Vương Yên Nhiên nghĩ tới một trăm nghìn tệ Lạc Thi Nhã cho cô ta, cắn răng quyết định ở lại.
Dĩ nhiên, điều này thì Lâm Phong không biết. Anh ta chỉ nói với Đậu Đậu, Vương Yên Nhiên tức giận rất lâu, cuối cùng có lẽ là nhìn thấy công việc nhàn nhã mà lương thì lại cao cho nên quyết định ở lại.
Đậu Đậu gật đầu, liếc thấy Vương Yên Nhiên nhìn về phía này liền vẫy bàn tay nhỏ bé, “Hi!”
Vương Yên Nhiên co giật khóe môi, trong lòng nghĩ, cô hi cái khỉ gió gì mà hi, nếu không phải cầm của Lạc Thi Nhã một trăm nghìn tệ thì cô ta sẽ không ở đây làm chuyện mất giá như thế này đâu!
Trong lòng nghĩ như vậy, còn ngoài mặt vẫn nhanh chóng đổi mặt cười, “Hi, Đậu Đậu.”
Cô ta buộc phải để tất cả mọi người đều biết quan hệ giữa cô ta và Đậu Đậu rất tốt, có như vậy đám nhân viên nữ kia sẽ không ức hiếp được cô ta, toàn bắt cô ta phải chăm sóc những nhân viên nam thích động tay động chân còn không được đẹp trai cho lắm nữa!
Sau này còn dựa vào chức vụ để khai thác được phương pháp bào chế của Niệm Nô Kiều là có thể lấy được một triệu chín trăm tệ còn lại của Lạc Thi Nhã đã hứa trước đó, mua cho mình một căn nhà dân ở Đế Đô!
Cô ta không phải đang nghĩ chia sẻ gánh nặng cho gia đình.
Chia sẻ cái mông!
Nhà cô ta vẫn còn em trai, cha mẹ cô lại trọng nam khinh nữ. Nếu như để cha mẹ cô ta biết trong tay cô ta có hai triệu, còn không phải sẽ lấy lý do vì cô ta còn chưa đến tuổi trưởng thành để thu hết tiền lại đưa cho em trai sao?
Có lẽ có thể sẽ để cho cô ta một nửa, nhưng đây là tiền cô kiếm được, dựa vào cái gì mà đưa cho em trai cô ta?
Còn lâu cô ta mới làm vậy! Người chết vì tiền chim chết vì ăn, người không vì mình trời tru đất diệt!
Cô ta phải để lại tất cả, tất cả đều dùng cho bản thân!
Nghĩ tới đây, nụ cười của Vương Yên Nhiên càng không để lộ sơ hở, “Đậu Đậu, cậu rảnh tới công ty sao?”
Đậu Đậu nhếch mép, bị Vương Yên Nhiêm lợi dụng nhưng lại không nhận ra được điều gì không đúng.
“Ừ, tới công ty để xem cô có chăm chỉ làm việc không.”
Vương Yên Nhiên cười rất tươi tắn, “Dĩ nhiên là có rồi! Còn nữa, tớ biết là sinh nhật của cậu nên đã chuẩn bị cho cậu một món quà.”
Vương Yên Nhiên nói xong thì nhìn những nhân viên khác. Quả nhiên không ngoài dự liệu của cô ta, ánh mắt của những nhân viên đó nhìn cô ta thay đổi từng giây từng phút.
Sau đó Vương Yên Nhiên đi tới một góc, lấy một hộp quà được bọc gói gọn gàng ra.
Đậu Đậu, “…”
Vương Yên Nhiên bị sao vậy? Còn mua quà cho cô nữa?
Đậu Đậu nhìn chằm chằm vào hộp quà đơ một giây, sau đó cười nhận lấy, “Cảm ơn.”
Vương Yên Nhiên cười càng rạng rỡ, “Tuy có hơi muộn một chút, nhưng mà chúc mừng sinh nhật tuổi 18.”
Đậu Đậu gật đầu, “Ừ, cảm ơn nhé.”
Toàn bộ quá trình Yêu Nghiệt chỉ làm kẻ làm nền bày ra vẻ mặt chán ghét, không nhịn được nữa, giơ tay chọc eo vợ, “Này, vợ, em tỉnh lại đi. Người ta đang lợi dụng em đó!”
