Bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương đưa ra quyết định cuối cùng, Thường Tụng đi đến Lam Sơn làm bí thư thị ủy đã trở thành chuyện chắc chắn, trong hội nghị thường ủy Lam Sơn, bí thư thị ủy Chu Vũ Dương tuyên bố trước mặt mọi người tin tức đến bộ tổ chức tỉnh ủy nhậm chức, ông mỉm cười nói : Các vị thường ủy, ngày hôm nay hẳn là buổi hội nghị thường ủy cuối cùng do tôi chủ trì tại Lam Sơn, nhận được thông báo của cấp trên, tôi sẽ đổi công tác đến tỉnh Nói đến đây thì ông dừng lại một chút, cũng không phải là do ông cố ý dừng lại, mà bởi vì tiếng vỗ tay của các thường ủy đã cắt đứt lời của ông.
Chu Vũ Dương không khỏi cười đùa : Tiếng vỗ tay của mọi người lúc này là luyến tiếc tôi hay là đang ước gì tôi đi nhanh hơn vậy?
Đám thường ủy đều nở nụ cười, con người của Chu Vũ Dương trên chỉnh thể luôn làm cho người ta có cảm giác rất hiền hòa, ngôn từ vô cùng hài hước, so với Thường Tụng phân minh rõ ràng, thì ông ta có thể hòa mình vào với các đồng chí hơn, nhưng cũng chính là vì nguyên nhân này, cho nên làm cho quá trình chấp chính của ông ta tại Lam Sơn đã thiếu đi rất nhiều nhuệ khí.
Việc nghênh đón hay đưa tiễn trong chính trị đối với các thường ủy này mà nói là một chuyện rất tầm thường, ngày hôm nay người cất bước đi chính là Chu Vũ Dương, ngày mai nói không chừng người ra đi sẽ là mình, người đi đi về về trong quan trường vốn cũng rất bình thường, cái bọn họ quan tâm thật sự chính là ai tiếp nhận chức vị của Chu Vũ Dương, ai sẽ trở thành người đứng đầu tại Lam Sơn.
Chu Vũ Dương nói : Tổ chức đã quyết định do đồng chí Thường Tụng tiếp nhận công tác của tôi, về phần công tác vốn có của đồng chí Thường Tụng, sẽ do nguyên phó thị trưởng thành phố Nam Tích Thường Lăng Không đồng chí tiếp nhận, cuối tuần sẽ bắt đầu một vòng công kỳ mới!
Hiện trường lại vang lên những tiếng vỗ tay, phó bí thư đảng ủy Ngô Minh cũng vỗ tay, tuy rằng gã đã cố gắng tỏ ra bình tĩnh, chỉ là tận sâu trong nội tâm vẫn có vẻ cô đơn giữa dòng, mất mác thất lạc, lần này tranh chấp bí thư thị ủy, với tuyên bố thất bại thảm hại của gã, đối với gã mà nói là giẫm chân tại chổ hay là lui về phía sau luôn. Lần này gã tích cực canh tranh chức bí thư thị ủy, Thường Tụng không có khả năng không nghe ngóng được, và khi Thường Tụng trở thành người đứng đầu của Lam Sơn, ông ta có thể quên chuyện này không? Đáp án trong lòng Ngô Minh hiển nhiên là vẫn chưa định, nhưng mà gã cho rằng tiền đồ chính trị của mình tại Lam Sơn đã bị mờ đi rồi.
Chu Vũ Dương mỉm cười nói : Bây giờ chúng ta mời bí thư Thường nói vài câu
Thường Tụng khoát tay nói : Không có gì hay để nói cả
Chu Vũ Dương cười nói : Tôi quên mất, nào, bí thư Thường, tới đây ngồi đi Ông làm bộ muốn đứng dậy.
Thường Tụng cười, đưa tay ra ngăn cản bờ vai của ông, Thường Tụng nói : Ngồi chổ nào cũng như nhau, theo ý của tôi, ngồi ở đâu thì chúng ta cũng là nô bộc của dân chúng, đều phải làm việc cho dân chúng thật kiên định, đều phải nỗ lực hết mình xây dựng Lam Sơn càng thêm hoàn hảo, Lam Sơn trở thành một viên minh châu trong phát triển kinh tế tại Bình Hải, là người đứng đầu trong công cuộc cải cách, nếu chúng ta đã giành được vị trí này, chúng ta phải bảo vệ cho được vị trí này, muốn cho Lam Sơn vĩnh viễn trở thành ngôi sao của Bình Hải
Hiện trường lại vang lên một trận vỗ tay.
Trương Dương vốn muốn ở Đông Giang thêm hai ngày nữa, chỉ là một cú điện thoại của Đỗ Thiên Dã đã triệu tập khẩn cấp hắn về.
Trương Dương vội vã trở về Giang thành, không cần nghỉ ngơi, lao thẳng vào phòng làm việc của Đỗ Thiên Dã, sắc mặt của Đỗ Thiên Dã có chút bối rối, thấy Trương Dương đến, rõ ràng hiện lên vài phần tức giận : Cậu có biết trách nhiệm của mình không? Vừa đi là đi đến mấy ngày, công trình sân bay mới làm sao đây?
Trương Dương nghe thấy giọng nói của bí thư Đỗ không được thiện, liền cười nói : Tôi đâu có nói gì đâu, cái này không phỉa là đi dự hôn lễ của Vương Hoa Chiêu và Tằng Lệ Bình ở Đông Giang sao, mà công tác sân bay tôi cũng đã chuẩn bị xong hết rồi, có Thường Lăng Phong chỉ huy, chủ nhiệm Triệu tọa trấn, khẳng định là không có vấn đề
Đỗ Thiên Dã cười lạnh nói : Không có vấn đề? Đây là cái không có vấn đề mà cậu nói à? Ông cầm lấy một phần tài liệu ném cho Trương Dương.
Trương Dương tập trung nhìn vào, thấy một dòng chữ màu đỏ : Thông báo chỉnh đốn các hạng mục vi phạm của sân bay Giang thành , bên thôn báo là văn phòng quốc vụ / trung ương quân ủy.
Đỗ Thiên Dã nói : Bên đó tổng cộng đã vạch ra mười hai chổ không đủ trong việc xây dựng sân bay mới của chúng ta, bắt chúng ta tạm dừng tất cả các hạng mục đang tiến hành của sân bay, sau khi chỉnh đốn và cải cách, chờ kiểm tra
Trương Dương nói : Làm cái gì thế? Không phải đã phê qua rồi sao? Bọn họ cũng không thể đánh vào mặt chúng ta kiểu này được, chúng ta cũng có văn kiện, quy hoạch lúc đầu cũng đã báo xin phê chuẩn rồi, tôi không tin, trở về tôi sẽ đến kinh thành phân rõ phải trái
Đỗ Thiên Dã nói : Cậu phân rõ phải trái với ai? Mở to mắt ra mà nhìn đi, cái cấp bậc của thư thông báo này là gì hả? Quân sự hành chính, cậu hiểu không?
Trương Dương bỗng nhiên nghĩ đến Tần Hồng Giang, chuyện này lẽ nào có liên quan đến chuyện ở kinh thành? Chẳng lẽ là bởi vì chuyện của Tần Manh Manh làm tức giận Tần Hồng Giang, cho nên mới dẫn đến cục diện trước mắt?
Đỗ Thiên Dã gõ mạnh xuống bàn, nói : Tôi đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi, cần phải cúi thấp một chút, còn cậu thì ngược lại, đi đến đâu thì chọc phiền phức đến đó
Trương Dương hỏi ngược lại : Sao ông có thể kết luận chuyện này là dựng lên vì tôi?
Đỗ Thiên Dã cả giận nói : Tôi đổ oan cho cậu sao? Đỗ Thiên Dã có bối cảnh rất sâu trong quân giới, lúc trước hạng mục sân bay mới của Giang thành xin phê chuẩn, chính bởi vì quan hệ của ông trong phương diện này cho nên mới rút ngắn thời gian phê duyệt, ngày hôm nay quân giới lại đột nhiên kiểm tra hạng mục sân bay, nguyên nhân phía sau chuyện này cũng rất dễ thấy.
Trương Dương nói : Phương án thiết kế sân bay, quy hoạch tổng thể, tất cả đều đã được xin phê chuẩn, quá trình thi công kiến trúc cũng không có bất luận hành vi trái quy tắc nào, trong quản lý của tôi cũng không có bất luận vấn đề gì, cho dù có, thì cũng là do người ta mạnh mẽ đào ra
Cậu không có vấn đề, người ta sẽ đào ra được sao?
Trương Dương nói : Bí thư Đỗ, trong xây dựng sân bay tôi không có bất luận sai lầm gì, hôm nay ông phê bình tôi, tôi không thể tiếp thu
Đỗ Thiên Dã nói : Cái thái độ của cậu là gì vậy?
Trương Dương nói : Tôi là người như thế, không đổi được, chuyện tình trong phạm vi chức trách của tôi tôi sẽ tự giải quyết, không gây thêm phiền phức cho lãnh đạo
Đỗ Thiên Dã nói : Phiền phức cậu gây ra còn ít sao? Tôi coi trọng cậu, cho nên giao công tác sân bay cho cậu, chỉ là bây giờ cậu xem cậu đã làm thành cái gì? Công trình sân bay mới bị lệnh cưỡng chế đình công, cái trách nhiệm này ai chịu?
Trương Dương nghe thấy Đỗ Thiên Dã nói đến đây cũng không khỏi nổi nóng, hắn lớn tiếng nói : Ông nói nhiều như vậy cũng không phải là muốn tôi chịu trách nhiệm sao? Có phải là không đứng vững trước áp lực của người khác, muốn đem tôi ra làm người chịu tôi
Đỗ Thiên Dã cả giận nói : Trương Dương, thái độ của cậu là gì đây?
Trương Dương đã không chỉ một lần chống đối ngay mặt vị bí thư thị ủy này, hắn nói không một chút e ngại : Tôi là cái thái độ này đấy, tôi là người như thế, thích chọc phiền phức, một ngày không chọc vào phiền phức là trong lòng tôi khó chịu
Đỗ Thiên Dã tức giận vỗ bàn một cái rầm : Có tin tôi loại bỏ cậu không?
Trương Dương nói : Tin, tôi làm sao mà không tin, ông là bí thư thị ủy, mũ quan lớn như vậy đặt trên đầu ông, uy phong lắm, sát khí lắm, làm quan đến một cảnh giới nhất định đầu tiên là phải lục thân không nhậ, sớm muộn gì ông cũng đi vào con đường này
Lần này Đỗ Thiên Dã đã không nói giỡn với Trương Dương nữa, ông gật đầu nói : Từ hôm nay trở đi, cậu không cần dảm nhiệm chức vụ chỉ huy hiện trường của sân bay mới Giang thành
Trương Dương lạnh lùng nhìn ông ta.
Đỗ Thiên Dã lại bổ sung : Từ hôm nay trở đi cậu cũng không cần đảm nhiệm tất cả chức vụ hành chính, tự mình trở về từ từ suy nghĩ, cậu đã làm sai cái gì
Trương Dương nói : Tôi sai là sai ở chổ xem ông trở thành bạn Thằng nhãi này nói xong câu nói liền xoay người bỏ đi.
Đỗ Thiên Dã nhìn bóng lưng của Trương Dương rời đi, trong lòng hiện lên một tia áy náy, ông chậm rãi ngồi xuống, cầm lấy phần văn kiện kia lên, bỗng nhiên hung hăng ném vào trong sọt rác.
Bầu không khí của hội nghị thường ủy cực kỳ áp lực, mỗi người đều nhìn ra là tâm tình của bí thư Đỗ không tốt, hạng mục sân bay mới có chổ phạm quy, bị cấp trễn ra lệnh cưỡng chế, tin tức này tất cả mọi người đều biết, rất nhiều người ôm thái độ hả hê nhìn chuyệ nnày. Đỗ Thiên Dã trọng dụng Trương Dương từ lâu đã khiến cho nhiều người bất mãn, khi ông giao quyền chỉ huy sân bay cho Trương Dương, thì đã khiến cho rất nhiều người bất mãn hơn, một cán bộ cấp phó xử, làm sao có thể đảm đương trách nhiệm nặng như vậy Đỗ Thiên Dã vì làm cân bằng, cho nên đã cho chủ nhiệm Triệu Dương Lâm đứng ra áp trận cho Trương Dương, thực tế đã chứng minh, Trương Dương cũng không làm cho Đỗ Thiên Dã thất vọng, trong chiêu thương dẫn tư, trong quá trình gọi thầu cho sân bay đều có biểu hiện tương đối xuất sắc, biểu hiện của hắn đã nhét vào mồm không ít người, làm cho Đỗ Thiên Dã có lại không ít mặt mũi. Khi mà công trình sân bay từ từ đi vào quỹ đạo, thì lại xảy ra chuyện này, Đỗ Thiên Dã làm sao có thể không căm tức. Ông đã làm rất rõ ràng, chuyện này không phải xuất hiện từ bên trong Giang thành, mà là xuất phát từ Trương Dương, Trương Dương ở kinh thành đã có vài hành vi làm căm tức một số nhân vật quan trọng trong quân đội, cho nên mới xuất hiện thông báo cải cách và chỉnh đốn này.
Có thể nói hạng mục sân bay đột ngột dừng lại cải cách và chỉnh đốn này, nguyên nhân chủ yếu cũng là vì Trương Dương, chuyện xảy ra trước mắt, Đỗ Thiên Dã không có khả năng tiếp tục gìn giữ Trương Dương, ông phải truy cứu trách nhiệm.
Giọng nói trầm thấp của Đỗ Thiên Dã vang lên : Nói như vậy tất cả mọi người đều biết công văn do cấp trên gửi xuống, tin tức ra lệnh cưỡng chế tạm thởi cải cách và chỉnh đốn cho công trình sân bay mới
Không ai nói gì, không một đôi mắt nào dám nhìn Đỗ Thiên Dã.
