Yêu Nghiệt vừa nghĩ như vậy, bánh răng vận mệnh lập tức xảy ra sự trùng khớp. Trên tinh đồ rực rỡ trong Thiên Xu Các, hai vì tinh tú lúc sáng lúc tối đã hợp lại với nhau.
Quan Tinh Tú lộ vẻ xúc động, than thở không thể trái lại mệnh trời.
Trong ngày này lão già Ngọc đế đã sốt ruột phát điên năm sáu lần rồi, đập bàn một cái gầm lên giận dữ, “Vậy phải làm thế nào!”
“Hết cách, hoàn toàn hết cách rồi... so với vùng vẫy giãy chết, Bệ hạ mau trả long cốt lại cho Thần quân mới là con đường đúng đắn nhất...”
Quan Tinh Tú vuốt chòm râu hoa râm nói như vậy, lão Ngọc đế vẫn chưa từ bỏ ý định, “Tính lại xem, tính lại xem có còn cách phá giải nào không!”
Quan Tinh Tú bị Ngọc đế quát sắp điếc cả tai, bất đắc dĩ, chỉ có thể khuất phục trước sự lạm dụng uy quyền của Ngọc đế mà tính lại.
Lần tính này mất khoảng nửa giờ, thế mà lại ra được kết quả.
“Giải được, vẫn giải được!”
“Giải thế nào?”
Ngọc đế nghe thế liền kích động, đi lên trước gẩy cái cái hộp đen to đó ra nhìn, trong cái hộp to tối đen, trừ ánh sao rải rác ra thì không nhìn thấy gì nữa cả.
Quan Tinh Tú vẫn nhìn ra, khẽ vuốt râu, nói, “Bệ hạ có từng nghe nói đến thế chân vạc không?”
“Thế chân vạc? Ý ngươi nói là… Hoa Tú Xu!”
“Đúng! Nếu như Hoa Tú Xu biết năng lực của Mạch Phi, theo Bệ hạ thấy, còn có thể giữ cô ta lại không?”
“Đương nhiên là không rồi!”
Ngọc đế kích động vểnh cả râu lên, lập tức chuẩn bị phái thiên binh đi nói chân tướng cho Hoa Tú Xu biết! Nếu như không phải quan Tinh Tú liều một cái mạng già ngăn lại, ông ta đã muốn tự mình đi xuống rồi!
Quan Tinh Tú ngăn Ngọc đế lại, thở hổn hển, “Bệ hạ, Bệ hạ đừng kích động! Chuyện này phải bàn bạc kỹ hơn, nếu không rất có thể sẽ xuất hiện sơ suất khác. Chẳng lẽ Bệ hạ quên mệnh cách của Hoa Tú Xu cũng rất có khả năng thay thế địa vị của Bệ hạ rồi à? Bây giờ đi thông báo cho ông ta, ông ta hốt luôn một mẻ thì làm thế nào?”
Ngọc đế ngẩn ra, bởi vì quan Tinh Tú nói rất có lý.
Cái gì gọi là thế chân vạc, thế lực ba phía tương đương nhau mới có thể tạo thành thế chân vạc. Nếu như một bên quá mạnh hai bên quá yếu, vậy còn thế chân vạc cái vẹo ấy! Nghiêng đè gãy chân hết rồi! Đương nhiên hai bên liên hiệp lại đối phó với một bên cũng không thể tạo thành thế chân vạc được.
Nhất định phải là sức mạnh ba bên tương đương nhau, vậy thì mới có thể tạo thành thế chân vạc, lúc này ông ta mới có thể trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi.
Ngọc đế sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu, hít sâu một hơi, hỏi, “Ý ngươi là… đợi thêm nữa à?”
“Đương nhiên rồi! Mạch Phi mới vào rừng sương mù chưa đến nửa tháng, bây giờ đã bại lộ thì quá sớm. Đợi thêm chút nữa, rồi…”
“Đợi thêm chút nữa là đợi bao lâu? Còn nữa, không phải đồ đệ Dịch Xuân Thu của ngươi cũng ở Ma tộc sao? Có y ở đó, căn bản không thể đợi thực lực ba bên ngang hàng được!”
Quan Tinh Tú “...”
Nói rất có lý, ông ta không nói lại được gì.
Đúng, Dịch Xuân Thu là đồ đệ của ông ta, cái tên Dịch Xuân Thu này còn là do ông ta đặt cho nữa.
Có y ở đó thì thật sự không thể đợi thêm, bởi vì Dịch Xuân Thu là một biến số!
Cái gọi là dạy dỗ đồ đệ đói chết sư phụ, cái thế giới này trước nay luôn là mô típ hậu sinh khả úy, đồ đệ này của ông ta cũng không phải là dạng lương thiện gì...
Vì vậy quan Tinh Tú quyết định rất nhanh, “Được! Bệ hạ thông báo đi, cố gắng hết sức làm sạch sẽ gọn gàng chút, hai kẻ kia đều không phải là nhân vật rộng lượng cho cam.”
“Đương nhiên trẫm biết!”
Vậy là cứ quyết định sảng khoái như vậy, khó khăn sinh tồn ở rừng sương mù nửa tháng, đội hộ vệ canh rừng đột nhiên có được tin tức: Thiên phú của Mạch Phi là hấp tinh đại pháp, hấp tinh đại pháp rất đáng sợ rất đáng sợ!