Dĩ nhiên, điều này thì Lâm Phong không biết. Anh ta chỉ nói với Đậu Đậu, Vương Yên Nhiên tức giận rất lâu, cuối cùng có lẽ là nhìn thấy công việc nhàn nhã mà lương thì lại cao cho nên quyết định ở lại.
Đậu Đậu gật đầu, liếc thấy Vương Yên Nhiên nhìn về phía này liền vẫy bàn tay nhỏ bé, “Hi!”
Vương Yên Nhiên co giật khóe môi, trong lòng nghĩ, cô hi cái khỉ gió gì mà hi, nếu không phải cầm của Lạc Thi Nhã một trăm nghìn tệ thì cô ta sẽ không ở đây làm chuyện mất giá như thế này đâu!
Trong lòng nghĩ như vậy, còn ngoài mặt vẫn nhanh chóng đổi mặt cười, “Hi, Đậu Đậu.”
Cô ta buộc phải để tất cả mọi người đều biết quan hệ giữa cô ta và Đậu Đậu rất tốt, có như vậy đám nhân viên nữ kia sẽ không ức hiếp được cô ta, toàn bắt cô ta phải chăm sóc những nhân viên nam thích động tay động chân còn không được đẹp trai cho lắm nữa!
Sau này còn dựa vào chức vụ để khai thác được phương pháp bào chế của Niệm Nô Kiều là có thể lấy được một triệu chín trăm tệ còn lại của Lạc Thi Nhã đã hứa trước đó, mua cho mình một căn nhà dân ở Đế Đô!
Cô ta không phải đang nghĩ chia sẻ gánh nặng cho gia đình.
Chia sẻ cái mông!
Nhà cô ta vẫn còn em trai, cha mẹ cô lại trọng nam khinh nữ. Nếu như để cha mẹ cô ta biết trong tay cô ta có hai triệu, còn không phải sẽ lấy lý do vì cô ta còn chưa đến tuổi trưởng thành để thu hết tiền lại đưa cho em trai sao?
Có lẽ có thể sẽ để cho cô ta một nửa, nhưng đây là tiền cô kiếm được, dựa vào cái gì mà đưa cho em trai cô ta?
Còn lâu cô ta mới làm vậy! Người chết vì tiền chim chết vì ăn, người không vì mình trời tru đất diệt!
Cô ta phải để lại tất cả, tất cả đều dùng cho bản thân!
Nghĩ tới đây, nụ cười của Vương Yên Nhiên càng không để lộ sơ hở, “Đậu Đậu, cậu rảnh tới công ty sao?”
Đậu Đậu nhếch mép, bị Vương Yên Nhiêm lợi dụng nhưng lại không nhận ra được điều gì không đúng.
“Ừ, tới công ty để xem cô có chăm chỉ làm việc không.”
Vương Yên Nhiên cười rất tươi tắn, “Dĩ nhiên là có rồi! Còn nữa, tớ biết là sinh nhật của cậu nên đã chuẩn bị cho cậu một món quà.”
Vương Yên Nhiên nói xong thì nhìn những nhân viên khác. Quả nhiên không ngoài dự liệu của cô ta, ánh mắt của những nhân viên đó nhìn cô ta thay đổi từng giây từng phút.
Sau đó Vương Yên Nhiên đi tới một góc, lấy một hộp quà được bọc gói gọn gàng ra.
Đậu Đậu, “…”
Vương Yên Nhiên bị sao vậy? Còn mua quà cho cô nữa?
Đậu Đậu nhìn chằm chằm vào hộp quà đơ một giây, sau đó cười nhận lấy, “Cảm ơn.”
Vương Yên Nhiên cười càng rạng rỡ, “Tuy có hơi muộn một chút, nhưng mà chúc mừng sinh nhật tuổi 18.”
Đậu Đậu gật đầu, “Ừ, cảm ơn nhé.”
Toàn bộ quá trình Yêu Nghiệt chỉ làm kẻ làm nền bày ra vẻ mặt chán ghét, không nhịn được nữa, giơ tay chọc eo vợ, “Này, vợ, em tỉnh lại đi. Người ta đang lợi dụng em đó!”
/1918
|