Đỗ Thiên Dã nói : Trong thông báo cải cách và chỉnh đốn có tổng cộng mười hai chổ không đủ của chúng ta, kêu chúng ta lập tức chỉnh đốn ngay, hơn nữa tất cả công trình còn tạm thời dừng lại
Vinh Bằng Phi nói : Không phải chỉ là chỉnh đốn và cải cái là được sao, vì sao cần phải tạm dừng tất cả công trình?
tư lệnh quân khu bình thường rất ít tham dự vào hội nghị thường ủy Quách Kiến lên tiếng : Khởi công xây dựng sân bay không phải là việc nhỏ, có sai mà không sửa đúng lúc, thì sau này sẽ tạo thành tai họa ngầm lớn hơn nữa
Thị trưởng Tả Viên Triêu nói : Tôi đồng ý với cái nhìn của tư lệnh Quách, con đê ngàn dặm bị hủy bởi một cục đá, một chuyện nhỏ như vậy không ai nghĩ đến mà tại thành hậu quả xấu tương đối kinh người, tôi đã xem qua thông báo cải cách và chỉnh đốn, mười hai chổ không đủ kia, phát sinh trong lúc xây dựng sân bay mới đúng là nhìn thấy mà giật mình, phải biết rằng mỗi một chổ không đủ đều có thể tạo thành một tai họa ngầm rất lớn cho tương lai, chúng ta không thể dùng tốc độ để làm ra thành tích, cần phải xem trọng chất lượng, đại nghiệp cải cách không thể gấp gáp được
Chủ tịch hiệp hội thương chính Mã Ích Dân nói : Người thanh niên có thái độ làm việc không ổn định, lúc trước tôi đả phản đối việc Trương Dương nhận chức chỉ huy hiện trường sân bay. Đáng tiếc là không được tán thành, bây giờ thì hay rồi, xảy ra chuyện lớn rồi
Bộ trưởng tổ chức Từ Bưu nói : Nói cũng không thể nói như vậy, lúc đầu Trương Dương là nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, công trình sân bay Giang thành đối mặt với một lổ hỏng tài chính lớn như vậy, không ai có thể nắm chắc là có thể làm cho công trình khởi công cả, là Trương Dương đứng ra, không chỉ giải quyết vấn đề tài chính cho công trình sân bay, hơn nữa còn thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ gọi thầu cho sân bay, một cán bộ trẻ tuổi không có khả năng không có khuyết điểm, chỉ là chúng ta không thể vì một chuyện nhỏ mà phủ định toàn bộ của hắn cái này đối với hắn là không công bằng
Phó thị trưởng Viên Thành Tích nói : Lão Từ à, bây giờ không phải là thảo luận công bằng hay không công bằng, là thảo luận nên giải quyết vấn đề ra sao
Từ Bưu nói : Nếu ông rõ ràng như vậy, ông nói xem, giải quyết thế nào?
Viên Thành Tích nói : Đương nhiên là cần phải quán triệt quyết định cải cách và chỉnh đốn của cấp trên, mau chóng làm ra chỉnh sửa với những chổ không phù hợp của sân bay, tranh thủ sớm ngày thu được được nghiệm thu
Tả Viên Triêu nói : Tôi đồng ý với ý kiến của lão Viên, mất bò mới lo làm chuồng giống như muộn còn hơn không, phát hiện vấn đề không phải là chuyện xấu, chỉ cần chúng ta có thể chỉnh sửa đúng lúc, tất cả vẫn có thể phát triển bình thường, chúng ta không chỉ tiến hành chỉnh sửa những chổ không phù hợp yêu cầu, mà còn phải nghiêm khắc truy cứu trách nhiệm của người phụ trách tương quan
Tả Viên Triêu vừa dứt lời, chủ nhiệm Triệu Dương Lâm lên tiếng : Tôi là phó tổng chỉ huy của ban chỉ huy sân bay, tôi phải gánh chịu trách nhiệm tương ứng, muốn truy cứu thì cứ truy cứu tôi Triệu Dương Lâm tại thời khắc mấu chốt đứng ra dũng cảm gánh chịu cũng là có nguyên nhân, ông ta biết quan hệ của Trương Dương và Đỗ Thiên Dã, lúc này đứng ra chia sẻ trách nhiệm với Trương Dương, chính là ra sức cho Đỗ Thiên Dã, cái này là một món nợ nhân tình không cần phải nói, huống chi ông ta là phó tổng chỉ huy của ban chỉ huy sân bay mới, tổng chỉ huy là Đỗ Thiên Dã, nếu thật sự muốn truy cứu, cũng phải truy cứu trách nhiệm của Đỗ Thiên Dã trước, Triệu Dương Lâm rất r4o ràng, trách nhiệm của bí thư thị ủy không dễ dàng truy cứu như vậy, Tả Viên Triêu này càng lúc càng to gan, bây giờ dám công khai làm khó dễ với Đỗ Thiên Dã.
Đôi lông mày rậm của Đỗ Thiên Dã nhíu lại cùng một chổ, giọng nói của ông không lớn nhưng vẫn rõ ràng như đinh đóng cột : Trách nhiệm thì phải có người chịu, mười hai chổ không đủ trong thông báo cải cách và chỉnh đốn đều là vì chỉ huy hiện trường bất lực, mà người phụ trách thứ này chính là chỉ huy hiện trường sân bay Trương Dương, tôi biết mọi người biện hộ cho hắn là xuất phát từ nguyên nhân bảo vệ cán bộ trẻ tuổi, nhưng mà bảo vệ quá độ sẽ biến thành một loại cưng chiều, một loại dung túng, lần này vô luận hắn là ai, vô luận hắn đã làm ra thành tích gì, phạm vào sai lầm thì phải truy cứu, không thể trung hòa, cho nên tôi quyết định, hủy bỏ tất cả chức vụ hành chính của đồng chí Trương Dương, tất cả chức vụ trong đảng của hắn
Tất cả thường ủy đều cho rằng mình nghe lầm, trước đây hầu như mỗi người đều cho rằng Đỗ Thiên Dã khẳng định sẽ tận lực giữ gìn cho Trương Dương, nhưng thật không ngờ Đỗ Thiên Dã lại đột nhiên biến đổi, không chỉ đánh cho Trương Dương một cái cờ lê, mà còn dùng hết sức và thẳng thắn như vậy, toàn bộ hội trường lặng ngắt, trong lòng đám thường ủy đều lặng lẽ suy nghĩ, Đỗ Thiên Dã rốt cục có ý tứ gì? Trước đó Đỗ Thiên Dã cũng từng dùng qua thủ pháp tương tự, Trương Dương hành hung thương nhân HongKong An Đạt Văn, Đỗ Thiên Dã giận dữ hủy bỏ vị trí phó chủ nhiệm phòng chiêu thương, cũng không lâu sau liền đưa Trương Dương đến Phong Trạch, đảm nhiệm phó thị trưởng Phong Trạch, trong trận gió lốc lần này, lẽ nào ông ta lại giở trò cũ? Chỉ là diễn trò trước mặt người khác?
Đỗ Thiên Dã nói : Chuyện chỉnh đốn sân bay tạm thời gian cho đồng chí Trường Vũ phụ trách, tôi mong rằng đồng chí Trường Vũ có thể thấu hiểu tinh thần chỉnh đốn và cải cách quán triệt hơn, trong thời gian ngắn nhất làm cho xây dựng sân bay phù hợp với yêu cầu, thông qua nghiệm thu
Biểu tình trên mặt của Lý Trường Vũ có vẻ phức tạp, chuyện này bây giờ có chút vướng tay vướng chân, Đỗ Thiên Dã giao cho ông, ông muốn không bị người khác quan tâm cũng khó.
Sau khi tan họp, Lý Trường Vũ bước lại chổ của Đỗ Thiên Dã, Đỗ Thiên Dã biết ông ta có chuyện cần nói, nên thấp giọng bảo : Đến phòng làm việc của tôi nói
Lý Trường Vũ gật đầu, theo Đỗ Thiên Dã đi vào trong phòng làm việc, Đỗ Thiên Dã nói : Uống trà Long Tĩnh hay là Thiết Quan Âm?
Lý Trường Vũ nói Thiết Quan Âm đi Từ trước đến giờ ông luôn là một người giữ được bình tĩnh trước cơn giận, ông tin tưởng rằng Đỗ Thiên Dã sẽ không ra đòn sát thủ với Trương Dương một cách đơn giản như vậy, nhất định là phải có cái khó xử bất đắc dĩ nào đó. Lý Trường Vũ cũng không nóng lòng hỏi, ông biết Đỗ Thiên Dã khẳng định sẽ nói nguyên nhân cho ông nghe.
Đỗ Thiên Dã sau khi pha trà xong, ngồi xuống ghế sô pha với Lý Trường Vũ, Đỗ Thiên Dã nói : Ở đây chỉ có hai chúng ta, có cái gì muốn nói thì cứ nói đi
Lý Trường Vũ nói : Cống hiến của Trương Dương trong hạng mục sân bay mới này tất cả mọi người đều nhìn thấy, cho dù muốn truy cứu trách nhiệm của hắn, thì cũng không đến mức một gậy đánh chết hắn được, tôi thấy xử lý hắn như vậy có chút quá nghiêm trọng, Trương Dương dù sao cũng còn trẻ tuổi, cần phải cho hắn một cơ hội
Đỗ Thiên Dã nói : Cho hắn cơ hội thế nào?
Có thể bắt hắn phụ trách chuyện này, để cho hắn lập công chuộc tội
Đỗ Thiên Dã nói : Hắn giải quyết chuyện này không được đâu, nếu như hắn tiếp tục ở cái vị trí ấy, thì sợ rằng lần sau kiểm tra, hạng mục sân bay mới này không chỉ có mười hai chổ vi phạm Những lời này của Đỗ Thiên Dã tràn ngập thần phần ám chỉ bên trong.
Lý Trường Vũ chấn động trong lòng, ông bỗng nhiên ý thức được cái gì đó, Đỗ Thiên Dã sở dĩ làm ra quyết định chém ngựa yêu chảy nước mắt như vậy là bất đắc dĩ, xem ra lệnh cưỡng chế cải cách và chỉnh đổn sân bay lần này có quan hệ trực tiếp với Trương Dương.
Đỗ Thiên Dã nói : Tôi cũng thừa nhận thành tích công tác của Trương Dương, thậm chí là tôi cũng không cho rằng sân bay Giang thành không có nhiều chổ phạm quy, nhưng mà nếu như chúng ta cố gắng như vậy, chúng ta can thiệp vào chuyện này, cái làm lỡ chính là thời gian, công trình sân bay không có dư thừa nhiều thời gian cho chúng ta hao phí, đại nghiệp cải cách của ch1ung ta cũng không thể dừng lại dù một chút, thân là cán bộ quốc gia, phải có tinh thần hi sinh, hi sinh chính là tố chất cơ bản nhất của từng người đảng viên
Lý Trường Vũ nói : Cho nên ông quyết định hi sinh Trương Dương?
Đỗ Thiên Dã nói : Trương Dương thích đứng đầu sóng ngọn gió, tính cách của hắn, năng lực của hắn, quyết định cho hắn thường hay đứng ngay chổ dễ thấy nhất, chỉ là công trình sân bay này không thể náo động, cần phải xây dựng kiên định, hắn là một người khai thác ưu tú, là một người dẫn đầu tích cực hợp cách, nhưng lại không phải là một quản lý tốt, lúc đầu tôi cũng không dự tính đặt hắn ở vị trí chỉ huy sân bay này lâu dài
Lý Trường Vũ nói : Ông có suy nghĩ đến cảm thụ của hắn không, có mới nới cũ, cái mùi vị vắt chanh bỏ vỏ này cũng không hơn gì, tuy rằng ông không nghĩ gì hết, nhưng người ta sẽ cho rằng ông là như vậy
Đỗ Thiên Dã nói : Tinh tình của hắn quá xúc động, cho dù tôi giải thích, thì hắn cũng không nghe
Lý Trường Vũ nói : Quyết định lần này của ông đối với hắn quá tàn khốc, miễn đi tất cả chức vụ hành chính của hắn, Trương Dương là cán bộ do tôi bồi dưỡng lên, tôi vẫn còn chút hiểu biết về hắn, biểu hiện của hắn tuy chẳng hề để ý, nhưng mà lòng dạ thì rất là sâu
Đỗ Thiên Dã thở dài nói : Cho nên tôi mới mời cậu đi làm công tác tư tưởng với hắn, chuyệ này đúng là một hành động bất đắc dĩ
Lý Trường Vũ nói : Được rồi, tôi sẽ đi nói chuyện với hắn, nhưng mà bí thư Đỗ này, ông để cho tôi đến tiếp nhận chuyện sân bay mới này cũng không thích hợp, lúc trước đều là chủ nhiệm Triệu và Trương Dương chỉ huy, ông ấy quen thuộc tình huống sân bay hơn là tôi
Đỗ Thiên Dã nói : Chủ nhiệm Triệu hai tháng nữa là nghỉ hưu rồi, phương thức làm việc của ông ta cậu cũng rõ, chuyện tình cụ thể thì rất ít hỏi, hạng mục sân bay của chúng ta ít nhất cũng kéo dài ba năm, chỉ có cậu làm mới là thích hợp nhất Ông dừng lại một chút, nói : Sân bay mới đã vận hành trong quỹ đạo bình thường, tôi không muốn xảy ra thêm chuyện
Lý Trường Vũ đã rõ ràng ý của Đỗ Thiên Dã, bây giờ chính đàn của Giang thành nhìn như bình tĩnh, nhưng vết rách giữa thị trưởng Tả Viên Triêu và Đỗ Thiên Dã càng ngày càng lớn, nếu như đem hạng mục sân bay này giao cho đám người của Tả Viên Triêu, thì hạng mục sân bay này rất có thể sẽ xảy ra thêm vấn đề mới. Cái Đỗ Thiên Dã cần nhất bây giờ chính là kìm chế thế lực của Tả Viên Triêu, từ các loại an bài của ông, ông đã đem tất cả quyền lực đặt trên người, từ sau khi cạnh tranh chức thị trưởng thất bại, Lý Trường Vũ cũng đã cúi thấp rất nhiều, nhưng không có nghĩa là ông đã mất đi tâm tiến tới, trong lúc Lý Trường Vũ cúi thấp, thì vẫn lặng lẽ hoàn thành việc lột xác chính trị của ông, ông liên tục nghĩ đến quá khứ của mình, ông cảm thấy rằng đấu tranh chính trị tại Giang thành sẽ càng ngày càng trở nên kịch liệt, và địa vị của ông sẽ càng ngày càng trở nên quan trọng.
Lúc Đỗ Thiên Dã và Lý Trường Vũ nói chuyện, thì Tả Viên Triêu, Viên Thành Tích và Tiếu Minh đều đang ở trong phòng làm việc của gã, trong lúc lãnh đạo uống trà nói chuyện, thì đề tài hay nói nhất chính là cục diện trước mắt.