Quan Tinh Tú lộ vẻ xúc động, than thở không thể trái lại mệnh trời.
Trong ngày này lão già Ngọc đế đã sốt ruột phát điên năm sáu lần rồi, đập bàn một cái gầm lên giận dữ, “Vậy phải làm thế nào!”
“Hết cách, hoàn toàn hết cách rồi... so với vùng vẫy giãy chết, Bệ hạ mau trả long cốt lại cho Thần quân mới là con đường đúng đắn nhất...”
Quan Tinh Tú vuốt chòm râu hoa râm nói như vậy, lão Ngọc đế vẫn chưa từ bỏ ý định, “Tính lại xem, tính lại xem có còn cách phá giải nào không!”
Quan Tinh Tú bị Ngọc đế quát sắp điếc cả tai, bất đắc dĩ, chỉ có thể khuất phục trước sự lạm dụng uy quyền của Ngọc đế mà tính lại.
Lần tính này mất khoảng nửa giờ, thế mà lại ra được kết quả.
“Giải được, vẫn giải được!”
“Giải thế nào?”
Ngọc đế nghe thế liền kích động, đi lên trước gẩy cái cái hộp đen to đó ra nhìn, trong cái hộp to tối đen, trừ ánh sao rải rác ra thì không nhìn thấy gì nữa cả.
Quan Tinh Tú vẫn nhìn ra, khẽ vuốt râu, nói, “Bệ hạ có từng nghe nói đến thế chân vạc không?”
“Thế chân vạc? Ý ngươi nói là… Hoa Tú Xu!”
“Đúng! Nếu như Hoa Tú Xu biết năng lực của Mạch Phi, theo Bệ hạ thấy, còn có thể giữ cô ta lại không?”
“Đương nhiên là không rồi!”
Ngọc đế kích động vểnh cả râu lên, lập tức chuẩn bị phái thiên binh đi nói chân tướng cho Hoa Tú Xu biết! Nếu như không phải quan Tinh Tú liều một cái mạng già ngăn lại, ông ta đã muốn tự mình đi xuống rồi!
Quan Tinh Tú ngăn Ngọc đế lại, thở hổn hển, “Bệ hạ, Bệ hạ đừng kích động! Chuyện này phải bàn bạc kỹ hơn, nếu không rất có thể sẽ xuất hiện sơ suất khác. Chẳng lẽ Bệ hạ quên mệnh cách của Hoa Tú Xu cũng rất có khả năng thay thế địa vị của Bệ hạ rồi à? Bây giờ đi thông báo cho ông ta, ông ta hốt luôn một mẻ thì làm thế nào?”
Ngọc đế ngẩn ra, bởi vì quan Tinh Tú nói rất có lý.
Cái gì gọi là thế chân vạc, thế lực ba phía tương đương nhau mới có thể tạo thành thế chân vạc. Nếu như một bên quá mạnh hai bên quá yếu, vậy còn thế chân vạc cái vẹo ấy! Nghiêng đè gãy chân hết rồi! Đương nhiên hai bên liên hiệp lại đối phó với một bên cũng không thể tạo thành thế chân vạc được.
Nhất định phải là sức mạnh ba bên tương đương nhau, vậy thì mới có thể tạo thành thế chân vạc, lúc này ông ta mới có thể trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi.
Ngọc đế sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu, hít sâu một hơi, hỏi, “Ý ngươi là… đợi thêm nữa à?”
“Đương nhiên rồi! Mạch Phi mới vào rừng sương mù chưa đến nửa tháng, bây giờ đã bại lộ thì quá sớm. Đợi thêm chút nữa, rồi…”
“Đợi thêm chút nữa là đợi bao lâu? Còn nữa, không phải đồ đệ Dịch Xuân Thu của ngươi cũng ở Ma tộc sao? Có y ở đó, căn bản không thể đợi thực lực ba bên ngang hàng được!”
Quan Tinh Tú “...”
Nói rất có lý, ông ta không nói lại được gì.
Đúng, Dịch Xuân Thu là đồ đệ của ông ta, cái tên Dịch Xuân Thu này còn là do ông ta đặt cho nữa.
Có y ở đó thì thật sự không thể đợi thêm, bởi vì Dịch Xuân Thu là một biến số!
Cái gọi là dạy dỗ đồ đệ đói chết sư phụ, cái thế giới này trước nay luôn là mô típ hậu sinh khả úy, đồ đệ này của ông ta cũng không phải là dạng lương thiện gì...
Vì vậy quan Tinh Tú quyết định rất nhanh, “Được! Bệ hạ thông báo đi, cố gắng hết sức làm sạch sẽ gọn gàng chút, hai kẻ kia đều không phải là nhân vật rộng lượng cho cam.”
“Đương nhiên trẫm biết!”
Vậy là cứ quyết định sảng khoái như vậy, khó khăn sinh tồn ở rừng sương mù nửa tháng, đội hộ vệ canh rừng đột nhiên có được tin tức: Thiên phú của Mạch Phi là hấp tinh đại pháp, hấp tinh đại pháp rất đáng sợ rất đáng sợ!
/1918
|