúp điện thoại.
Lần này cố ý làm tên chột tức chết, không thể nề hà.
Trần Dương xuống giường rửa mặt. Đúng lúc Tô Tình cũng vừa thức dậy, hai người nhìn nhau cười, ấm áp mà vui vẻ.
Trần Dương tính rửa mặt xong sẽ đưa Tô Tình đi làm. Tô Tình làm công việc này, ít khi được nghỉ ngơi, tiền lương lại không cao, rất mệt mỏi.
Hai người vừa bước ra cửa, một chiếc Porsche đã đỗ ở bên ngoài.
Người bước xuống xe là vệ sĩ của Mộc Tĩnh, Từ Thanh.
Từ Thanh là một người nghiêm túc cứng nhắc, mặt không rõ hỷ nộ.
Quả nhiên Từ Thanh là vì Trần Dương mà đến. Tô Tình nhìn người này không khỏi có chút bối rối sợ hãi.
“Là bạn.” Trần Dương nhận ra Tô Tình đang căng thẳng, lập tức nhẹ nhàng nắm tay Tô Tình an ủi.
Tô Tình nghe vậy mới bình tĩnh lại..
Nhưng một màn sau đó lại khiến cô kinh ngạc.
Từ Thanh đi tới trước mặt Trần Dương, giọng nói vô cùng tôn kính:”Ông Trần, chị Tĩnh phái tôi đến đón ông.”
Trần Dương cười nhẹ nói:”Mộc tiểu thư cũng quá khách khí rồi.”
Từ Thanh mỉm cười nói:”Ông Trần, chị Tĩnh nói, người dựa vào ăn mặc, Phật dựa vào vàng. Chúng ta cũng nên tỏ khí thế một chút. Nếu không khó tránh bị người khác xem nhẹ.”
Trần Dương cũng hiểu Mộc Tĩnh thực sự nghĩ cho mình, nên không hề cự tuyệt nói:”Được rồi.” Anh nóng xong liền năm tay Tô Tình nói:”Để tôi đưa chị đi làm trước.”
Tô Tình được Trần Dương nắm tay, khuôn mặt lập tức ửng hồng. Muốn rút ra lại không được, trong lòng rất mâu thuẫn.
Trần Dương trực tiếp đưa Tô Tình lên chiếc Porsche.
Từ Thanh cũng ngồi vào ghế lái.
Trần Dương dặn Từ Thanh dừng xe trước chỗ làm của Tô Tình. Xe được khởi động, Trần Dương lưu luyến buông lỏng bàn tay Tô Tình. Thật là mềm mại!
“Hôm nay chú là ngày chú quyết đấu sao?” Tô Tình đột nhiên hỏi.
Tuy Trần Dương chưa nói hết, nhưng cô cũng đoán ra được vài manh mối trong câu chuyện.
Trần Dương nhếch miệng cười nói:”Cứ cho là như vậy đi, nhưng, tôi có chừng mực.”
Tô Tình lấy hết dũng khí nói:”Tôi có thể đi cùng chú không?”
Trần Dương nói:”Nhưng công việc của chị thì sao?”
Tô Tình nói:”Tôi có thể xin phép, không được thì bỏ việc luôn.
Trần Dương thấy Tô Tình kiên định như vậy, liền vui vẻ đồng ý.
Tô Tình lập tức gọi điện thoại xin phép, nào ngờ quản lý bên kia cũng rất khắt khe, nói thẳng nếu Tô Tình không đến sẽ bị sa thải, tiền lương cũng không có.
Quản lý bên đó là một phũ nữ trung niên, chua ngoa đanh đá.
Tô Tình không khỏi có chút xấu hổ, bởi vì âm thanh của người phụ nữ bên kia quá lớn, cho nên Từ Thanh và Trần Dương đều có thể nghe thấy ít nhiều.
“Đưa điện thoại cho tôi.” Trần Dương đưa tay ra.
Tô Tình ngẩn ngơ, Trần Dương thuận tay lấy luôn di động.
Bên kia nữ quản lý còn đang lải nhải, Trần Dương lạnh lùng nói:”Câm miệng!”
Một câu “câm miệng” này còn rét lạnh hơn mùa đông, ẩn chứa sát ý làm người ta sợ hãi.
Nữ quản lý kia bị dọa không nhẹ, lập tức câm miệng.
Trần Dương nói thêm:”Ngày mai chuẩn bị cho tốt tiền lương của chị Tình tôi, tôi đến lấy. Nếu bà dám không đưa, tôi xé nát miệng bà ra.” Nói xong anh liền cúp máy.
Tô Tình trong lòng ấm áp, có người đàn ông như vậy làm chỗ dựa thật là tốt.
Mộc Tĩnh chờ đợi Trần Dương ở tiệm trà.
Tổng cộng có sáu chiếc siêu xe đang đỗ trước cửa tiệm trà, cùng một hãng Jaguar.
Đường cong thân xe Jaguar trơn tru hoàn mỹ, nước sơn bóng bẩy lộ ra vẻ tôn quý.
Một màn này thật sự có chút ấn tượng.
Đứng bên cạnh mỗi chiếc xe là một gã cao lớn bận toàn thân một màu đen, cả người toát ra khí thế sắc bén.
Tô Tình nhìn thấy không khỏi có chút khiếp đảm. Đúng lúc, Trần Dương lập tức nắm lấy tay cô, điều này trấn an cô không ít.
Đồng thời, Tô Tình cũng ý thức được tầm quan trọng của chuyện này.