Tiếu Minh gần đây vẫn cúi rất thấp, mấy lần bị Đỗ Thiên Dã làm cho mất mặt ngay trước đám đông, Tiếu Minh đã sinh ra một cảm giác bị vứt bỏ, cũng may là thị trưởng Tả Viên Triêu đối với gã cũng không tồi, đặc biệt gọi gã đến phòng làm việc. Theo Tiếu Minh thấy, Tả Viên Triêu, Viên Thành Tích, Mã Dân Ích là cùng một phe, Đỗ Thiên Dã, Từ Bưu, Vinh Bằng Phi lại là một phe khác, Triệu Dương Lâm là một lão cáo già, lão ta chạy qua chạy lại giữa hai biên giới, bên nào cũng làm, bên nào mà thu được lợi ích lớn nhất thì lão sẽ làm cho bên ấy. Bây giờ thẳng thắn hướng về trận doanh của Đỗ Thiên Dã, một người gần về hưu, tích cực vì con rể Tôn Đông Cường mà chuẩn bị cho hắn đủ vốn liếng chính trị. Còn thường vụ phó thị trưởng Lý Trường Vũ thì luôn giữ khoảng cách nhất định với hai bên, con người này sau khi cạnh tranh chức thị trưởng thất bại với Tả Viên Triệu, cả người tựa hồ như đánh mất nhuệ khí, cao thủ chính trị và cao thủ võ lâm có một điểm giống nhau, mất đi niềm tin, công lực sẽ đại suy giảm, ngay cả Tiếu Minh cũng cho rằng Lý Trường Vũ bây giờ là đang lừa dối sống cho qua ngày.
Tiếu Minh cũng không cho rằng mình cùng một loại người với Lý Trường Vũ, tuy rằng gã cũng cúi thấp, chỉ là gã cho rằng sự cúi thấp của mình là do thất bại tạo thành, gã đang chờ đợi, chờ một cơ hội để Đông Sơn tái khởi.
Viên Thành Tích nói : Chém ngựa yêu rơi nước mắt, bí thư Đỗ của chúng ta lần này thật sự đúng là tốn không ít công phu trước mặt chúng ta
Tả Viên Triêu cười nói : Lão Viên, ông không tán thành quyết định của bí thư Đỗ sao?
Viên Thành Tích nói : Làm bộ làm tịch mà thôi, lần trước Trương Dương ngay trước mặt công chúng đánh An Đạt Văn, cũng đã hủy bỏ chức vụ của hắn sạch sẽ, nhưng không bao lâu sau người ta hiện thần khí ra, đi đến Phong Trạch làm phó thị trưởng, tôi thấy không bao lâu sau, hắn ta lại có thể bắt đầu được dùng lại, đến lúc đó nói không chừng khi đó còn trở thành cán bộ cấp xử trẻ tuổi nhất trong lịch sử Giang thành chúng ta
Tiếu Minh bây giờ học khôn rồi, không dễ dàng tỏ thái độ, đám chính trị gia này không ai là thứ tốt cả, lúc gã gặp rủi ro, mấy tên thường ủy này ngay cả một lời nói giúp cũng không có.
Tả Viên Triêu nói : Ông cho rằng bí thư Đỗ chỉ làm trò thôi sao? Tôi thấy lần này không đơn giản như vậy
Viên Thành Tích và Tiếu Minh đều nhìn về hướng của Tả Viên Triêu, Tả Viên Triêu chậm rãi nhấp một ngụm trà, nói : CÁi thông báo cải cách và chỉnh đốn này là do quân ủy và văn phòng quốc vụ cùng nhau gửi xuống, hạng mục sân bay Giang thành sở dĩ có thể thuận lợi phê chuẩn cũng là bởi vì bí thư Đỗ có quan hệ tốt trong quân giới
Tiếu Minh dựng lổ tai lên, gã ngắt lời một cách hợp thời : Tôi nghe nói Trương Dương trước đó vài ngày đến kinh thành quậy một trận, nghe nói hắn ta đại náo đại viên quân khu, còn đập cửa nhà của tư lệnh Viên gia Tần Hồng Giang nữa
Viên Thành Tích nói : Tác phong của một kẻ lưu manh, không biết tên này làm sao mà lăn lộn vào trong quan trường
Tả Viên Triêu cười nói : Nguyên nhân Trương Dương tiến vào quan trường tôi biết, là đồng chí Trường Vũ dẫn hắn vào
Viên Thành Tích cảm thán : Dẫn sói vào nhà, đồng chí Trường Vũ thật sự là mang đến một tai họa cho thể chế Giang thành
Tả Viên Triêu cười ha hả nói : Lão Viên, cũng không thể nói như vậy, Trương Dương cũng có chút năng lực
Viên Thành Tích thấy Trương Dương vừa mới té ngã, oán khí đọng lại trong người nhiều năm đột nhiên thả ra, ông ta làm ra vẻ chẳng đáng, nói : Năng lực cái gì? Chỉ là dựa vào mấy cái quan hệ cạp váy, lúc trước thì yêu đương với con gái của tỉnh trưởng Tống, liền ỷ vào thanh thế của tỉnh trưởng Tống để mượn oai hùm, bây giờ người ta đá hắn đi, liền hiện về nguyên hình, ngay cả bạn tốt bí thư Đỗ của hắn cũng không che chở cho hắn nữa
Tiếu Minh nói : Đừng quên hắn còn có một cha nuôi làm phó tổng lý!
Viên Thành Tích nói : Tôi không tính phó tổng lý Văn lại có thể quản những việc nhỏ như vậy, quốc gia đại sư còn chưa lo xong, một chút chuyện nhỏ như vậy căn bản là không đáng quả, nếu như thật sự muốn quản, thì cũng không gửi cái thông báo cải cách và chỉnh đốn đến
Trong lòng Tả Viên Triêu cười thầm, con người của Viên Thành Tích đúng là rất khó trọng dụng, trình độ thì không cao, nhưng năng lực ném đá xuống giếng lại rất mạnh. Tả Viên Triêu nói : Sân bay mới là công trình xây dựng trọng điểm của chúng ta, trong tỉnh ký thác rất nhiều kỳ vọng vào chúng ta, cho rất nhiều ủng hộ, bây giờ lại làm thành cục diện như vậy, đúng là không biết nên ăn nói với bí thư Kiều thế nào
Viên Thành Tích nói : Tôi đã sớm cho rằng đem một công trình quan trọng như vậy giao cho một người thanh niên là không dc, bây giờ xảy ra chuyện, bí thư Kiều nếu có tức giận thì đối tượng trút giận cũng không phải là chúng ta
Những lời này của Viên Thành Tích nói không hề sai, tin tức hạng mục sân bay Giang thành bị lệnh cưỡng chế dừng lại để chỉnh đốn và cải cách đã bị Kiều Chấn Lương biết, lão Kiều từ trước đến giờ luôn cười tủm tỉm mà cũng giận đến tím mặt, ông gọi điện thoại thẳng đến văn phòng của Đỗ Thiên Dã, mắng như thác đổ : Đỗ Thiên Dã, cậu làm cái gì vậy hả? Cậu muốn chính sách cho chính sách, muốn tài chính cho tài chính, cậu đem sân bay làm thành như vậy, cậu có thấy mất mặt không? Cậu không mất mặt, nhưng tôi thấy rất là mất mặt
Đỗ Thiên Dã bị Kiều Chấn Lương mắng đến đỏ bừng mặt, ông ta xấu hổ ho khan một tiếng : Bí thư Kiều, ông nghe tôi giải thích cái đã ...
Kiều Chấn Lương cắt lời của ông không một chút khách khí : Giải thích cái gì? Còn cái gì để giải thích nữa? Tôi chỉ tin tưởng cái tôi nhìn thấy thôi
Đỗ Thiên Dã nói : Tình huống có chút phức tạp ...
Kiều Chấn Lương nói : Con ruồi không đốt không chui vào trứng, không đủ mạnh thì viện lý do, công tác lãnh đạo của cậu làm không tốt, đừng nghĩ cách trốn tránh trách nhiệm, tự cậu gánh chịu trách nhiệm của mình đi, trong tỉnh đã đem công trình sân bay liệt kê vào công trình trọng điểm của tỉnh, trong điểm của kế hoạch năm năm, nặng trong nặng, tài chính của tỉnh cũng tận lực ủng hộ cho các người, mà cậu lại cho tôi một phần thành tích như vậy sao? Thật là buồn cười
Đỗ Thiên Dã chờ Kiều Chấn Lương mắng xong, mới mở miệng nói : Bí thư Kiều, ông mắng rất đúng, tôi thừa nhận công tác của tôi có sai lầm, bây giờ tôi đang tích cực sửa chữa, trong thời gian ngắn nhất tôi sẽ tiến hành chỉnh đốn và cải cách, cố gắng đạt được nghiệm thu của cấp trên, công trình xây dựng sớm ngày khôi phục
Kiều Chấn Lương mắng xong một hơi, trong lòng cũng thoải mái rất nhiều, chuyện đã xảy ra, cho dù có mắng Đỗ Thiên Dã cũng không thể làm gì được hơn, ông thấp giọng nói : Tự cậu gây ra thì tự cậu giải quyết, tôi cho cậu mười ngày, trong mười ngày nếu như không thể giải quyết chuyện này, thì cậu không xứng với cái chức bí thư thị ủy này nữa
Đỗ Thiên Dã nói : Bí thư Kiều, không cần mười ngày, nếu trong vòng một tuần tôi không giải quyết được chuyện này, không cần ông nói, tôi cũng không còn mặt mũi nào ngồi trên cương vị bí thư thị ủy tiếp được nữa, tôi sẽ tự động từ chức, để ông tuyển chọn người cao minh hơn
Kiều Chấn Lương cười lạnh nói : Thế nào? Áp chế ngược lại tôi?
Đỗ Thiên Dã nói : Tôi thật sự không có ý đó, tôi chỉ là biểu hiện quyết tâm với ông mà thôi
Kiều Chấn Lương nói : Ngàn vạn lần không để ảnh hưởng đến việc xây dựng sân bay, cậu đó, thân là người đứng đầu Giang thành, cũng không phải mỗi chuyện đều tự thân tự lực cả, cậu phải nhớ kỹ, mình là một lãnh đạo, cần phải phát huy tính năng động của các đồng chí xung quanh, tác dụng của cậu là tổ chức lãnh đạo, trong công tác không thể để hỗn loạn tình cảm cá nhân vào
Đỗ Thiên Dã nao nao, chẳng biết những lời này của Kiều Chấn Lương là ý gì, ông mơ hồ cảm thấy tựa hồ Kiều Chấn Lương cũng nghe được cái gì đó, nhưng mà Kiều Chấn Lương không nói, ông cũng không hỏi.
Lý Trường Vũ vô cùng đồng tình về tao ngộ mà Trương Dương gặp phải, trong chuyện sân bay này, ông cũng không cho rằng Trương Dương có cái gì sai cả, thậm chí ngay cả Đỗ Thiên Dã cũng cho rằng như tế, nhưng mà chuyện này phải có người đứng ra chịu trách nhiệm, và Trương Dương thì xui xẻo trở thành vật hy sinh, Đỗ Thiên Dã đẩy hắn ra ngoài không chút do dự.
Lý Trường Vũ vốn tưởng rằng Trương Dương sẽ rất uể oải, nhưng không ngờ Trương Dương bây giờ lại tự nhiên rất bình tĩnh.
Lý Trường Vũ nói : Chú vốn tưởng rằng con sẽ tức giận
Trương Dương cười nói : Vì sao lại tức giận? Bởi vì bí thư Đỗ miễn chức vụ của con?
Lý Trường Vũ gật đầu : Có rất nhiều người cho rằng con không làm cái gì sai trong chuyện này cả
Trương Dương lắc đầu nói : Tình huống hiện tại của sân bay mới đích thật là do một tay con tạo thành, khi con nhìn thấy cái thông báo cải cách và chỉnh đốn kia, con liền hiểu được, con đã đắc tội với người ta, bọn họ vì ngại thân phận cho nên không trực tiếp đối phó con, cho nên lợi dụng sân bay để gây chuyện, bí thư Đỗ rất rõ ràng, nếu như không điều con ra khỏi vị trí ấy, nếu như không đánh nặng, thì chuyện sân bay sẽ không giải quyết được
Lý Trường Vũ không khỏi nở nụ cười : Không ngờ con lại là người rõ ràng như vậy
Trương Dương nói : Con vẫn luôn rõ ràng, chỉ là không muốn nói toạc ra thôi
Lý Trường Vũ nói : Nói như vậy con không giận bí thư Đỗ?
Trương Dương nói : Ông ta có chổ khó xử của ông ta, chuyện sân bay nếu giải quyết không được, phỏng chừng cái mông của ông ta cũng ngồi không yên, nói con không tức giận là giả, con quả thật có chút giận, cái hạng mục sân bay này lúc đầu thiếu tiền, không ai hỏi thăm, con cực cực khổ khổ, chạy đông mượn tây đem cái công trình này khởi động, chỉ là bây giờ tất cả đi vào quỹ đạo rồi, thì con lại bị người ta một cước đá văng ra
Lý Trường Vũ nói : Bí thư Đỗ cũng không muốn đá con đi, trong lòng ông ta cũng khó chịu, thật không dám dấu diếm, chính là ông ta kêu chú đến tìm con nói chuyện, giải thích với con một chút
Trương Dương nói : Cũng không cần phải giải thích đâu, con biết ông ta không có ý định này, nhưng mà phương pháp làm việc của ông ta lần này làm con rất không vui, nếu như muốn con hy sinh, vì sao ông ta không thể nói rõ ràng cho con biết, nhưng mà ngay cả cơ hội nhận lỗi từ chức của con ông ta cũng không cho, miễn trừ tất cả chức vụ hành chính của con, hơn nữa còn cả chức vụ trong đảng, ông ta muốn tỏ vẻ uy phong, muốn tạo hình tượng quân pháp không kể tình thân trước mặt mọi người, chỉ là ông ta đã quên một việc
Lý Trường Vũ nói : Việc gì?
Trương Dương cười noi : Con không có chức vụ gì trong đảng cả, cái chức gì cũng không có
Lý Trường Vũ không nhịn được bật cười, ông nói với Trương Dương : Đến nhà của chú đi, buổi tối chú kêu dì Cát của con làm đồ ăn, chú và con uống một chút
Trương Dương lắc đầu nói : Không đi đâu, cũng không phải chuyện vui vẻ gì, con cũng không muốn truyền nhiễm cái xui cho chú
Lý Trường Vũ cười nói : Chú phát hiện ra con càng ngày càng mê tín
Trương Dương nói : Bí thư Đỗ giao hạng mục sân bay này cho chú, đây là một chuyện tốt, ít nhất là cũng không bị người khác nói này nói nọ
Lý Trường Vũ nói : Người đi trước trồng cây, chú thật sự không dám hái quả, chuyện gì cũng không có làm, thành quả chính trị của con đều bị chú chiếm
Trương Dương nói : Nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, nếu mà giao cho người khác thật, trong lòng con khẳng định là không tha đâu, không chừng còn đến gặp Đỗ Thiên Dã quậy một trận nữa
Lý Trường Vũ nói : Yên tâm đi, chú thấy ông ta không tống con vào lãnh cung đâu, năng lực của con ai ai cũng thấy
Trương Dương thở dài nói : Chú Lý, thật ra lần này bí thư Đỗ đánh cho con một cái cờ lê, phía sau có rất nhiều nguyên nhân, có chút lực lượng ông ta không thể chống lại, ông ta muốn con đường làm quan của mình thuận lợi, thì nhất định phải dựa vào sự ủng hộ của một lực lượng, cái bức bách này làm cho ông ta khó xử, chuyện lần này đã chứng minh rồi, sự tồn tại của con đã trở thành một gánh nặng cho ông ta
Lý Trường Vũ vô cùng kinh ngạc, không ngờ Trương Dương lại nghĩ sâu như vậy, nghĩ xa như thế. Lời nói của Trương Dương cũng không phỉa là không có đạo lý, hầu như tất cả mọi người đều biết Đỗ Thiên Dã có bối cảnh quân đội rất thâm sâu, nếu như chuyện sân bay lần này thật sự được người đứng sau lưng ông ta ủng hộ, thì Đỗ Thiên Dã sẽ phải bỏ mặc vấn đề của Trương Dương lại, con đường làm quan của Trương Dương phải trải qua một thời kỳ tương đối yên lặng
Trương Dương nói : Bí thư Cố nhắc nhở con là một đứa nhỏ không may, đối với chú mà nói vẫn là một đứa nhỏ không may
Lý Trường Vũ an ủi hắn, nói : Không nên nghĩ như vậy, chuyệ nnày chưa chắc đã xấu như con nghĩ đâu
Trương Dương cười nói : Chuyện xấu gì con cũng đã trải qua rồi, cũng không tính là gì cả, nhưng mà chuyện này đã làm cho con rõ ràng một việc
Lý Trường Vũ hỏi : Rõ ràng cái gì?'
