Chương 6: Đón chị Tình tan làm
Editor: Quỷ Quỷ
Trần Dương là một tên vô liêm sỉ, rất nhanh lại tung tăng đuổi kịp Đường Thanh Thanh. Thực chất trong lòng Đường Thanh Thanh đang cười. Đối với Trần Dương, cảm giác của cô thật khác thường.
Lúc ở trong phòng làm việc, Trần Dương tuy dũng mãnh phi thường, nhưng cô đối với Trần Dương có một loại cảm giác xa lạ, giờ đối mặt với tính tình này của anh, ngược lại làm cho người ta cảm thấy thật gần gũi.
Trần Dương đứng trước mặt Đường Thanh Thanh, Đường Thanh Thanh liền thu lại ý cười, nghiêm trang.
“Thanh Thanh à, tôi có một vấn đề thấy rất ngạc nhiên.” Trần Dương còn nói thêm.
Đường Thanh Thanh thản nhiên nói:”Tò mò cái gì?”
Trần Dương nói:”Cô mặc áo ngực cỡ B sao?”
Đường Thanh Thanh ngẩn ngơ, rồi giận dữ nói:”Anh mù sao, bà đây mặc cỡ C.”
Trần Dương không nhanh không chậm nói:”A, tôi còn tưởng bên trong cô còn độn thêm cái gì, xem ra là hàng thật giá thật.”
Đường Thanh Thanh đỏ bừng mặt, sao lại đi tranh luận vấn đề này chứ!
Chắc chắn, Đường Thanh Thanh sẽ không thèm để ý đến tên lưu manh Trần Dương này nữa.
Hai người mau chóng đến văn phòng tổng giám đốc.
Lâm Thanh Tuyết đang xem báo cáo tiêu thụ ở bàn làm việc, có điều cô ấy có chút bất an.
Đường Thanh Thanh đóng cửa lại, nói với Lâm Thanh Tuyết:”Lâm tổng, Trần Dương đến rồi.”
Lâm Thanh Tuyết đóng báo cáo lại, cô đứng dậy đi về phía sô pha rồi ngồi xuống, Đường Thanh Thanh ngồi bên cạnh cô.
“Tiểu Trần, anh đừng câu nệ…” Lâm Thanh Tuyết còn chưa nói xong, Trần Dương hảo sáng khí thế ngồi xuống, chân bắt chéo. Câu nệ? Anh chưa bao giờ là người biết câu nệ.
Lâm Thanh Tuyết xem như hết chỗ nói rồi..
Người này vốn từ nhiên như vậy từ trước đến nay sao!
Ngược lại Trần Dương nghe Lâm Thanh Tuyết nói vậy cũng có chút ngượng ngùng, lập tức bỏ chân bắt chéo xuống.
“Anh tên là Trần Dương đúng không?” Lâm Thanh Tuyết hỏi.
Trần Dương gật gật đầu nói:”Đúng vậy!”
Lâm Thanh Tuyết mỉm cười nói:”Tôi thật không ngờ, trong bộ phân an ninh của chúng ta lại có một cao nhân như anh.”
Trần Dương cười haha nói:”Bình thường bình thường, thứ 3 thế giới.”
Lâm Thanh Tuyết và Đường Thanh Thanh cảm thấy nao nao, người này cũng quá không khiêm tốn rồi.
Lâm Thanh Tuyết còn nói thêm:”Thân thủ của anh như vậy, vì sao lại hạ mình đến làm một bảo an nho nhỏ ở chỗ chúng tôi?”
Trần Dương thốt lên:”Bởi vì nơi này rất nhiều người đẹp!”
Lâm Thanh Tuyết và Đường Thanh Thanh thiếu chút nữa thì muốn hộc máy, anh bạn này, anh không cần phải thành thật như vậy đâu.
Lâm Thanh Tuyết có chút suy diễn nói:”Chỉ vì cái này thôi sao?”
Trần Dương không hiểu nói:”Chẳng lẽ còn chưa đủ sao?”
Lâm Thanh Tuyết bất đắc dĩ thở dài một hơi:”Được rồi. vậy công việc trước kia của anh là gì?”
Cô có ý thăng chức cho Trần Dương, nhưng lại sợ Trần Dương là gián điệp thương mại, nên muốn hỏi rõ ràng một chút.
Trần Dương nói:”Hồi trước tôi tham gia quân đội. Rồi xuất ngũ.”
Lâm Thanh Tuyết nói:”Là bộ đội ở binh đoàn nào?”
Trần Dương mặc dù bậy bạ, nhưng sẽ không để tiểu nha đầu Lâm Thanh Tuyết này lừa đảo hù dọa nói ra nơi ở, trôi chảy trả lời:”Quân khu Thẩm Dương, doanh trại Dã Chiến, đội trưởng là Lan Kiếm Phong”
Lâm Thanh Tuyết nói:”Theo lý thuyết, chắc anh phải có trợ cấp xuất ngũ thật nhiều mới đúng! Dù sao anh cũng là nhân tài hiếm có.” Trần Dương nói:”Mười hai vạn của tôi khi xuất ngũ là để lo cho người nhà và chiến hữu thiệt mạng của tôi.”
Trên thực tế, giá trị của Trần Dương ở tổ chức lính đánh thuê Huyết Lang lên đến hơn 3 tỷ nhân dân tệ. Chẳng qua, một đồng anh cũng không mang theo, toàn bộ chia hết cho người dưới, làm trợ cấp thôi việc. Đây là nỗi áy náy của anh.
Lâm Thanh Tuyết và Đường Thanh Thanh nghe vậy không khỏi phải nhìn Trần Dương bằng cắp mắt khác, cảm thấy đúng là một người có tình nghĩa, là một nam tử hán.