Cô vốn nghĩ trận quyết đấu này chỉ trong phạm vi nhỏ. Nhưng khi cô nhìn tư thái này ở họ, chi e là tình thế không thể xem nhẹ. Tận sâu trong thâm tâm cô, không tự chủ được mà lo lắng cho Trần Dương. Nghĩ vậy, cô quay đầu nhìn anh.
Trần Dương lại vô cùng nhẹ nhàng thư thái, anh dẫn cô đến trước mặt Mộc Tĩnh, nhếch miệng cười nói:”Chị Mộc, điệu bộ này của cô cứ như xã hội đen vậy!”
Mộc Tĩnh một thân trang phục màu đen, tư thế oai hùng hiên ngang, cùng với khí chất mạnh mẽ của cô, khiến cho người ta không khỏi ngưỡng mộ cùng xúc động.
Mộc Tĩnh cười nhẹ nhàng, dời ánh mắt sang Tô Tình nói:”Còn không giới thiệu cô gái này một chút sao?”
Trần Dương mỉm cười nói:”Bạn tôi, Tô Tình.”
Tô Tình ngượng ngừng đưa tay ra chào hỏi Mộc Tĩnh:”Chào cô!”
Mộc Tĩnh cũng không ngần ngại bắt tay nói:”Cô Tô, xin chào!”
Mộc Tĩnh nghiêm túc nói với Trần Dương:”Vài vị đại tông sư đều đã đến rồi. La Nhẫn bên kia khí thế mười phần, nếu như anh giản dị quá, bọn họ sẽ không coi trọng lời nói của anh. Nếu đã không coi trọng lời nói của anh, anh làm sao có thể một lần giải quyết nhanh gọn đám đệ tử nội môn Thiếu Lâm kia?”
Trần Dương cũng hiểu đạo lý này, người thấp kém thì lời nói không có sức thuyết phục, sẽ không ai thèm để ý. Trần Dương còn muốn một lần ngăn chặn tất cả chiêu trò của bọn họ ngay trước trận chiến, muốn làm được điều này nhất định anh phải có sức nặng.
Điểm này, Mộc Tĩnh đã chuẩn bị chu đáo.
Trần Dương cười ôm quyền nói:”Đa tạ!”
Mộc Tĩnh cũng không nói nhiều :”Chúng ta lên xe thôi!”
Mọi người liền lần lượt lên xe.
Tô Tình và Trần Dương ngồi một chiếc, Mộc Tĩnh một mình ngồi một chiếc. Hai chiếc xe đồng thời khởi động. Tài xế của Tô Tình và Trần Dương là một vệ sĩ áo đen, anh ta tỉnh táo yên tĩnh, không nhiều lời.
Tô Tình bắt đầu căng thằng, cô nhìn Trần Dương, Trần Dương cũng nhìn lại cô.
Tô Tình nói:”Chú thật sự sẽ không sao chứ?”
Trần Dương cười nói:”Đương nhiên sẽ không sao.”
Trong lòng Tô Tình mới cảm thấy an tâm hơn một chút.
Trần Dương còn bổ sung thêm:”Nhưng, chị Tình à. Tôi nghe nói nụ hôn của người con phụ nữ có thểm đem đến vận may cho đàn ông. Chúng ta là bạn bè, chị có thể chúc phúc cho tôi không, cho tôi chút vận may?”
Tô Tình lập tức đỏ bừng mặt, thầm mắng “đồ không biết xấu hổ”.
Vệ sĩ áo đen ghế lái nghe vậy không khỏi sắc mặt cổ quái, Trần Dương giờ phút này vẫn không quên tán gái.
Trần Dương lập tức hối hận nói:”Ai, quên đi, tôi đành tự cầu phúc vậy.”
Tô Tình nhìn sang phía bên kia, không nói câu nào.
Trần Dương lập tức nhận ra mình đùa cợt cũng hơi quá, vội vàng nói:”Chị Tình, tôi chỉ nói đùa thôi, chị đừng tức giận!”
Tô Tình hờn dỗi nói:”Nào có ai đùa như vậy.”
Câu lạc bộ đấu kiếm Giai Duyệt hiện giờ đã ở trong trạng thái bị phong tỏa toàn bộ, không đón tiếp hội viên hay khách lạ.
Đám La Nhẫn tới trước, trước mắt lui vào hậu trường nghỉ ngơi.
Khi đám Trần Dương tới vẫn gây ra sự náo động nho nhỏ.
Đường Thanh Thanh, Lâm Thanh Tuyết và Hoắc Lỗi dĩ nhiên cũng tới. Ba người luôn luôn ở bên ngoài chờ đợi Trần Dương.
Các cô cùng trông ngóng một đoàn xe tiến về phía này, lúc nhìn thấy Trần Dương xuống xe cùng với Tô Tình thì ba người Đường Thanh Thanh sắc mặt có chút khó hiểu.
“Trần Dương!” Lâm Thanh Tuyết và Đường Thanh Thanh dẫn đầu bước tới tiếp đón.
Hai cô mặc váy áo xinh đẹp, để lộ xương quai xanh quyến rũ, vô cùng xinh đẹp.
Lâm Thanh Tuyết gọi một tiếng, nhưng trong khoảng khắc không biết nên nói gì cho đúng.
Đường Thanh Thanh ánh mắt phức tạp nói:”Trần Dương, nếu hôm nay anh thắng, chúng tôi sẽ nhận lỗi với anh.”
Mấy ngày nay cô cũng chịu không ít dày vò.
/34
|