Trương Dương đi về cửa sổ phía sau Lý Trường Vũ, từ trong cửa số ngắm ra cảnh sắc Giang thành bên ngoài, ánh mắt của hắn trở nên sâu xa : Lúc con còn ở Xuân Dương, chú đã trợ giúp cho con rất nhiều, sau đó là bí thư Tần, con đi lại trên chính trị thuận buồm xuôi gió, lúc đi đến Giang thành, chú vẫn chiếu cố cho con không ít, sau này khi Đỗ Thiên Dã đến đây đảm nhiệm bí thư thị ủy, có nhiều khi con làm việc không kiêng nể gì hết, nguyên nhân căn bản là con nghĩ rằng con có nhiều quan hệ như vậy, cho dù xảy ra chuyện, hẳn là cũng có thể giải quyết đơn giản
Lý Trường Vũ nói : Thật ra con cũng trợ giúp cho mọi người rất nhiều Những lời này của Lý Trường Vũ là nói ra từ trong đáy lòng, nếu như không có Trương Dương, thì ông đã chết bên bờ sông Xuân Thủy rồi, nếu như không có Trương Dương, thì thất bại lần kia đã hoàn toàn gián đoạn cuộc đời làm quan của ông rồi, ông quả thật đã làm một chuyện cho Trương Dương, chỉ là Trương Dương lại làm cho ông rất nhiều chuyện. Lý Trường Vũ tin rằng Đỗ Thiên Dã nhất định cũng nghĩ như vậy.
Trương Dương nói : Con là một người thích lấy bản thân làm trung tâm, con làm việc gì đều theo tính tình của mình, rất ít khi nào nghĩ đến cảm thụ của người khác, chỉ là trên chính trị thì luôn phức tạp, mỗi người không phải là một cá thể đơn độc, mà là hợp thành một vòng tròn, vọng trong này lại kết hợp với một vòng tròn khác, trong lúc lơ đãng con đã gây nguy hiểm đến lợi ích chính trị của bạn bè con
Lý Trường Vũ lắc đầu, trong lòng có chút cảm động, Trương Dương là một người có suy nghĩ rõ ràng, miệng hắn thì nói là tức giận Đỗ Thiên Dã, nhưng trên thực tế hắn đã hiểu thấu cách làm của Đỗ Thiên Dã, Lý Trường Vũ nói : Tái Ông mất ngựa biết đâu lại là phúc, chú thấy chuyện lần này có lẽ là một cơ hội cho con, chú có niềm tin vào con, tin tưởng con sẽ không chìm vào trong đó
Trương Dương cười nói : Vì sao con phải sa sút tinh thần? Nếu như con bị chìm xuống như vậy, thì chẳng phải là làm cho người thân đau lòng kẻ thù vui vẻ sao? Đừng ai nghĩ rằng có thể chém con một đao đơn giản như vậy
Lý Trường Vũ cười nói : Chú tin tưởng có một câu nói như thế này, tuổi còn trẻ cũng là một cái vốn, với tuổi tác của con, không ai có thể vượt qua con
Trương Dương cười ha hả.
Lý Trường Vũ nói : Mượn cơ hội này để bình tĩnh một chút, chuyện sân bay con không cần phải lo lắng, chú sẽ nỗ lực lớn nhất xử lý tốt, tuyệt đối không làm uổng phí tâm huyết của con
Trương Dương gật đầu nói : Con nhờ chú hết
Lý Trường Vũ nói : Con có chú ý đến hay không, trong hạng mục cải cách và chỉnh đốn có nhắc đến Quy Điền Hạo Nhị, cấp trên cho rằng hắn ta không thích hợp để tham gia vào công trình trọng điểm như vậy
Trương Dương nói : Quy Điền rất có năng lực, con mong rằng chú có thể giữ hắn lại
Lý Trường Vũ thở dài nói : Sợ rằng rất khó, con sẽ cố gắng
tin tức Trương Dương bị miễn đi tất cả chức vụ hành chính đã tạo thành một chấn động thật lớn trong ban chỉ huy xây dựng sân bay, Thường Lăng Phong tuy rằng cảm thấy chuyệ nnày Trương Dương sẽ gánh chịu trách nhiệm, nhưng không ngờ rằng mọi chuyện lại thay đổi nghiêm trọng như vậy, hắn không khỏi nhớ đến lúc Trương Dương rời khỏi phòng chiêu thương ở Giang thành, không ngờ rằng thời gian trôi qua không lâu, lịch sử lại một lần nữa tái diễn.
Chung Duệ Dung tức giận bất bình nói : Làm cái gì thế? Đám lãnh đạo Giang thành sao có thể làm như vậy? Công trình sân bay mới khởi động thế nào? Trương Dương bỏ ra nhiều tâm huyết lớn như vậy, còn chưa kịp hưởng thụ thành quả, thì đã bị bọn họ lấy chút việc đẩy ra ngoài, đám lãnh đạo này có lương tâm hay không?
Thường Lăng Phong nói : Trong chính trị không có nói tình cảm, sân bay có mười hai chổ phạm quy, cần chỉnh đốn và cải cách, trách nhiệm này phải có người gánh chịu
Chung Duệ Dung nói : Muốn gánh chịu trách nhiệm thì cũng có tổng chỉ huy Đỗ Thiên Dã vậy, nếu không thì phó tổng chỉ huy Triệu Dương Lâm, Trương Dương chỉ là nhân vật số ba, dựa vào cái gì mà đẩy hắn ra?
Thường Lăng Phong thản nhiên nói : Nếu như em lưu ý một chút tin tức sẽ rõ ràng, khi xảy ra chuyện lớn gì, người bị đẩy ra toàn là nhân vật nhỏ, người có trách nhiệm thật sự đều núp ở phía sau, bọn họ chờ thể hiện ra vẻ quân pháp không dung tình thân
Chung Duệ Dung nói : Không công bằng, rất không công bằng, chúng ta tập hợp mọi người trong ban chỉ huy lại lên thành phố kháng nghị, bọn họ không thể làm như vậy được
Thường Lăng Phong nói : Duệ Dung, vô dụng thôi, chuyện mà thành phố đã quyết định rồi, không có khả năng thay đổi, bản thân Trương Dương cũng đã cam chịu rồi, chúng ta đừng gây thêm phiền nữa
Chung Duệ Dung nói : Em không làm nữa
Thường Lăng Phong nói : Đừng hồ đồ, nếu chúng ta đến đây làm việc, thì trước khi có báo cáo công tác không thể rời đi một cách dễ dàng
Ngoài cửa vang lên giọng nói của Trương Dương : Lăng Phong nói đúng đó Hắn mỉm cười đi vào.
Thấy Trương Dương đi vào, Chung Duệ Dung không nhịn được nói : Cậu một mực đứng ngoài cửa nghe lén chúng tôi nói chuyện phải không?
Trương Dương cười nói : Cửa không có đóng, tôi chỉ là đúng lúc nghe được thôi, nhưng mà chuyện riêng của hai người th2i tôi không có nghe câu nào hết đấy nha
Thường Lăng Phong nói : Nói bậy bạ gì đó, chúng tôi đang nói chuyện công tác, bàn về chuyện cậu bị tạm rời khỏi cương vị
Trương đại quan nhân tỏ ra rộng rãi về điểm này : Không phải là tạm rời cương vị công tác, mà là tôi bị miễn chức
Chung Duệ Dung nói : Cậu không phải rất tốt với Đỗ Thiên Dã sao? Tại sao ông ta lại dùng cậu lắp lổ châu mai?
Trương Dương nói : Tôi là quan nhỏ, nếu tôi mà là lãnh đạo của ông ta, thì người lắp lổ châu mai chính là ông ta
Chung Duệ Dung nghĩ lại, thì thấy lời này nói có đạo lý, bất chợt nở nụ cười, cô ta vỗ vỗ vai của Thường Lăng Phong : Tôi và Lăng Phong đã quyết định rồi, cậu mặc kệ, chúng tôi cũng không làm, dù sao thì lúc đầu chúng tôi đến chổ này cũng là vì cậu, bây giờ cậu đi rồi thì chúng tôi có ở lại cũng không có ý nghĩa gì
Trương Dương nói : Cô nói như vậy không sợ có người ghen sao?
Thường Lăng Phong cười nói : Tôi không có ghen
Trương Dương cười nói : Nhìn kìa, chưa đánh mà đã khai rồi
Thường Lăng Phong nói : Nhưng mà Duệ Dung nói rất đúng một câu, chúng tôi đến nơi này tất cả đều là hướng về mặt mũi của cậu hết
Trương Dương nói : Lần này tôi đến đây một là làm công tác bàn giao, hay là muốn nói cho các người biết, ngàn vạn lần đừng vì chuyện của tôi mà xúc động từ chức, hạng mục sân bay gặp khó khăn, nhưng mà khó khăn này chỉ là tạm thời, có thể được giải quyết nhanh chóng, Lăng Phong là tổng quản ở đây, là người hiểu biết nhất về tình huống của sân bay, nếu như cậu mà đi rồi, thì bỏ lại cái này cho ai gánh, không ai thế thân được cho cậu cả
Chung Duệ Dung nói : Trái đất vẫn quay đấy thôi, hắn cũng không quan trọng vậy đâu
Trương Dương nói : Ngoài miệng thì cô nói như vậy, nhưng chỉ sợ trong lòng lại không nghĩ như vậy
Chung Duệ Dung bị lời nói của Trương Dương làm cho đỏ mặt, nói : Không có ý nghĩa, nói chuyện với cậu đúng là không có ý nghĩa gì hết Nói xong cô liền xoay người rời khỏi phòng làm việc của Thường Lăng Phong, trước khi đi còn không quên nói với Trương Dương : Thật đấy, chúng tôi không dự định làm ở chổ này đâu
Chung Duệ Dung biểu hiện ra tinh thần cùng tiến cùng lui làm cho Trương Dương có chút cảm động, Chung Duệ Dung đi rồi, Thường Lăng Phong mới thân thiết nói : Chuyện này còn có cơ hội vãn hồi hay không?
Trương Dương lắc đầu nói : Lẽ nào cậu không nhận được thông tin? Thành phố đã miễn trừ tất cả chức vụ hành chính và chức vụ trong đảng của tôi, bây giờ tôi chỉ là một bách tính thường dân thôi
Thường Lăng Phong cười nói : Chuyện này còn chưa xấu đến tình trạng như vậy đâu, dù sao cậu cũng là cấp phó xử. Chìm nổi trong quan trường là một việc rất bình thường, nói không chừng ngày mai cậu lại được đề bạt trọng dụng thì sao
Trương Dương nói : Lần này thì không giống, tôi đắc tội người ta, người ta mượn chuyện sân bay để chỉnh tôi
Trong lòng Thường Lăng Phong liền trầm xuống, người có thể mượn chuyện sân bay ra, thì tất nhiên là cũng có năng lực phi thường, nếu như tất cả những gì mà Trương Dương nói đều là sự thật, thì chuyện lần này khẳng định là cực kỳ nghiêm trọng, thảo nào Đỗ Thiên Dã cũng không cách nào giữ được cho Trương Dương, Thường Lăng Phong nói : Cậu dự định làm cái gì?
Trương Dương cười nói : Làm cái gì bây giờ à? Trước tiên đi ăn rau trộn cái đã
Thường Lăng Phong nói : Chờ sức ảnh hưởng của chuyện này từ từ lắng xuống, thì suy nghĩ lại cũng tốt
Trương Dương nói : Thành phố đã quyết định nhường lại cho thường vụ phó thị trưởng Lý Trường Vũ đến tiếp nhận công tác của tôi, tôi đã nói qua với thị trưởng Lý, chú ấy cũng vô cùng thích cậu, không hy vọng chuyện tôi bị miễn chức làm ảnh hưởng đến cậu. Tôi cũng không hy vọng cậu đi, tình huống sân bay thế nào cậu là người rõ ràng nhất, cậu không đi, bên này sẽ không gây ra động tĩnh lên, cậu vừa đi, công trình khẳng định sẽ xảy ra vấn đề
Thường Lăng Phong gật đầu nói : Có đôi khi phát hiện ra cậu chính là người lấy đại cục làm trọng
Trương Dương nói : Đừng khen tôi, con người của tôi dễ kiêu ngạo lắm! Hắn dừng lại một chút, nói tiếp : Trong mười hai chuyện chỉnh đốn và cải cách, chuyện của Quy Điền cũng bị đem ra nói, nói rằng hắn ở Nhật Bản từng có lịch sử đi lính, nói cái gì mà công trình sân bay quan trọng như vây không thích hợp để cho người nước ngoài tham dự, sợ rằng lần này hắn cũng sẽ đi theo tôi
Thường Lăng Phong nói : Mọi chuyện đều phải có lo gic hết, Quy Điền đã trải qua rất nhiều sự quản lý rồi, nếu như không phải vì quan hệ của chúng ta, thì người ta cũng đã sớm bỏ đi rồi, chuyện này để tôi nói với hắn
Trương Dương nói : Lăng Phong, tôi muốn hỏi cậu một câu, cậu đến nơi này có đúng là vì để giúp tôi?