Trần Dương sở dĩ nói vậy, là muốn có được sự tín nhiệm của Lâm Thanh Tuyết. Như thế mới tiện bảo vệ cho cô!
Lâm Thanh Tuyết trầm ngâm chớp mắt nói:”Như vậy đi, Trần Dương, tôi thăng chức cho anh lên làm đội trưởng bảo an.”
Trần Dương vội vàng từ chối nói:”Khó mà làm được. Lão Hạ là lão đại ca của tôi, dù cô muốn tôi làm đội trưởng, tôi thà thôi việc chức không làm.”
Lâm Thanh Tuyết không khỏi hỏi lại:”Lão Hạ là ai?”
Trần Dương ngẩn ngơ, trả lời:”Lão Hạ là đội trưởng hiện tại của đội bảo an.”
Lâm Thanh Tuyết và Đường Thanh Thanh đều hiểu ra. Lâm Thanh Thanh cũng không thể để cho Trần Dương thôi việc, cô nói:”Nếu không, sau này anh làm lái xe kiêm bảo vệ cho tôi và Thanh Thanh.”
Trần Dương trong lòng mừng rỡ, đây là điều mà anh muốn nhất. Anh lập tức tham lam hỏi:”Cái này không thành vấn đề, nhưng còn tiền lương của tôi?”
Lâm Thanh Tuyết và Đường Thanh thanh che miệng cười. Lâm Thanh Tuyết nói:”Một vạn một tháng, được chưa?”
Trần Dương vội vàng gật đầu nói:”Được được được.”
“Được rồi, anh đi làm việc đi. Buổi tối lái xe đưa chúng tôi về.” Lâm Thanh Tuyết nói.
Trần Dương đạt được mục đích, vô cùng vui sướng, không nhiều lời nữa mà ra khỏi văn phòng.
Năm giờ chiều, Lâm Thanh Tuyết và Đường Thanh Thanh ra khỏi tòa nhà.
Trần Dương cũng bị gọi đến.
Lâm Thanh Tuyết đưa một chùm chìa khóa giao cho Trần Dương nói:”Anh có bằng lái xe chứ?”
Trần Dương nói:”Có.”
Xe của Lâm Thanh Tuyết là một con BMV đời mới trị giá tầm bốn, năm đến mười vạn.
Trần Dương đi trước mở cửa xe cho Lâm Thanh Tuyết và Đường Thanh Thanh. Hai cô yên vị rồi anh mới ngồi vào ghế lái.
Kỹ thuật lái xe của Trần Dương vô cùng thành thạo, quẹo hay quay xe đều liền mạch lưu loát, giống như đang đi chơi. Lâm Thanh Tuyết và Đường Thanh Thanh nhìn ngắm, không khỏi cảm thán người này đúng là nhân tài.
Nơi mà Lâm Thanh Tuyết và Đường thanh Thanh ở là khu biệt thự Liễu Diệp.
Trần Dương đưa hai cô đến tận cửa, Lâm Thanh Tuyết nói:”Xe giao cho anh, sáng sớm ngày mai đúng 7 rưỡi anh đến đây đón chúng tôi.”
Trần Dược vâng một tiếng, rồi đảo tay lái rời đi.
Khu biệt thự Liễu Diệp an ninh không tồi. Hơn nữa khắp nơi đều có phương tiện theo dõi, Trần Dương cô cùng yên tâm về sự an toàn của Lâm Thanh Tuyết.
Ra khỏi khu biệt thự, Trần Dương thấy thời gian vẫn còn sớm, liền lấy điện thoại di động gọi cho Tô Tình.
Tuy người đẹp trong Adore nhiều như mây, nhưng trong lòng Trần Dương Tô Tình mới là chân ái! Anh nhớ mãi không quên Tô Tình nói sẽ mời bữa tối.
Cuộc gọi mau chóng được nhận, giọng nói của Tô Tình rất dịu dàng. Cô nói:”Kính chào quý khách, công ty chúng tôi chuyên kinh doanh điện thoại di động phạm vi trong thị trấn, xin vui lòng phục vụ quý khách.” Trần Dương ho một tiếng:”Chị Tình, tôi là Trần Dương.”
Tô Tình bừng tỉnh:”Tiểu Trần, là cậu à.”
Xưng hô Tiểu Trần này làm Trần Dương có chút buồn bực, anh nói:”Hôm nay tôi tan làm sớm, để tôi đến đón chị nhé.”
Tô Tình nhất thời đỏ mặt nói:”Không muốn phiền cậu, tôi tự đi được mà.”
Trần Dương nói:”Chị Tình, mấy người kia không đơn giản, tôi sợ bọn họ tìm chị gây phiền toái.”
Tô Tình nghe vậy nhất thời sợ hãi, liền lập tức nói địa chỉ.
Trần Dương vui vẻ phóng xe đến đó.
Lúc nhìn thấy Tô Tình, Tô Tình đang đứng trước cửa hàng điện thoại di động chờ đợi, cô vừa tan làm.
Lúc này ánh nắng chiều chiếu vào mấy sợi tóc tung bay của Tô Tình, khiến cô nổi bật như nữ thần.
Trần Dương ở trong xe ngắm đến ngẩn ngơ, không thể tự chủ nhớ tới bộ dáng của Tô Tình khi tắm.
Ai, không được nghĩ linh tinh. Bằng không cơ thể lại phản ứng, xấu hổ lắm.
Trần Dương trực tiếp mở cửa xe, cười hì hì gọi Tô Tình:”Chị Tình!”
/34
|