Thường Lăng Phong nói : Lúc trước, nhưng mà nhìn công trình sân bay từ chưa có gì, từng chút phát triển lên, dường như là đang chăm sóc cho đứa nhỏ của mình, tôi muốn tận mắt nhìn thấy nó lớn lên, bây giờ kêu tôi bỏ tôi thật sự có chút luyến tiếc
Trương Dương mạnh mẽ gật đầu, nói : Lăng Phong, làm thật tốt nhé, vô luận là có tôi ở bên cạnh hay không cũng như nhau, nhất định là phải xây dựng sân bay Giang thành thật tốt, để cho tất cả mọi người nhìn thấy, ánh mắt của Trương Dương không sai, mỗi người chúng ta đều là một người tài
Chu Vũ Dương không khỏi cười đùa : Tiếng vỗ tay của mọi người lúc này là luyến tiếc tôi hay là đang ước gì tôi đi nhanh hơn vậy?
Đám thường ủy đều nở nụ cười, con người của Chu Vũ Dương trên chỉnh thể luôn làm cho người ta có cảm giác rất hiền hòa, ngôn từ vô cùng hài hước, so với Thường Tụng phân minh rõ ràng, thì ông ta có thể hòa mình vào với các đồng chí hơn, nhưng cũng chính là vì nguyên nhân này, cho nên làm cho quá trình chấp chính của ông ta tại Lam Sơn đã thiếu đi rất nhiều nhuệ khí.
Việc nghênh đón hay đưa tiễn trong chính trị đối với các thường ủy này mà nói là một chuyện rất tầm thường, ngày hôm nay người cất bước đi chính là Chu Vũ Dương, ngày mai nói không chừng người ra đi sẽ là mình, người đi đi về về trong quan trường vốn cũng rất bình thường, cái bọn họ quan tâm thật sự chính là ai tiếp nhận chức vị của Chu Vũ Dương, ai sẽ trở thành người đứng đầu tại Lam Sơn.
Chu Vũ Dương nói : Tổ chức đã quyết định do đồng chí Thường Tụng tiếp nhận công tác của tôi, về phần công tác vốn có của đồng chí Thường Tụng, sẽ do nguyên phó thị trưởng thành phố Nam Tích Thường Lăng Không đồng chí tiếp nhận, cuối tuần sẽ bắt đầu một vòng công kỳ mới!
Hiện trường lại vang lên những tiếng vỗ tay, phó bí thư đảng ủy Ngô Minh cũng vỗ tay, tuy rằng gã đã cố gắng tỏ ra bình tĩnh, chỉ là tận sâu trong nội tâm vẫn có vẻ cô đơn giữa dòng, mất mác thất lạc, lần này tranh chấp bí thư thị ủy, với tuyên bố thất bại thảm hại của gã, đối với gã mà nói là giẫm chân tại chổ hay là lui về phía sau luôn. Lần này gã tích cực canh tranh chức bí thư thị ủy, Thường Tụng không có khả năng không nghe ngóng được, và khi Thường Tụng trở thành người đứng đầu của Lam Sơn, ông ta có thể quên chuyện này không? Đáp án trong lòng Ngô Minh hiển nhiên là vẫn chưa định, nhưng mà gã cho rằng tiền đồ chính trị của mình tại Lam Sơn đã bị mờ đi rồi.
Chu Vũ Dương mỉm cười nói : Bây giờ chúng ta mời bí thư Thường nói vài câu
Thường Tụng khoát tay nói : Không có gì hay để nói cả
Chu Vũ Dương cười nói : Tôi quên mất, nào, bí thư Thường, tới đây ngồi đi Ông làm bộ muốn đứng dậy.
Thường Tụng cười, đưa tay ra ngăn cản bờ vai của ông, Thường Tụng nói : Ngồi chổ nào cũng như nhau, theo ý của tôi, ngồi ở đâu thì chúng ta cũng là nô bộc của dân chúng, đều phải làm việc cho dân chúng thật kiên định, đều phải nỗ lực hết mình xây dựng Lam Sơn càng thêm hoàn hảo, Lam Sơn trở thành một viên minh châu trong phát triển kinh tế tại Bình Hải, là người đứng đầu trong công cuộc cải cách, nếu chúng ta đã giành được vị trí này, chúng ta phải bảo vệ cho được vị trí này, muốn cho Lam Sơn vĩnh viễn trở thành ngôi sao của Bình Hải
Hiện trường lại vang lên một trận vỗ tay.
Trương Dương vốn muốn ở Đông Giang thêm hai ngày nữa, chỉ là một cú điện thoại của Đỗ Thiên Dã đã triệu tập khẩn cấp hắn về.
Trương Dương vội vã trở về Giang thành, không cần nghỉ ngơi, lao thẳng vào phòng làm việc của Đỗ Thiên Dã, sắc mặt của Đỗ Thiên Dã có chút bối rối, thấy Trương Dương đến, rõ ràng hiện lên vài phần tức giận : Cậu có biết trách nhiệm của mình không? Vừa đi là đi đến mấy ngày, công trình sân bay mới làm sao đây?
Trương Dương nghe thấy giọng nói của bí thư Đỗ không được thiện, liền cười nói : Tôi đâu có nói gì đâu, cái này không phỉa là đi dự hôn lễ của Vương Hoa Chiêu và Tằng Lệ Bình ở Đông Giang sao, mà công tác sân bay tôi cũng đã chuẩn bị xong hết rồi, có Thường Lăng Phong chỉ huy, chủ nhiệm Triệu tọa trấn, khẳng định là không có vấn đề
Đỗ Thiên Dã cười lạnh nói : Không có vấn đề? Đây là cái không có vấn đề mà cậu nói à? Ông cầm lấy một phần tài liệu ném cho Trương Dương.
Trương Dương tập trung nhìn vào, thấy một dòng chữ màu đỏ : Thông báo chỉnh đốn các hạng mục vi phạm của sân bay Giang thành , bên thôn báo là văn phòng quốc vụ / trung ương quân ủy.
Đỗ Thiên Dã nói : Bên đó tổng cộng đã vạch ra mười hai chổ không đủ trong việc xây dựng sân bay mới của chúng ta, bắt chúng ta tạm dừng tất cả các hạng mục đang tiến hành của sân bay, sau khi chỉnh đốn và cải cách, chờ kiểm tra
Trương Dương nói : Làm cái gì thế? Không phải đã phê qua rồi sao? Bọn họ cũng không thể đánh vào mặt chúng ta kiểu này được, chúng ta cũng có văn kiện, quy hoạch lúc đầu cũng đã báo xin phê chuẩn rồi, tôi không tin, trở về tôi sẽ đến kinh thành phân rõ phải trái
Đỗ Thiên Dã nói : Cậu phân rõ phải trái với ai? Mở to mắt ra mà nhìn đi, cái cấp bậc của thư thông báo này là gì hả? Quân sự hành chính, cậu hiểu không?
Trương Dương bỗng nhiên nghĩ đến Tần Hồng Giang, chuyện này lẽ nào có liên quan đến chuyện ở kinh thành? Chẳng lẽ là bởi vì chuyện của Tần Manh Manh làm tức giận Tần Hồng Giang, cho nên mới dẫn đến cục diện trước mắt?
Đỗ Thiên Dã gõ mạnh xuống bàn, nói : Tôi đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi, cần phải cúi thấp một chút, còn cậu thì ngược lại, đi đến đâu thì chọc phiền phức đến đó
Trương Dương hỏi ngược lại : Sao ông có thể kết luận chuyện này là dựng lên vì tôi?
Đỗ Thiên Dã cả giận nói : Tôi đổ oan cho cậu sao? Đỗ Thiên Dã có bối cảnh rất sâu trong quân giới, lúc trước hạng mục sân bay mới của Giang thành xin phê chuẩn, chính bởi vì quan hệ của ông trong phương diện này cho nên mới rút ngắn thời gian phê duyệt, ngày hôm nay quân giới lại đột nhiên kiểm tra hạng mục sân bay, nguyên nhân phía sau chuyện này cũng rất dễ thấy.
Trương Dương nói : Phương án thiết kế sân bay, quy hoạch tổng thể, tất cả đều đã được xin phê chuẩn, quá trình thi công kiến trúc cũng không có bất luận hành vi trái quy tắc nào, trong quản lý của tôi cũng không có bất luận vấn đề gì, cho dù có, thì cũng là do người ta mạnh mẽ đào ra
Cậu không có vấn đề, người ta sẽ đào ra được sao?
Trương Dương nói : Bí thư Đỗ, trong xây dựng sân bay tôi không có bất luận sai lầm gì, hôm nay ông phê bình tôi, tôi không thể tiếp thu
Đỗ Thiên Dã nói : Cái thái độ của cậu là gì vậy?
Trương Dương nói : Tôi là người như thế, không đổi được, chuyện tình trong phạm vi chức trách của tôi tôi sẽ tự giải quyết, không gây thêm phiền phức cho lãnh đạo
Đỗ Thiên Dã nói : Phiền phức cậu gây ra còn ít sao? Tôi coi trọng cậu, cho nên giao công tác sân bay cho cậu, chỉ là bây giờ cậu xem cậu đã làm thành cái gì? Công trình sân bay mới bị lệnh cưỡng chế đình công, cái trách nhiệm này ai chịu?
Trương Dương nghe thấy Đỗ Thiên Dã nói đến đây cũng không khỏi nổi nóng, hắn lớn tiếng nói : Ông nói nhiều như vậy cũng không phải là muốn tôi chịu trách nhiệm sao? Có phải là không đứng vững trước áp lực của người khác, muốn đem tôi ra làm người chịu tôi
Đỗ Thiên Dã cả giận nói : Trương Dương, thái độ của cậu là gì đây?
Trương Dương đã không chỉ một lần chống đối ngay mặt vị bí thư thị ủy này, hắn nói không một chút e ngại : Tôi là cái thái độ này đấy, tôi là người như thế, thích chọc phiền phức, một ngày không chọc vào phiền phức là trong lòng tôi khó chịu
Đỗ Thiên Dã tức giận vỗ bàn một cái rầm : Có tin tôi loại bỏ cậu không?
Trương Dương nói : Tin, tôi làm sao mà không tin, ông là bí thư thị ủy, mũ quan lớn như vậy đặt trên đầu ông, uy phong lắm, sát khí lắm, làm quan đến một cảnh giới nhất định đầu tiên là phải lục thân không nhậ, sớm muộn gì ông cũng đi vào con đường này
Lần này Đỗ Thiên Dã đã không nói giỡn với Trương Dương nữa, ông gật đầu nói : Từ hôm nay trở đi, cậu không cần dảm nhiệm chức vụ chỉ huy hiện trường của sân bay mới Giang thành
Trương Dương lạnh lùng nhìn ông ta.
Đỗ Thiên Dã lại bổ sung : Từ hôm nay trở đi cậu cũng không cần đảm nhiệm tất cả chức vụ hành chính, tự mình trở về từ từ suy nghĩ, cậu đã làm sai cái gì
Trương Dương nói : Tôi sai là sai ở chổ xem ông trở thành bạn Thằng nhãi này nói xong câu nói liền xoay người bỏ đi.
Đỗ Thiên Dã nhìn bóng lưng của Trương Dương rời đi, trong lòng hiện lên một tia áy náy, ông chậm rãi ngồi xuống, cầm lấy phần văn kiện kia lên, bỗng nhiên hung hăng ném vào trong sọt rác.
Bầu không khí của hội nghị thường ủy cực kỳ áp lực, mỗi người đều nhìn ra là tâm tình của bí thư Đỗ không tốt, hạng mục sân bay mới có chổ phạm quy, bị cấp trễn ra lệnh cưỡng chế, tin tức này tất cả mọi người đều biết, rất nhiều người ôm thái độ hả hê nhìn chuyệ nnày. Đỗ Thiên Dã trọng dụng Trương Dương từ lâu đã khiến cho nhiều người bất mãn, khi ông giao quyền chỉ huy sân bay cho Trương Dương, thì đã khiến cho rất nhiều người bất mãn hơn, một cán bộ cấp phó xử, làm sao có thể đảm đương trách nhiệm nặng như vậy Đỗ Thiên Dã vì làm cân bằng, cho nên đã cho chủ nhiệm Triệu Dương Lâm đứng ra áp trận cho Trương Dương, thực tế đã chứng minh, Trương Dương cũng không làm cho Đỗ Thiên Dã thất vọng, trong chiêu thương dẫn tư, trong quá trình gọi thầu cho sân bay đều có biểu hiện tương đối xuất sắc, biểu hiện của hắn đã nhét vào mồm không ít người, làm cho Đỗ Thiên Dã có lại không ít mặt mũi. Khi mà công trình sân bay từ từ đi vào quỹ đạo, thì lại xảy ra chuyện này, Đỗ Thiên Dã làm sao có thể không căm tức. Ông đã làm rất rõ ràng, chuyện này không phải xuất hiện từ bên trong Giang thành, mà là xuất phát từ Trương Dương, Trương Dương ở kinh thành đã có vài hành vi làm căm tức một số nhân vật quan trọng trong quân đội, cho nên mới xuất hiện thông báo cải cách và chỉnh đốn này.
Có thể nói hạng mục sân bay đột ngột dừng lại cải cách và chỉnh đốn này, nguyên nhân chủ yếu cũng là vì Trương Dương, chuyện xảy ra trước mắt, Đỗ Thiên Dã không có khả năng tiếp tục gìn giữ Trương Dương, ông phải truy cứu trách nhiệm.
Giọng nói trầm thấp của Đỗ Thiên Dã vang lên : Nói như vậy tất cả mọi người đều biết công văn do cấp trên gửi xuống, tin tức ra lệnh cưỡng chế tạm thởi cải cách và chỉnh đốn cho công trình sân bay mới
Không ai nói gì, không một đôi mắt nào dám nhìn Đỗ Thiên Dã.
Đỗ Thiên Dã nói : Trong thông báo cải cách và chỉnh đốn có tổng cộng mười hai chổ không đủ của chúng ta, kêu chúng ta lập tức chỉnh đốn ngay, hơn nữa tất cả công trình còn tạm thời dừng lại
Vinh Bằng Phi nói : Không phải chỉ là chỉnh đốn và cải cái là được sao, vì sao cần phải tạm dừng tất cả công trình?
tư lệnh quân khu bình thường rất ít tham dự vào hội nghị thường ủy Quách Kiến lên tiếng : Khởi công xây dựng sân bay không phải là việc nhỏ, có sai mà không sửa đúng lúc, thì sau này sẽ tạo thành tai họa ngầm lớn hơn nữa
Thị trưởng Tả Viên Triêu nói : Tôi đồng ý với cái nhìn của tư lệnh Quách, con đê ngàn dặm bị hủy bởi một cục đá, một chuyện nhỏ như vậy không ai nghĩ đến mà tại thành hậu quả xấu tương đối kinh người, tôi đã xem qua thông báo cải cách và chỉnh đốn, mười hai chổ không đủ kia, phát sinh trong lúc xây dựng sân bay mới đúng là nhìn thấy mà giật mình, phải biết rằng mỗi một chổ không đủ đều có thể tạo thành một tai họa ngầm rất lớn cho tương lai, chúng ta không thể dùng tốc độ để làm ra thành tích, cần phải xem trọng chất lượng, đại nghiệp cải cách không thể gấp gáp được
Chủ tịch hiệp hội thương chính Mã Ích Dân nói : Người thanh niên có thái độ làm việc không ổn định, lúc trước tôi đả phản đối việc Trương Dương nhận chức chỉ huy hiện trường sân bay. Đáng tiếc là không được tán thành, bây giờ thì hay rồi, xảy ra chuyện lớn rồi
Bộ trưởng tổ chức Từ Bưu nói : Nói cũng không thể nói như vậy, lúc đầu Trương Dương là nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, công trình sân bay Giang thành đối mặt với một lổ hỏng tài chính lớn như vậy, không ai có thể nắm chắc là có thể làm cho công trình khởi công cả, là Trương Dương đứng ra, không chỉ giải quyết vấn đề tài chính cho công trình sân bay, hơn nữa còn thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ gọi thầu cho sân bay, một cán bộ trẻ tuổi không có khả năng không có khuyết điểm, chỉ là chúng ta không thể vì một chuyện nhỏ mà phủ định toàn bộ của hắn cái này đối với hắn là không công bằng
Phó thị trưởng Viên Thành Tích nói : Lão Từ à, bây giờ không phải là thảo luận công bằng hay không công bằng, là thảo luận nên giải quyết vấn đề ra sao
Từ Bưu nói : Nếu ông rõ ràng như vậy, ông nói xem, giải quyết thế nào?
Viên Thành Tích nói : Đương nhiên là cần phải quán triệt quyết định cải cách và chỉnh đốn của cấp trên, mau chóng làm ra chỉnh sửa với những chổ không phù hợp của sân bay, tranh thủ sớm ngày thu được được nghiệm thu
Tả Viên Triêu nói : Tôi đồng ý với ý kiến của lão Viên, mất bò mới lo làm chuồng giống như muộn còn hơn không, phát hiện vấn đề không phải là chuyện xấu, chỉ cần chúng ta có thể chỉnh sửa đúng lúc, tất cả vẫn có thể phát triển bình thường, chúng ta không chỉ tiến hành chỉnh sửa những chổ không phù hợp yêu cầu, mà còn phải nghiêm khắc truy cứu trách nhiệm của người phụ trách tương quan
Tả Viên Triêu vừa dứt lời, chủ nhiệm Triệu Dương Lâm lên tiếng : Tôi là phó tổng chỉ huy của ban chỉ huy sân bay, tôi phải gánh chịu trách nhiệm tương ứng, muốn truy cứu thì cứ truy cứu tôi Triệu Dương Lâm tại thời khắc mấu chốt đứng ra dũng cảm gánh chịu cũng là có nguyên nhân, ông ta biết quan hệ của Trương Dương và Đỗ Thiên Dã, lúc này đứng ra chia sẻ trách nhiệm với Trương Dương, chính là ra sức cho Đỗ Thiên Dã, cái này là một món nợ nhân tình không cần phải nói, huống chi ông ta là phó tổng chỉ huy của ban chỉ huy sân bay mới, tổng chỉ huy là Đỗ Thiên Dã, nếu thật sự muốn truy cứu, cũng phải truy cứu trách nhiệm của Đỗ Thiên Dã trước, Triệu Dương Lâm rất r4o ràng, trách nhiệm của bí thư thị ủy không dễ dàng truy cứu như vậy, Tả Viên Triêu này càng lúc càng to gan, bây giờ dám công khai làm khó dễ với Đỗ Thiên Dã.
Đôi lông mày rậm của Đỗ Thiên Dã nhíu lại cùng một chổ, giọng nói của ông không lớn nhưng vẫn rõ ràng như đinh đóng cột : Trách nhiệm thì phải có người chịu, mười hai chổ không đủ trong thông báo cải cách và chỉnh đốn đều là vì chỉ huy hiện trường bất lực, mà người phụ trách thứ này chính là chỉ huy hiện trường sân bay Trương Dương, tôi biết mọi người biện hộ cho hắn là xuất phát từ nguyên nhân bảo vệ cán bộ trẻ tuổi, nhưng mà bảo vệ quá độ sẽ biến thành một loại cưng chiều, một loại dung túng, lần này vô luận hắn là ai, vô luận hắn đã làm ra thành tích gì, phạm vào sai lầm thì phải truy cứu, không thể trung hòa, cho nên tôi quyết định, hủy bỏ tất cả chức vụ hành chính của đồng chí Trương Dương, tất cả chức vụ trong đảng của hắn
Tất cả thường ủy đều cho rằng mình nghe lầm, trước đây hầu như mỗi người đều cho rằng Đỗ Thiên Dã khẳng định sẽ tận lực giữ gìn cho Trương Dương, nhưng thật không ngờ Đỗ Thiên Dã lại đột nhiên biến đổi, không chỉ đánh cho Trương Dương một cái cờ lê, mà còn dùng hết sức và thẳng thắn như vậy, toàn bộ hội trường lặng ngắt, trong lòng đám thường ủy đều lặng lẽ suy nghĩ, Đỗ Thiên Dã rốt cục có ý tứ gì? Trước đó Đỗ Thiên Dã cũng từng dùng qua thủ pháp tương tự, Trương Dương hành hung thương nhân HongKong An Đạt Văn, Đỗ Thiên Dã giận dữ hủy bỏ vị trí phó chủ nhiệm phòng chiêu thương, cũng không lâu sau liền đưa Trương Dương đến Phong Trạch, đảm nhiệm phó thị trưởng Phong Trạch, trong trận gió lốc lần này, lẽ nào ông ta lại giở trò cũ? Chỉ là diễn trò trước mặt người khác?
Đỗ Thiên Dã nói : Chuyện chỉnh đốn sân bay tạm thời gian cho đồng chí Trường Vũ phụ trách, tôi mong rằng đồng chí Trường Vũ có thể thấu hiểu tinh thần chỉnh đốn và cải cách quán triệt hơn, trong thời gian ngắn nhất làm cho xây dựng sân bay phù hợp với yêu cầu, thông qua nghiệm thu
Biểu tình trên mặt của Lý Trường Vũ có vẻ phức tạp, chuyện này bây giờ có chút vướng tay vướng chân, Đỗ Thiên Dã giao cho ông, ông muốn không bị người khác quan tâm cũng khó.
Sau khi tan họp, Lý Trường Vũ bước lại chổ của Đỗ Thiên Dã, Đỗ Thiên Dã biết ông ta có chuyện cần nói, nên thấp giọng bảo : Đến phòng làm việc của tôi nói
Lý Trường Vũ gật đầu, theo Đỗ Thiên Dã đi vào trong phòng làm việc, Đỗ Thiên Dã nói : Uống trà Long Tĩnh hay là Thiết Quan Âm?
Lý Trường Vũ nói Thiết Quan Âm đi Từ trước đến giờ ông luôn là một người giữ được bình tĩnh trước cơn giận, ông tin tưởng rằng Đỗ Thiên Dã sẽ không ra đòn sát thủ với Trương Dương một cách đơn giản như vậy, nhất định là phải có cái khó xử bất đắc dĩ nào đó. Lý Trường Vũ cũng không nóng lòng hỏi, ông biết Đỗ Thiên Dã khẳng định sẽ nói nguyên nhân cho ông nghe.
Đỗ Thiên Dã sau khi pha trà xong, ngồi xuống ghế sô pha với Lý Trường Vũ, Đỗ Thiên Dã nói : Ở đây chỉ có hai chúng ta, có cái gì muốn nói thì cứ nói đi
Lý Trường Vũ nói : Cống hiến của Trương Dương trong hạng mục sân bay mới này tất cả mọi người đều nhìn thấy, cho dù muốn truy cứu trách nhiệm của hắn, thì cũng không đến mức một gậy đánh chết hắn được, tôi thấy xử lý hắn như vậy có chút quá nghiêm trọng, Trương Dương dù sao cũng còn trẻ tuổi, cần phải cho hắn một cơ hội
Đỗ Thiên Dã nói : Cho hắn cơ hội thế nào?
Có thể bắt hắn phụ trách chuyện này, để cho hắn lập công chuộc tội
Đỗ Thiên Dã nói : Hắn giải quyết chuyện này không được đâu, nếu như hắn tiếp tục ở cái vị trí ấy, thì sợ rằng lần sau kiểm tra, hạng mục sân bay mới này không chỉ có mười hai chổ vi phạm Những lời này của Đỗ Thiên Dã tràn ngập thần phần ám chỉ bên trong.
Lý Trường Vũ chấn động trong lòng, ông bỗng nhiên ý thức được cái gì đó, Đỗ Thiên Dã sở dĩ làm ra quyết định chém ngựa yêu chảy nước mắt như vậy là bất đắc dĩ, xem ra lệnh cưỡng chế cải cách và chỉnh đổn sân bay lần này có quan hệ trực tiếp với Trương Dương.
Đỗ Thiên Dã nói : Tôi cũng thừa nhận thành tích công tác của Trương Dương, thậm chí là tôi cũng không cho rằng sân bay Giang thành không có nhiều chổ phạm quy, nhưng mà nếu như chúng ta cố gắng như vậy, chúng ta can thiệp vào chuyện này, cái làm lỡ chính là thời gian, công trình sân bay không có dư thừa nhiều thời gian cho chúng ta hao phí, đại nghiệp cải cách của ch1ung ta cũng không thể dừng lại dù một chút, thân là cán bộ quốc gia, phải có tinh thần hi sinh, hi sinh chính là tố chất cơ bản nhất của từng người đảng viên
Lý Trường Vũ nói : Cho nên ông quyết định hi sinh Trương Dương?
Đỗ Thiên Dã nói : Trương Dương thích đứng đầu sóng ngọn gió, tính cách của hắn, năng lực của hắn, quyết định cho hắn thường hay đứng ngay chổ dễ thấy nhất, chỉ là công trình sân bay này không thể náo động, cần phải xây dựng kiên định, hắn là một người khai thác ưu tú, là một người dẫn đầu tích cực hợp cách, nhưng lại không phải là một quản lý tốt, lúc đầu tôi cũng không dự tính đặt hắn ở vị trí chỉ huy sân bay này lâu dài
Lý Trường Vũ nói : Ông có suy nghĩ đến cảm thụ của hắn không, có mới nới cũ, cái mùi vị vắt chanh bỏ vỏ này cũng không hơn gì, tuy rằng ông không nghĩ gì hết, nhưng người ta sẽ cho rằng ông là như vậy
Đỗ Thiên Dã nói : Tinh tình của hắn quá xúc động, cho dù tôi giải thích, thì hắn cũng không nghe
Lý Trường Vũ nói : Quyết định lần này của ông đối với hắn quá tàn khốc, miễn đi tất cả chức vụ hành chính của hắn, Trương Dương là cán bộ do tôi bồi dưỡng lên, tôi vẫn còn chút hiểu biết về hắn, biểu hiện của hắn tuy chẳng hề để ý, nhưng mà lòng dạ thì rất là sâu
Đỗ Thiên Dã thở dài nói : Cho nên tôi mới mời cậu đi làm công tác tư tưởng với hắn, chuyệ này đúng là một hành động bất đắc dĩ
Lý Trường Vũ nói : Được rồi, tôi sẽ đi nói chuyện với hắn, nhưng mà bí thư Đỗ này, ông để cho tôi đến tiếp nhận chuyện sân bay mới này cũng không thích hợp, lúc trước đều là chủ nhiệm Triệu và Trương Dương chỉ huy, ông ấy quen thuộc tình huống sân bay hơn là tôi
Đỗ Thiên Dã nói : Chủ nhiệm Triệu hai tháng nữa là nghỉ hưu rồi, phương thức làm việc của ông ta cậu cũng rõ, chuyện tình cụ thể thì rất ít hỏi, hạng mục sân bay của chúng ta ít nhất cũng kéo dài ba năm, chỉ có cậu làm mới là thích hợp nhất Ông dừng lại một chút, nói : Sân bay mới đã vận hành trong quỹ đạo bình thường, tôi không muốn xảy ra thêm chuyện
Lý Trường Vũ đã rõ ràng ý của Đỗ Thiên Dã, bây giờ chính đàn của Giang thành nhìn như bình tĩnh, nhưng vết rách giữa thị trưởng Tả Viên Triêu và Đỗ Thiên Dã càng ngày càng lớn, nếu như đem hạng mục sân bay này giao cho đám người của Tả Viên Triêu, thì hạng mục sân bay này rất có thể sẽ xảy ra thêm vấn đề mới. Cái Đỗ Thiên Dã cần nhất bây giờ chính là kìm chế thế lực của Tả Viên Triêu, từ các loại an bài của ông, ông đã đem tất cả quyền lực đặt trên người, từ sau khi cạnh tranh chức thị trưởng thất bại, Lý Trường Vũ cũng đã cúi thấp rất nhiều, nhưng không có nghĩa là ông đã mất đi tâm tiến tới, trong lúc Lý Trường Vũ cúi thấp, thì vẫn lặng lẽ hoàn thành việc lột xác chính trị của ông, ông liên tục nghĩ đến quá khứ của mình, ông cảm thấy rằng đấu tranh chính trị tại Giang thành sẽ càng ngày càng trở nên kịch liệt, và địa vị của ông sẽ càng ngày càng trở nên quan trọng.
Lúc Đỗ Thiên Dã và Lý Trường Vũ nói chuyện, thì Tả Viên Triêu, Viên Thành Tích và Tiếu Minh đều đang ở trong phòng làm việc của gã, trong lúc lãnh đạo uống trà nói chuyện, thì đề tài hay nói nhất chính là cục diện trước mắt.
Tiếu Minh gần đây vẫn cúi rất thấp, mấy lần bị Đỗ Thiên Dã làm cho mất mặt ngay trước đám đông, Tiếu Minh đã sinh ra một cảm giác bị vứt bỏ, cũng may là thị trưởng Tả Viên Triêu đối với gã cũng không tồi, đặc biệt gọi gã đến phòng làm việc. Theo Tiếu Minh thấy, Tả Viên Triêu, Viên Thành Tích, Mã Dân Ích là cùng một phe, Đỗ Thiên Dã, Từ Bưu, Vinh Bằng Phi lại là một phe khác, Triệu Dương Lâm là một lão cáo già, lão ta chạy qua chạy lại giữa hai biên giới, bên nào cũng làm, bên nào mà thu được lợi ích lớn nhất thì lão sẽ làm cho bên ấy. Bây giờ thẳng thắn hướng về trận doanh của Đỗ Thiên Dã, một người gần về hưu, tích cực vì con rể Tôn Đông Cường mà chuẩn bị cho hắn đủ vốn liếng chính trị. Còn thường vụ phó thị trưởng Lý Trường Vũ thì luôn giữ khoảng cách nhất định với hai bên, con người này sau khi cạnh tranh chức thị trưởng thất bại với Tả Viên Triệu, cả người tựa hồ như đánh mất nhuệ khí, cao thủ chính trị và cao thủ võ lâm có một điểm giống nhau, mất đi niềm tin, công lực sẽ đại suy giảm, ngay cả Tiếu Minh cũng cho rằng Lý Trường Vũ bây giờ là đang lừa dối sống cho qua ngày.
Tiếu Minh cũng không cho rằng mình cùng một loại người với Lý Trường Vũ, tuy rằng gã cũng cúi thấp, chỉ là gã cho rằng sự cúi thấp của mình là do thất bại tạo thành, gã đang chờ đợi, chờ một cơ hội để Đông Sơn tái khởi.
Viên Thành Tích nói : Chém ngựa yêu rơi nước mắt, bí thư Đỗ của chúng ta lần này thật sự đúng là tốn không ít công phu trước mặt chúng ta
Tả Viên Triêu cười nói : Lão Viên, ông không tán thành quyết định của bí thư Đỗ sao?
Viên Thành Tích nói : Làm bộ làm tịch mà thôi, lần trước Trương Dương ngay trước mặt công chúng đánh An Đạt Văn, cũng đã hủy bỏ chức vụ của hắn sạch sẽ, nhưng không bao lâu sau người ta hiện thần khí ra, đi đến Phong Trạch làm phó thị trưởng, tôi thấy không bao lâu sau, hắn ta lại có thể bắt đầu được dùng lại, đến lúc đó nói không chừng khi đó còn trở thành cán bộ cấp xử trẻ tuổi nhất trong lịch sử Giang thành chúng ta
Tiếu Minh bây giờ học khôn rồi, không dễ dàng tỏ thái độ, đám chính trị gia này không ai là thứ tốt cả, lúc gã gặp rủi ro, mấy tên thường ủy này ngay cả một lời nói giúp cũng không có.
Tả Viên Triêu nói : Ông cho rằng bí thư Đỗ chỉ làm trò thôi sao? Tôi thấy lần này không đơn giản như vậy
Viên Thành Tích và Tiếu Minh đều nhìn về hướng của Tả Viên Triêu, Tả Viên Triêu chậm rãi nhấp một ngụm trà, nói : CÁi thông báo cải cách và chỉnh đốn này là do quân ủy và văn phòng quốc vụ cùng nhau gửi xuống, hạng mục sân bay Giang thành sở dĩ có thể thuận lợi phê chuẩn cũng là bởi vì bí thư Đỗ có quan hệ tốt trong quân giới
Tiếu Minh dựng lổ tai lên, gã ngắt lời một cách hợp thời : Tôi nghe nói Trương Dương trước đó vài ngày đến kinh thành quậy một trận, nghe nói hắn ta đại náo đại viên quân khu, còn đập cửa nhà của tư lệnh Viên gia Tần Hồng Giang nữa
Viên Thành Tích nói : Tác phong của một kẻ lưu manh, không biết tên này làm sao mà lăn lộn vào trong quan trường
Tả Viên Triêu cười nói : Nguyên nhân Trương Dương tiến vào quan trường tôi biết, là đồng chí Trường Vũ dẫn hắn vào
Viên Thành Tích cảm thán : Dẫn sói vào nhà, đồng chí Trường Vũ thật sự là mang đến một tai họa cho thể chế Giang thành
Tả Viên Triêu cười ha hả nói : Lão Viên, cũng không thể nói như vậy, Trương Dương cũng có chút năng lực
Viên Thành Tích thấy Trương Dương vừa mới té ngã, oán khí đọng lại trong người nhiều năm đột nhiên thả ra, ông ta làm ra vẻ chẳng đáng, nói : Năng lực cái gì? Chỉ là dựa vào mấy cái quan hệ cạp váy, lúc trước thì yêu đương với con gái của tỉnh trưởng Tống, liền ỷ vào thanh thế của tỉnh trưởng Tống để mượn oai hùm, bây giờ người ta đá hắn đi, liền hiện về nguyên hình, ngay cả bạn tốt bí thư Đỗ của hắn cũng không che chở cho hắn nữa
Tiếu Minh nói : Đừng quên hắn còn có một cha nuôi làm phó tổng lý!
Viên Thành Tích nói : Tôi không tính phó tổng lý Văn lại có thể quản những việc nhỏ như vậy, quốc gia đại sư còn chưa lo xong, một chút chuyện nhỏ như vậy căn bản là không đáng quả, nếu như thật sự muốn quản, thì cũng không gửi cái thông báo cải cách và chỉnh đốn đến
Trong lòng Tả Viên Triêu cười thầm, con người của Viên Thành Tích đúng là rất khó trọng dụng, trình độ thì không cao, nhưng năng lực ném đá xuống giếng lại rất mạnh. Tả Viên Triêu nói : Sân bay mới là công trình xây dựng trọng điểm của chúng ta, trong tỉnh ký thác rất nhiều kỳ vọng vào chúng ta, cho rất nhiều ủng hộ, bây giờ lại làm thành cục diện như vậy, đúng là không biết nên ăn nói với bí thư Kiều thế nào
Viên Thành Tích nói : Tôi đã sớm cho rằng đem một công trình quan trọng như vậy giao cho một người thanh niên là không dc, bây giờ xảy ra chuyện, bí thư Kiều nếu có tức giận thì đối tượng trút giận cũng không phải là chúng ta
Những lời này của Viên Thành Tích nói không hề sai, tin tức hạng mục sân bay Giang thành bị lệnh cưỡng chế dừng lại để chỉnh đốn và cải cách đã bị Kiều Chấn Lương biết, lão Kiều từ trước đến giờ luôn cười tủm tỉm mà cũng giận đến tím mặt, ông gọi điện thoại thẳng đến văn phòng của Đỗ Thiên Dã, mắng như thác đổ : Đỗ Thiên Dã, cậu làm cái gì vậy hả? Cậu muốn chính sách cho chính sách, muốn tài chính cho tài chính, cậu đem sân bay làm thành như vậy, cậu có thấy mất mặt không? Cậu không mất mặt, nhưng tôi thấy rất là mất mặt
Đỗ Thiên Dã bị Kiều Chấn Lương mắng đến đỏ bừng mặt, ông ta xấu hổ ho khan một tiếng : Bí thư Kiều, ông nghe tôi giải thích cái đã ...
Kiều Chấn Lương cắt lời của ông không một chút khách khí : Giải thích cái gì? Còn cái gì để giải thích nữa? Tôi chỉ tin tưởng cái tôi nhìn thấy thôi
Đỗ Thiên Dã nói : Tình huống có chút phức tạp ...
Kiều Chấn Lương nói : Con ruồi không đốt không chui vào trứng, không đủ mạnh thì viện lý do, công tác lãnh đạo của cậu làm không tốt, đừng nghĩ cách trốn tránh trách nhiệm, tự cậu gánh chịu trách nhiệm của mình đi, trong tỉnh đã đem công trình sân bay liệt kê vào công trình trọng điểm của tỉnh, trong điểm của kế hoạch năm năm, nặng trong nặng, tài chính của tỉnh cũng tận lực ủng hộ cho các người, mà cậu lại cho tôi một phần thành tích như vậy sao? Thật là buồn cười
Đỗ Thiên Dã chờ Kiều Chấn Lương mắng xong, mới mở miệng nói : Bí thư Kiều, ông mắng rất đúng, tôi thừa nhận công tác của tôi có sai lầm, bây giờ tôi đang tích cực sửa chữa, trong thời gian ngắn nhất tôi sẽ tiến hành chỉnh đốn và cải cách, cố gắng đạt được nghiệm thu của cấp trên, công trình xây dựng sớm ngày khôi phục
Kiều Chấn Lương mắng xong một hơi, trong lòng cũng thoải mái rất nhiều, chuyện đã xảy ra, cho dù có mắng Đỗ Thiên Dã cũng không thể làm gì được hơn, ông thấp giọng nói : Tự cậu gây ra thì tự cậu giải quyết, tôi cho cậu mười ngày, trong mười ngày nếu như không thể giải quyết chuyện này, thì cậu không xứng với cái chức bí thư thị ủy này nữa
Đỗ Thiên Dã nói : Bí thư Kiều, không cần mười ngày, nếu trong vòng một tuần tôi không giải quyết được chuyện này, không cần ông nói, tôi cũng không còn mặt mũi nào ngồi trên cương vị bí thư thị ủy tiếp được nữa, tôi sẽ tự động từ chức, để ông tuyển chọn người cao minh hơn
Kiều Chấn Lương cười lạnh nói : Thế nào? Áp chế ngược lại tôi?
Đỗ Thiên Dã nói : Tôi thật sự không có ý đó, tôi chỉ là biểu hiện quyết tâm với ông mà thôi
Kiều Chấn Lương nói : Ngàn vạn lần không để ảnh hưởng đến việc xây dựng sân bay, cậu đó, thân là người đứng đầu Giang thành, cũng không phải mỗi chuyện đều tự thân tự lực cả, cậu phải nhớ kỹ, mình là một lãnh đạo, cần phải phát huy tính năng động của các đồng chí xung quanh, tác dụng của cậu là tổ chức lãnh đạo, trong công tác không thể để hỗn loạn tình cảm cá nhân vào
Đỗ Thiên Dã nao nao, chẳng biết những lời này của Kiều Chấn Lương là ý gì, ông mơ hồ cảm thấy tựa hồ Kiều Chấn Lương cũng nghe được cái gì đó, nhưng mà Kiều Chấn Lương không nói, ông cũng không hỏi.
Lý Trường Vũ vô cùng đồng tình về tao ngộ mà Trương Dương gặp phải, trong chuyện sân bay này, ông cũng không cho rằng Trương Dương có cái gì sai cả, thậm chí ngay cả Đỗ Thiên Dã cũng cho rằng như tế, nhưng mà chuyện này phải có người đứng ra chịu trách nhiệm, và Trương Dương thì xui xẻo trở thành vật hy sinh, Đỗ Thiên Dã đẩy hắn ra ngoài không chút do dự.
Lý Trường Vũ vốn tưởng rằng Trương Dương sẽ rất uể oải, nhưng không ngờ Trương Dương bây giờ lại tự nhiên rất bình tĩnh.
Lý Trường Vũ nói : Chú vốn tưởng rằng con sẽ tức giận
Trương Dương cười nói : Vì sao lại tức giận? Bởi vì bí thư Đỗ miễn chức vụ của con?
Lý Trường Vũ gật đầu : Có rất nhiều người cho rằng con không làm cái gì sai trong chuyện này cả
Trương Dương lắc đầu nói : Tình huống hiện tại của sân bay mới đích thật là do một tay con tạo thành, khi con nhìn thấy cái thông báo cải cách và chỉnh đốn kia, con liền hiểu được, con đã đắc tội với người ta, bọn họ vì ngại thân phận cho nên không trực tiếp đối phó con, cho nên lợi dụng sân bay để gây chuyện, bí thư Đỗ rất rõ ràng, nếu như không điều con ra khỏi vị trí ấy, nếu như không đánh nặng, thì chuyện sân bay sẽ không giải quyết được
Lý Trường Vũ không khỏi nở nụ cười : Không ngờ con lại là người rõ ràng như vậy
Trương Dương nói : Con vẫn luôn rõ ràng, chỉ là không muốn nói toạc ra thôi
Lý Trường Vũ nói : Nói như vậy con không giận bí thư Đỗ?
Trương Dương nói : Ông ta có chổ khó xử của ông ta, chuyện sân bay nếu giải quyết không được, phỏng chừng cái mông của ông ta cũng ngồi không yên, nói con không tức giận là giả, con quả thật có chút giận, cái hạng mục sân bay này lúc đầu thiếu tiền, không ai hỏi thăm, con cực cực khổ khổ, chạy đông mượn tây đem cái công trình này khởi động, chỉ là bây giờ tất cả đi vào quỹ đạo rồi, thì con lại bị người ta một cước đá văng ra
Lý Trường Vũ nói : Bí thư Đỗ cũng không muốn đá con đi, trong lòng ông ta cũng khó chịu, thật không dám dấu diếm, chính là ông ta kêu chú đến tìm con nói chuyện, giải thích với con một chút
Trương Dương nói : Cũng không cần phải giải thích đâu, con biết ông ta không có ý định này, nhưng mà phương pháp làm việc của ông ta lần này làm con rất không vui, nếu như muốn con hy sinh, vì sao ông ta không thể nói rõ ràng cho con biết, nhưng mà ngay cả cơ hội nhận lỗi từ chức của con ông ta cũng không cho, miễn trừ tất cả chức vụ hành chính của con, hơn nữa còn cả chức vụ trong đảng, ông ta muốn tỏ vẻ uy phong, muốn tạo hình tượng quân pháp không kể tình thân trước mặt mọi người, chỉ là ông ta đã quên một việc
Lý Trường Vũ nói : Việc gì?
Trương Dương cười noi : Con không có chức vụ gì trong đảng cả, cái chức gì cũng không có
Lý Trường Vũ không nhịn được bật cười, ông nói với Trương Dương : Đến nhà của chú đi, buổi tối chú kêu dì Cát của con làm đồ ăn, chú và con uống một chút
Trương Dương lắc đầu nói : Không đi đâu, cũng không phải chuyện vui vẻ gì, con cũng không muốn truyền nhiễm cái xui cho chú
Lý Trường Vũ cười nói : Chú phát hiện ra con càng ngày càng mê tín
Trương Dương nói : Bí thư Đỗ giao hạng mục sân bay này cho chú, đây là một chuyện tốt, ít nhất là cũng không bị người khác nói này nói nọ
Lý Trường Vũ nói : Người đi trước trồng cây, chú thật sự không dám hái quả, chuyện gì cũng không có làm, thành quả chính trị của con đều bị chú chiếm
Trương Dương nói : Nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, nếu mà giao cho người khác thật, trong lòng con khẳng định là không tha đâu, không chừng còn đến gặp Đỗ Thiên Dã quậy một trận nữa
Lý Trường Vũ nói : Yên tâm đi, chú thấy ông ta không tống con vào lãnh cung đâu, năng lực của con ai ai cũng thấy
Trương Dương thở dài nói : Chú Lý, thật ra lần này bí thư Đỗ đánh cho con một cái cờ lê, phía sau có rất nhiều nguyên nhân, có chút lực lượng ông ta không thể chống lại, ông ta muốn con đường làm quan của mình thuận lợi, thì nhất định phải dựa vào sự ủng hộ của một lực lượng, cái bức bách này làm cho ông ta khó xử, chuyện lần này đã chứng minh rồi, sự tồn tại của con đã trở thành một gánh nặng cho ông ta
Lý Trường Vũ vô cùng kinh ngạc, không ngờ Trương Dương lại nghĩ sâu như vậy, nghĩ xa như thế. Lời nói của Trương Dương cũng không phỉa là không có đạo lý, hầu như tất cả mọi người đều biết Đỗ Thiên Dã có bối cảnh quân đội rất thâm sâu, nếu như chuyện sân bay lần này thật sự được người đứng sau lưng ông ta ủng hộ, thì Đỗ Thiên Dã sẽ phải bỏ mặc vấn đề của Trương Dương lại, con đường làm quan của Trương Dương phải trải qua một thời kỳ tương đối yên lặng
Trương Dương nói : Bí thư Cố nhắc nhở con là một đứa nhỏ không may, đối với chú mà nói vẫn là một đứa nhỏ không may
Lý Trường Vũ an ủi hắn, nói : Không nên nghĩ như vậy, chuyệ nnày chưa chắc đã xấu như con nghĩ đâu
Trương Dương cười nói : Chuyện xấu gì con cũng đã trải qua rồi, cũng không tính là gì cả, nhưng mà chuyện này đã làm cho con rõ ràng một việc
Lý Trường Vũ hỏi : Rõ ràng cái gì?'
Trương Dương đi về cửa sổ phía sau Lý Trường Vũ, từ trong cửa số ngắm ra cảnh sắc Giang thành bên ngoài, ánh mắt của hắn trở nên sâu xa : Lúc con còn ở Xuân Dương, chú đã trợ giúp cho con rất nhiều, sau đó là bí thư Tần, con đi lại trên chính trị thuận buồm xuôi gió, lúc đi đến Giang thành, chú vẫn chiếu cố cho con không ít, sau này khi Đỗ Thiên Dã đến đây đảm nhiệm bí thư thị ủy, có nhiều khi con làm việc không kiêng nể gì hết, nguyên nhân căn bản là con nghĩ rằng con có nhiều quan hệ như vậy, cho dù xảy ra chuyện, hẳn là cũng có thể giải quyết đơn giản
Lý Trường Vũ nói : Thật ra con cũng trợ giúp cho mọi người rất nhiều Những lời này của Lý Trường Vũ là nói ra từ trong đáy lòng, nếu như không có Trương Dương, thì ông đã chết bên bờ sông Xuân Thủy rồi, nếu như không có Trương Dương, thì thất bại lần kia đã hoàn toàn gián đoạn cuộc đời làm quan của ông rồi, ông quả thật đã làm một chuyện cho Trương Dương, chỉ là Trương Dương lại làm cho ông rất nhiều chuyện. Lý Trường Vũ tin rằng Đỗ Thiên Dã nhất định cũng nghĩ như vậy.
Trương Dương nói : Con là một người thích lấy bản thân làm trung tâm, con làm việc gì đều theo tính tình của mình, rất ít khi nào nghĩ đến cảm thụ của người khác, chỉ là trên chính trị thì luôn phức tạp, mỗi người không phải là một cá thể đơn độc, mà là hợp thành một vòng tròn, vọng trong này lại kết hợp với một vòng tròn khác, trong lúc lơ đãng con đã gây nguy hiểm đến lợi ích chính trị của bạn bè con
Lý Trường Vũ lắc đầu, trong lòng có chút cảm động, Trương Dương là một người có suy nghĩ rõ ràng, miệng hắn thì nói là tức giận Đỗ Thiên Dã, nhưng trên thực tế hắn đã hiểu thấu cách làm của Đỗ Thiên Dã, Lý Trường Vũ nói : Tái Ông mất ngựa biết đâu lại là phúc, chú thấy chuyện lần này có lẽ là một cơ hội cho con, chú có niềm tin vào con, tin tưởng con sẽ không chìm vào trong đó
Trương Dương cười nói : Vì sao con phải sa sút tinh thần? Nếu như con bị chìm xuống như vậy, thì chẳng phải là làm cho người thân đau lòng kẻ thù vui vẻ sao? Đừng ai nghĩ rằng có thể chém con một đao đơn giản như vậy
Lý Trường Vũ cười nói : Chú tin tưởng có một câu nói như thế này, tuổi còn trẻ cũng là một cái vốn, với tuổi tác của con, không ai có thể vượt qua con
Trương Dương cười ha hả.
Lý Trường Vũ nói : Mượn cơ hội này để bình tĩnh một chút, chuyện sân bay con không cần phải lo lắng, chú sẽ nỗ lực lớn nhất xử lý tốt, tuyệt đối không làm uổng phí tâm huyết của con
Trương Dương gật đầu nói : Con nhờ chú hết
Lý Trường Vũ nói : Con có chú ý đến hay không, trong hạng mục cải cách và chỉnh đốn có nhắc đến Quy Điền Hạo Nhị, cấp trên cho rằng hắn ta không thích hợp để tham gia vào công trình trọng điểm như vậy
Trương Dương nói : Quy Điền rất có năng lực, con mong rằng chú có thể giữ hắn lại
Lý Trường Vũ thở dài nói : Sợ rằng rất khó, con sẽ cố gắng
tin tức Trương Dương bị miễn đi tất cả chức vụ hành chính đã tạo thành một chấn động thật lớn trong ban chỉ huy xây dựng sân bay, Thường Lăng Phong tuy rằng cảm thấy chuyệ nnày Trương Dương sẽ gánh chịu trách nhiệm, nhưng không ngờ rằng mọi chuyện lại thay đổi nghiêm trọng như vậy, hắn không khỏi nhớ đến lúc Trương Dương rời khỏi phòng chiêu thương ở Giang thành, không ngờ rằng thời gian trôi qua không lâu, lịch sử lại một lần nữa tái diễn.
Chung Duệ Dung tức giận bất bình nói : Làm cái gì thế? Đám lãnh đạo Giang thành sao có thể làm như vậy? Công trình sân bay mới khởi động thế nào? Trương Dương bỏ ra nhiều tâm huyết lớn như vậy, còn chưa kịp hưởng thụ thành quả, thì đã bị bọn họ lấy chút việc đẩy ra ngoài, đám lãnh đạo này có lương tâm hay không?
Thường Lăng Phong nói : Trong chính trị không có nói tình cảm, sân bay có mười hai chổ phạm quy, cần chỉnh đốn và cải cách, trách nhiệm này phải có người gánh chịu
Chung Duệ Dung nói : Muốn gánh chịu trách nhiệm thì cũng có tổng chỉ huy Đỗ Thiên Dã vậy, nếu không thì phó tổng chỉ huy Triệu Dương Lâm, Trương Dương chỉ là nhân vật số ba, dựa vào cái gì mà đẩy hắn ra?
Thường Lăng Phong thản nhiên nói : Nếu như em lưu ý một chút tin tức sẽ rõ ràng, khi xảy ra chuyện lớn gì, người bị đẩy ra toàn là nhân vật nhỏ, người có trách nhiệm thật sự đều núp ở phía sau, bọn họ chờ thể hiện ra vẻ quân pháp không dung tình thân
Chung Duệ Dung nói : Không công bằng, rất không công bằng, chúng ta tập hợp mọi người trong ban chỉ huy lại lên thành phố kháng nghị, bọn họ không thể làm như vậy được
Thường Lăng Phong nói : Duệ Dung, vô dụng thôi, chuyện mà thành phố đã quyết định rồi, không có khả năng thay đổi, bản thân Trương Dương cũng đã cam chịu rồi, chúng ta đừng gây thêm phiền nữa
Chung Duệ Dung nói : Em không làm nữa
Thường Lăng Phong nói : Đừng hồ đồ, nếu chúng ta đến đây làm việc, thì trước khi có báo cáo công tác không thể rời đi một cách dễ dàng
Ngoài cửa vang lên giọng nói của Trương Dương : Lăng Phong nói đúng đó Hắn mỉm cười đi vào.
Thấy Trương Dương đi vào, Chung Duệ Dung không nhịn được nói : Cậu một mực đứng ngoài cửa nghe lén chúng tôi nói chuyện phải không?
Trương Dương cười nói : Cửa không có đóng, tôi chỉ là đúng lúc nghe được thôi, nhưng mà chuyện riêng của hai người th2i tôi không có nghe câu nào hết đấy nha
Thường Lăng Phong nói : Nói bậy bạ gì đó, chúng tôi đang nói chuyện công tác, bàn về chuyện cậu bị tạm rời khỏi cương vị
Trương đại quan nhân tỏ ra rộng rãi về điểm này : Không phải là tạm rời cương vị công tác, mà là tôi bị miễn chức
Chung Duệ Dung nói : Cậu không phải rất tốt với Đỗ Thiên Dã sao? Tại sao ông ta lại dùng cậu lắp lổ châu mai?
Trương Dương nói : Tôi là quan nhỏ, nếu tôi mà là lãnh đạo của ông ta, thì người lắp lổ châu mai chính là ông ta
Chung Duệ Dung nghĩ lại, thì thấy lời này nói có đạo lý, bất chợt nở nụ cười, cô ta vỗ vỗ vai của Thường Lăng Phong : Tôi và Lăng Phong đã quyết định rồi, cậu mặc kệ, chúng tôi cũng không làm, dù sao thì lúc đầu chúng tôi đến chổ này cũng là vì cậu, bây giờ cậu đi rồi thì chúng tôi có ở lại cũng không có ý nghĩa gì
Trương Dương nói : Cô nói như vậy không sợ có người ghen sao?
Thường Lăng Phong cười nói : Tôi không có ghen
Trương Dương cười nói : Nhìn kìa, chưa đánh mà đã khai rồi
Thường Lăng Phong nói : Nhưng mà Duệ Dung nói rất đúng một câu, chúng tôi đến nơi này tất cả đều là hướng về mặt mũi của cậu hết
Trương Dương nói : Lần này tôi đến đây một là làm công tác bàn giao, hay là muốn nói cho các người biết, ngàn vạn lần đừng vì chuyện của tôi mà xúc động từ chức, hạng mục sân bay gặp khó khăn, nhưng mà khó khăn này chỉ là tạm thời, có thể được giải quyết nhanh chóng, Lăng Phong là tổng quản ở đây, là người hiểu biết nhất về tình huống của sân bay, nếu như cậu mà đi rồi, thì bỏ lại cái này cho ai gánh, không ai thế thân được cho cậu cả
Chung Duệ Dung nói : Trái đất vẫn quay đấy thôi, hắn cũng không quan trọng vậy đâu
Trương Dương nói : Ngoài miệng thì cô nói như vậy, nhưng chỉ sợ trong lòng lại không nghĩ như vậy
Chung Duệ Dung bị lời nói của Trương Dương làm cho đỏ mặt, nói : Không có ý nghĩa, nói chuyện với cậu đúng là không có ý nghĩa gì hết Nói xong cô liền xoay người rời khỏi phòng làm việc của Thường Lăng Phong, trước khi đi còn không quên nói với Trương Dương : Thật đấy, chúng tôi không dự định làm ở chổ này đâu
Chung Duệ Dung biểu hiện ra tinh thần cùng tiến cùng lui làm cho Trương Dương có chút cảm động, Chung Duệ Dung đi rồi, Thường Lăng Phong mới thân thiết nói : Chuyện này còn có cơ hội vãn hồi hay không?
Trương Dương lắc đầu nói : Lẽ nào cậu không nhận được thông tin? Thành phố đã miễn trừ tất cả chức vụ hành chính và chức vụ trong đảng của tôi, bây giờ tôi chỉ là một bách tính thường dân thôi
Thường Lăng Phong cười nói : Chuyện này còn chưa xấu đến tình trạng như vậy đâu, dù sao cậu cũng là cấp phó xử. Chìm nổi trong quan trường là một việc rất bình thường, nói không chừng ngày mai cậu lại được đề bạt trọng dụng thì sao
Trương Dương nói : Lần này thì không giống, tôi đắc tội người ta, người ta mượn chuyện sân bay để chỉnh tôi
Trong lòng Thường Lăng Phong liền trầm xuống, người có thể mượn chuyện sân bay ra, thì tất nhiên là cũng có năng lực phi thường, nếu như tất cả những gì mà Trương Dương nói đều là sự thật, thì chuyện lần này khẳng định là cực kỳ nghiêm trọng, thảo nào Đỗ Thiên Dã cũng không cách nào giữ được cho Trương Dương, Thường Lăng Phong nói : Cậu dự định làm cái gì?
Trương Dương cười nói : Làm cái gì bây giờ à? Trước tiên đi ăn rau trộn cái đã
Thường Lăng Phong nói : Chờ sức ảnh hưởng của chuyện này từ từ lắng xuống, thì suy nghĩ lại cũng tốt
Trương Dương nói : Thành phố đã quyết định nhường lại cho thường vụ phó thị trưởng Lý Trường Vũ đến tiếp nhận công tác của tôi, tôi đã nói qua với thị trưởng Lý, chú ấy cũng vô cùng thích cậu, không hy vọng chuyện tôi bị miễn chức làm ảnh hưởng đến cậu. Tôi cũng không hy vọng cậu đi, tình huống sân bay thế nào cậu là người rõ ràng nhất, cậu không đi, bên này sẽ không gây ra động tĩnh lên, cậu vừa đi, công trình khẳng định sẽ xảy ra vấn đề
Thường Lăng Phong gật đầu nói : Có đôi khi phát hiện ra cậu chính là người lấy đại cục làm trọng
Trương Dương nói : Đừng khen tôi, con người của tôi dễ kiêu ngạo lắm! Hắn dừng lại một chút, nói tiếp : Trong mười hai chuyện chỉnh đốn và cải cách, chuyện của Quy Điền cũng bị đem ra nói, nói rằng hắn ở Nhật Bản từng có lịch sử đi lính, nói cái gì mà công trình sân bay quan trọng như vây không thích hợp để cho người nước ngoài tham dự, sợ rằng lần này hắn cũng sẽ đi theo tôi
Thường Lăng Phong nói : Mọi chuyện đều phải có lo gic hết, Quy Điền đã trải qua rất nhiều sự quản lý rồi, nếu như không phải vì quan hệ của chúng ta, thì người ta cũng đã sớm bỏ đi rồi, chuyện này để tôi nói với hắn
Trương Dương nói : Lăng Phong, tôi muốn hỏi cậu một câu, cậu đến nơi này có đúng là vì để giúp tôi?
Thường Lăng Phong nói : Lúc trước, nhưng mà nhìn công trình sân bay từ chưa có gì, từng chút phát triển lên, dường như là đang chăm sóc cho đứa nhỏ của mình, tôi muốn tận mắt nhìn thấy nó lớn lên, bây giờ kêu tôi bỏ tôi thật sự có chút luyến tiếc
Trương Dương mạnh mẽ gật đầu, nói : Lăng Phong, làm thật tốt nhé, vô luận là có tôi ở bên cạnh hay không cũng như nhau, nhất định là phải xây dựng sân bay Giang thành thật tốt, để cho tất cả mọi người nhìn thấy, ánh mắt của Trương Dương không sai, mỗi người chúng ta đều là một người tài
/2583
|